Nữ Vương Đồng Nát Ở Tinh Tế

Chương 53: Thảm Kịch Nhân Gian!!!

Vấn đề này không nghĩ đến còn tốt. Nghĩ đến thì cảm thấy rất nhiều việc không giải thích nổi.

Đang êm đẹp thì đột nhiên tới nhiều thư tín như vậy làm gì? Tinh Võng có công năng giám sát mạnh mẽ như vậy thì không có khả năng có lừa đảo phần mềm được.

Mặt khác, lần đầu tiên còn chưa tính, lần thứ hai hòm thư của mình đột nhiên nhảy ra tới tận 10.000.000 + thư tín? Đều ăn no căng nên rảnh rỗi quá không chịu được hả?

……

Nhất định là đã xảy ra chuyện gì mà mình xem nhẹ rồi.

Quý Dữu xoa xoa giữa mày, trong khoảng thời gian vừa rồi cô chỉ lo học tập, căn bản là không có tâm tư gì để ý tới cái khác, lúc này nghĩ lại càng nghĩ càng thấy không đúng, lập tức ném rìu rồi xem thế nào.

Kiểm tra một lúc lâu cũng không tra ra được nguyên nhân.

Đột nhiên nhớ tới cửa tiệm trên Tinh Võng của mình.

Quý Dữu chạy nhanh đến, vừa đi vào thì phát hiện, danh tiếng của cửa tiệm lại cao như vậy sao?

“!!!”

“Là giả phải không?”

“Cái cửa tiệm ở góc xó xỉnh như vậy thế mà lượng người tới trong một ngày lại lên đến hàng triệu?”

Quý Dữu không thể tin được vào hai mắt của mình, cô nhanh chóng nhìn nhìn một lúc lâu thì phát hiện lượng người đúng là nhiều như vậy.

Chuyện xảy ra khi nào?

Tiếp theo Quý Dữu nhìn kỹ thời gian thì phát hiện tuần trước đột nhiên nóng lên.

“Chẳng lẽ là bởi vì bỗng nhiên người nơi này thưởng thức tay nghề của mình nên mới đến? Cảm thấy độc nhất vô nhị, mua về là thành trân phẩm giá trị rất lớn hả?”

Đối với tay nghề của mình thì Quý Dữu rất có lòng tin. Lúc trước treo giá 20 điểm tín dụng/chiếc là không có cách nào, người nơi này cần thực dụng, không thích đồ đẹp đẽ mà lại vô dụng, chỉ cần hữu dụng!

Cho nên dạng tác phẩm nghệ thuật như này không nổi tiếng được.

Chính mình tự chế tác lắc tay để 20 điểm tín dụng là ăn mệt rồi, về sau sẽ để 1000 điểm tín dụng/chiếc.

Bán được 10 chiếc chính là 10.000, 100 chiếc còn không phải là 100.000 sao?

Nghĩ đến điều này Quý Dữu cười.

Sau đó cô lập tức không cười nổi.

Tay Quý Dữu run lẩy bẩy, miệng run rẩy: “Cái…… Cái gì? Mình lấy sản phẩm giá trị 1.000.000 đi bán 1000 điểm tín dụng? Thế mà mình còn thiếu chút nữa cười nứt cả miệng?”

“Mình……”

“Ô……”

“Oa……”

“Oa oa oa……” Nỗi bi thương nhanh chóng bao phủ khắp toàn thân, cả người tràn ngập sự bi thống, cảm giác không hít thở nổi dâng lên gần như lôi cả người Quý Dữu kéo vào dòng sông hối hận dìm cho chết đuối, Quý Dữu giơ tay lên hung hăng đập vào đầu……

“Rốt cuộc là mình làm cái gì chứ?”

“Lấy sản phẩm 9.000.000 bán 9.000 còn đắc chí?”

“Mình……”

“Thảm rồi, thảm rồi, thảm rồi!”

Hôm nay phát sinh bi kịch quá lớn đột nhiên không kịp phòng bị, cảm xúc của Quý Dữu lập tức không khống chế được, suýt chút nữa bị nỗi bi thương làm té xỉu, đương nhiên --- cô vẫn nhanh chóng tỉnh lại, mở ra thư tín của cửa hàng rồi cẩn thật lật ra.

Thời gian tí tách trôi.

……

Quý Dữu nhíu chặt mày.

Ý ở đây là lắc tay và vòng cổ mình bện đều là hồn khí sao?

Sao ---

Sao có thể thế được?

Hồn khí sao có thể là giống như mấy thứ ném ở ven đường đâu, nếu không thì ở thời đại tinh tế này cũng sẽ không khan hiếm như thế. Đại sư chế tạo hồn khí sẽ không được người người đeo bám nịnh nọt.

Cho nên ---

Khẳng định là có chỗ nào đó mình chưa hiểu được.

Võng danh của Quý Dữu là ‘Thanh Dứu’, tên cửa tiệm cũng là ‘Xưởng Thủ Công Của Thanh Dứu’, từ khi mở cửa tiệm đến nay, tổng cộng là cô đã bán được 5 lắc tay hạt Thảo Quả và 9 vòng cổ mặt dây hạt Thảo Quả. Hai kiểu sản phẩm này chủ yếu làm từ hạt Thảo Quả, mặt khác trừ một ít thuốc màu, công cụ ra thì chính là những sợi không đáng giá tiền như sợi dây, sợi tơ…...

Quý Dữu cảm thấy theo như lời của Tinh Võng chủ bá tên là ‘A Đại Mang Bạn Đi Đào Bảo’ thì sản phẩm cô bán ra không đáng giá tiền, dù sao tài liệu cũng là mấy cái đồ chơi bình thường không đáng tiền. Cô bán chính là gì? Thực ra đó chính là tay nghề của mình.

Đợt trước, khi làm 5 cái lắc tay cô đã tốn rất nhiều tâm tư để mài giũa, thiết kế, điêu khắc…… Lắc tay được bện rất đẹp, lúc ấy cô nghĩ mặc dù ở tại thời đại lấy thực dụng là chủ yếu nhưng hẳn là cũng có thị trường riêng.

Nhưng mà……

Hiện thực vả mặt lạnh buốt.

Về sau.

Với 9 mặt dây chuyền, Quý Dữu không ôm hy vọng quá lớn gì nhưng lúc chế tác mặt dây thì cả người đều nhập tâm vào, thậm chí đạt tới cảnh giới mất ăn mất ngủ, hận không thể vẫn làm mãi làm mãi, lúc ấy nếu không phải do tinh thần quá mỏi mệt thì có khả năng cô sẽ còn làm tiếp được mặt dây thứ 10, thứ 11.

Hở?

Mỏi mệt?

Tinh thần mỏi mệt?

Cả người Quý Dữu giật mình một cái, chẳng lẽ --- Khi mình đang chế tác có sử dụng tinh thần lực hả?

Nhưng ---

Hồn khí không phải là trước tiên học tập trận pháp, đến khi học xong về mối tương quan trận pháp đồ thì có thể tự do ra vào trận pháp đồ, cũng bắt lấy vài sợi tinh thần lực của mình rồi kéo ra phong ấn vào trong trận pháp đồ, điều khiển chúng để tạo thành một vòng tuần hoàn sao?

Trước hết chưa đề cập tới những cái khác, chỉ có tinh thần lực cấp F bỏ đi như mình thì sao có thể làm được việc bắt lấy rồi kéo tinh thần lực ra được chứ?

Nói đùa à.

Lại nói, cho dù mình có thể bắt rồi kéo tinh thần lực ra đi chăng nữa, nhưng cuối cùng thì chính mình làm thế nào phong ấn đươc tinh thần lực rồi điều khiển nó tự động sinh ra hệ thống tuần hoàn đây?

Không nghĩ tới được vì trong toàn bộ vũ trụ nhiều hay ít thiên tài có tinh thần lực cấp S đều không có biện pháp làm được một bước này. Người có cấp bậc tinh thần lực cao nếu muốn bắt, muốn ngưng tụ, áp súc, kéo ra tinh thần lực thực ra không khó, khó ở nơi nào? Khó là ở chỗ tuy tinh thần lực thuận lợi phong ấn ở trong chất môi giới nào đó nhưng nó lại là chết, căn bản là nó không có cách nào sinh ra tuần hoàn……

Cho nên --- Đây là chỗ khó nhất khi chế tác hồn khí.

Quý Dữu có năng lực này sao?

Cô rất hoài nghi.

“Ách……”

“Điểm mấu chốt là ở chỗ nào?”

Buồn rầu được một lúc. Quý Dữu mở ra tin tức ban đầu bán ra, cũng chính là 5 cái lắc tay, từ lúc bán đã qua mấy ngày rồi, trong đó có 4 người có gửi bình luận cho cửa tiệm của Quý Dữu.

3 sao – Nam Thần Bạch Cập Của Tôi: [Chủ tiệm ơi, khẽ kêu meo meo hỏi một chút, còn lắc tay bán nữa không? Đại khái khi nào có vậy? Có thể thêm bạn tốt được không?]

4 sao – Nhiều Đóa Kỳ Ba: [Chủ tiệm, đã nhận được lắc tay rồi, tôi và em gái đều rất thích, đeo lên cổ tay thật sự rất đẹp.]

5 sao – Tiểu Bạch Bạch Hay Không Bạch: [Lắc tay bị bạn cùng phòng lấy rồi, tôi rất thích nhưng bạn tôi cũng thích, không có biên pháp, tôi lại không có cách nào mở miệng từ chối được đành phải đưa cho cô ấy, tôi muốn hỏi một chút là chủ tiệm còn lắc tay để bán hay không?]

1 sao – Tao Không Sợ Tìm Đường Chết: [Sản phẩm bán hết rồi, sao chủ tiệm còn không có sản phẩm mới nha? Lắc tay hạt Thảo Quả đó tôi muốn bán sỉ với số lượng lớn, có thể thêm bạn tốt để nói chuyện không?]

Quý Dữu nhíu mày.

Đầu tiên là hai khách hàng 4 sao và 5 sao, chỉ xem bình luận họ gửi đến thì không có cách nào phán đoán được lắc tay họ mua được rốt cuộc có phải hồn khí hay không. Về điều này sau này có thể nghiệm chứng.

Nhưng với khách hàng 3 sao ‘Nam Thần Bạch Cập Của Tôi’ và 1 sao ‘Tao Không Sợ Tìm Đường Chết’ thì Quý Dữu có thể khẳng định lắc tay hai người mua nhất định là hồn khí! Bằng không sẽ không có thái độ như vậy. Đối với khách hàng 1 sao ‘Tao Không Sợ Tìm Đường Chết’ là Quý Dữu có ấn tượng khắc sâu. Lúc ấy cô hoài nghi thằng cha này khẳng định làm công việc Soa Bình Sư bởi vì đối phương bị Tinh Võng khấu trừ tín dụng nên chỉ có 1 sao, cũng đã từng đánh soa bình cho người khác.

Hiện tại thằng cha này trở nên khác thường chưa cho 1 sao, còn rất khôn khéo muốn mua lắc tay số lượng lớn với giá sỉ?

Muốn nói không có vấn đề ngay cả quỷ cũng không tin!

Hừ ---

Quý Dữu cắn răng: “May là lúc trước mình vội vàng thu thập Thiết Lê mộc, chủ yếu không rảnh quản lý cửa hàng, bằng không chẳng phải bị thằng cha này lừa rất nhiều hồn khí?”

Thằng cha này được lắm!

Đồ gian trá tinh ranh……

Nói thằng cha này không phải làm Soa Bình Sư chính là oan uổng cái tên này rồi!