Edit: Bơ
Giang Vô Ngôn nghe nói nhiều mối quan hệ đồng tính vì sợ cha mẹ phản đối và dư luận chỉ trích nên sẽ giả làm người bình thường, lừa phụ nữ kết hôn, sau khi em bé được sinh ra thì sẽ tiếp tục ăn chơi như cũ.
Người phụ nữ khi đó dù đã biết chuyện cũng chỉ có thể nén giận, ngậm bồ làm hòn vì con của mình.
Giang Vô Ngôn không kỳ thị người đồng tính, thích ai là tự do của mỗi người. Nhưng loại người không dám chịu trách nhiệm, còn muốn lấy đi hạnh phúc của người vô tội khác, mà người này còn là người hắn vẫn luôn đặt ở đầu quả tim, hắn không thể chịu được.
Ánh mắt Kỳ Hàm lóe lên, không dám đối diện với Giang Vô Ngôn.
Tô Cẩm Thư khóc nức nở, đột nhiên, cô cất bước rời đi như không muốn nán lại trong căn phòng này thêm một phút giây nào nữa.
Giang Vô Ngôn chỉ vào mặt Kỳ Hàm, cảnh cáo, "Cút xa chúng tôi ra một chút! Đừng có làm bẩn mắt chị tôi, nếu không tôi thấy anh một lần liền đánh một lần!" Nói xong lại hung hăng đá Kỳ Hàm thêm vài cái nữa rồi đuổi theo Tô Cẩm Thư.
Tô Cẩm Thư chạy ra đến cửa bắt một chiếc taxi rồi ngồi vào ghế sau.
Giang Vô Ngôn vừa lúc đuổi tới, liền chui vào.
Hắn cẩn thận nhìn Tô Cẩm Thư, an ủi, "Chị A La, đừng khóc, hắn là tên cặn bã, không đáng để chị như vậy." Thấy mắt cô đẫm nước, lòng hắn quặn lên từng cơn.
Tô Cẩm Thư rốt cuộc cũng nhịn không được, vùi đầu vào vai hắn, khóc lớn.
Nước mắt nóng ấm nhanh chóng thấm ướt áo của Giang Vô Ngôn. Hắn ngẩn người, đau lòng cùng mừng thầm thay phiên lui tới, đánh nhau kịch liệt.
Tay trái nhẹ choàng qua vai Tô Cẩm Thư, không dám dùng sức, nhẹ nhàng vỗ về, "Chị A La, đừng khóc nữa, em đưa chị về nhà."
Giọng nói của Tô Cẩm Thư khàn khàn, "Không, đưa chị đến quán bar." Nói rồi đọc địa chỉ cho tài xế, là quán bar nổi tiếng nhất trong thành phố.
Giang Vô Ngôn đương nhiên liều mình đi theo, đừng nói là cùng cô uống rượu, nếu lúc này cô muốn hắn đi chém người hắn cũng không do dự mà làm.
Quán bar xa hoa trụy lạc, hỗn loạn, ồn ào thật sự.
Đây là lần đầu tiên Giang Vô Ngôn đến đây, hắn nhắm mắt nhắm mũi chạy theo Tô Cẩm Thư đến quầy bar. Thấy cô gọi ra hai ly cocktail, hắn liền bưng lên uống một hơi.
Sau đó, cô cởϊ áσ ngoài và tháo dây cột tóc.
Mái tóc dài đen nhánh xõa đến vai.
Bên trong là một chiếc áo màu trắng, ở trước ngực thiết kế dây rút thành nếp gấp càng làm nổi bật những đường cong vốn đã đầy đặn, nhìn đến hấp dẫn. Bên dưới mặc một chiếc váy đuôi cá màu đen cùng đôi giày cao gót có dây màu đen.
Khí chất một người vợ tốt, người mẹ tốt cứ thế mà trong nháy mắt đầy sắc khí.
Yết hầu Giang Vô Ngôn khẽ động, bỗng nhiên cảm thấy có chút không thở nổi.
Cách đó không xa truyền đến một tiếng huýt sáo, hắn vừa đưa mắt qua liền thấy một người đàn ông để râu quai nón đang nâng ly với Tô Cẩm Thư.
Nhân viên phục vụ mang đến một ly rượu đỏ như máu, nói, "Xin chào cô, đây là rượu mà quý ông đằng kia mời cô."
Tô Cẩm Thư nhướng mi liếc nhẹ qua, đuôi mắt sau khi khóc đã ửng hồng, yêu dã như hồ ly.
Người đàn ông suýt chút nữa đã bóp nát ly rượu trong tay.
Khóe miệng khẽ nhếch lên, Tô Cẩm Thư đưa tay nhận ly rượu.
Lại bị Giang Vô Ngôn đoạt lấy.
Giang Vô Ngôn đưa ly rượu trong tay hắn cho cô, nói, "Chị A La, chị muốn uống rượu thì nói em, không được uống của người khác."
Rồi lẩm bẩm, "Ai biết rượu người khác có thêm thứ gì hay không." Nói rồi hung hăng trừng mắt với người đàn ông kia.
Tô Cẩm Thư cũng không để bụng, đem rượu uống cạn và đi vào sàn nhảy.
Có một loại phụ nữ, diện mạo chưa chắc gọi là xuất sắc nhưng đứng ở giữa một đám người thì luôn là điểm thu hút ánh mắt của tất cả mọi người.
Từng nhịp lắc lư, từng động tác giơ tay nhấc chân, tất cả đều toát lên phong tình.
"Em trai, có thể mời cậu nhảy một điệu không?" Một người phụ nữ với bộ váy ngũ sắc khoác tay lên vai hắn.
Giang Vô Ngôn đang muốn cự tuyệt thì thấy một người đàn ông đang đến gần Tô Cẩm Thư. Hắn vội vàng chạy đến, dùng ánh mắt đầy sát khi bức người kia lui lại.
Tô Cẩm Thư uống không ít rượu, lại nhảy khá lâu nên cả người đã phủ lên một tầng mồ hôi mỏng, thở hổn hển ngã vào vòng tay Giang Vô Ngôn.
Giang Vô Ngôn vội vàng ôm lấy cô như báu vật, đưa cô ra ngoài.
"Chị A La, muộn rồi, em đưa chị về nhà được không?" Quán bar quá ồn nên hắn ghé vào tai Tô Cẩm Thư nói nhỏ.
Chưa kịp phòng bị đã bị mùi thơm nồng ấm xộc thẳng vào mũi.
Miễn cưỡng đè nén những tạp niệm trong lòng, hắn thấy Tô Cẩm Thư say đến không biết trời đất nên cũng không để tâm gì nhiều nữa, cúi người ôm ngang cô lên.
Đây là lần đầu tiên hắn ôm cô.
Khi còn nhỏ, hắn chỉ coi Sở La như một người chị hiền lành, dễ mến, nấu ăn rất ngon, sẽ quan tâm hắn có lạnh hay không, nóng hay không, sẽ kiên nhẫn hiểu những suy nghĩ trong lòng hắn.