Vào tối thứ bảy Trần Tĩnh Di đang đóng gói quần áo cho Lục Dũng trong phòng của cô. Dưới ánh đèn ấm áp, Trần Tĩnh Di Anh đang đóng gói đồ lót của hắn thì bị ôm chặt từ phía sau.
“Chồng, làm sao vậy?”
“Vợ à, lần này anh đi một tuần, anh không muốn rời xa em.” Lục Dũng vừa nói chuyện vừa cọ cọ vào cổ cô. Trần Tĩnh Di bị râu hắn làm ngứa, nhịn không được nở nụ cười.
“Được, được rồi ~ Đừng làm loạn ~ Em còn phải thu dọn quần áo cho anh ~” Trần Tĩnh Di vừa nói vừa đẩy người phía sau cô ra, không ngờ Lục Dũng lại trực tiếp bế cô lên, ném cô lên giường.
“Chồng ~ chồng à ~” Trần Tĩnh Di gọi hắn, nắm lấy vai hắn bằng bàn tay nhỏ bé của cô.
" Đóng gói quần áo hay không không quan trọng, từ ngày mai anh sẽ không được làm tiểu huyệt của em nữa ..." Lục Dũng vừa nói vừa chạm vào miệng tiểu huyệt của cô, "Thật ướt ..."
"Ưm ~~ ~ ah ~~~ "
"Chồng ~~ Chậm một chút ~~ Mmmm ~~~ Đừng ~~~~ ừm ~~~ Thoải mái quá ~~ Sướиɠ quá ~~~~~ "
Lục Dũng nghiến răng không nói, dưới thân hung hăng va chạm, những tiếng “bạch bạch bạch” vang lên không ngừng, côn ŧᏂịŧ to lớn thâm nhập thật mạnh vào hoa huyệt, sau đó hung hăng rút ra đâm vào thật mạnh.
"Chồng ~~ ah ~~~" Trần Tĩnh Di móc chân quanh eo hắn, để đón lấy tác động của hắn, eo và hông của cô không ngừng đẩy lên. Côn ŧᏂịŧ thô hơn nhiều so với trước đây, lấp đầy toàn bộ tiểu huyệt của cô.
“Vợ, em thật chặt, ưm!” Lục Dũng thật sảng khoái, dùng bàn tay to xoa nắn nhũ hoa mềm mại của cô, sau đó cúi đầu ngậm lấy một bên nhũ hoa, mυ'ŧ mạnh, thân dưới không ngừng dùng sức.
“Chồng ~~ a ~~~” Côn ŧᏂịŧ thô cứng không ngừng đâm vào trong hoa huyệt, qυყ đầυ hết lần này đến lần khác đâm vào vách hoa huyệt, khiến cô run lên.
"Chồng ~~ Tới rồi ~~~ A ~~ Chồng ~~~" Côn ŧᏂịŧ trong hoa huyệt càng đâm mạnh, qυყ đầυ đâm vào hoa tâm, Trần Tĩnh Di trợn tròn mắt, một luồng d*m thủy rỉ ra từ cơ thể cô.
Lục Dũng chỉ cảm thấy đầu côn ŧᏂịŧ nóng lên, sau đó hoa huyệt co rút thật chặt, nghiến răng nghiến lợi thao bên trong cô, lật người nữa nhân đang cao trào kia, "Mông đưa cao lên chút! Đêm nay làm đến khi em phải xin tha!"
Trần Tĩnh Di ngoan ngoãn đưa mông lên, Lục Dũng vỗ vỗ cặp mông của cô, ngay sau đó hằn lên vết đỏ mờ nhạt, Trần Tĩnh Di không nhịn được mà trào ra d*m thủy.
Lục Dũng cầm côn ŧᏂịŧ, cọ xát vào tiểu huyệt của cô rồi đẩy mạnh, ngay khi côn ŧᏂịŧ đi vào, đã bị tiểu huyệt quấn chặt, Lục Dũng chỉ cảm thấy toàn thân nóng ran, còn côn ŧᏂịŧ di chuyển điên cuồng, qυყ đầυ ấn mạnh vào da thịt mềm mại, nữ nhân bên dưới kêu gào.
"Chồng ~~ ah ~~ em không muốn ~~~ ưm ~~~"
"Ăn chặt côn ŧᏂịŧ của anh như vậy, còn nói không muốn?" Lục Dũng nói rồi hung hang vào hoa huyệt.
"Chồng ~~ tới rồi ~~ lại tới rồi ~~ ah ~~~~" Hoa huyệt lại phun ra chất dịch nóng hổi,
Lục Dũng nắm lấy eo cô điên cuồng va chạm, âm thanh không ngừng vang lên.
Âm thanh va chạm của da thịt càng lúc càng dồn dập, Lục Dũng rêи ɾỉ. Côn ŧᏂịŧ hung hang ở trong hoa huyệt mà bắn.
“Chồng ~~ ư ~~~”
Lục Dũng lật người cô lại, dùng bàn tay to nắm lấy nhũ hoa mềm mại của cô, “Vợ à, hôm nay anh sẽ làm em cả đêm!”
Sáng hôm sau, Lục Dũng đã rời đi, Trần Tĩnh Di xoa xoa eo đứng dậy làm bữa sáng, trước khi lên máy bay Lục Dũng có gọi điện cho cô, hai người quyến luyến quanh co hồi lâu mới miễn cưỡng cúp máy……….