Nữ Vương Đồng Nát Ở Tinh Tế

Chương 52: Không Nuôi Nổi Thú Nuốt Vàng Này

“Thiết phiến?”

“Người anh em?”

“Lão thiết?”

“Nếu đang đi làm rồi thì ra tán gẫu một chút nào?”

Yên tĩnh ---

Trầm mặc ---

Tĩnh mịch ---

“Ha hả……” Quý Dữu cười xấu hổ, dừng lại một lúc mới nói tiếp: “--- Người anh em cũ bàn tay vàng ơi, nếu anh không thích tán gẫu cũng không sao, nhưng anh ra một lúc xem nào…… Coi như đôi ta trông thấy mặt rồi chào hỏi một cái, cùng nhau nhận thức lẫn nhau một chút cũng được mà?”

Ánh sao trên bầu trời u ám chiếu xuống từ nóc nhà, trong căn nhà trống trải đó, yên tĩnh đến mức không có một chút tiếng động nào.

Quý Dữu giơ tay xoa xoa giữa mày.

Quả nhiên ---

Tự diễn trò rồi.

Muốn người anh em cũ thiết phiến này nói chuyện thì không nên diễn trò.

Đồng thời trong lòng Quý Dữu dâng lên một cảm giác rằng thiết phiến chỉ là món đồ không có ý thức, cũng không phải là loại đồ vật như cô tưởng tượng ra được giống như trong tiểu thuyết có xuất hiện hệ thống, trí tuệ nhân tạo, khí linh……

Có lẽ --- Nó đúng là vật chết.

Nhưng ---

Nếu là vật chết thì vì sao thiết phiến lại chủ động cứu mình được đây?

Điều này cô không nghĩ ra được!

Còn có ---

Hiện giờ thiết phiến trở nên loang lổ rỉ sét, điều này có phải thể hiện rằng năng lượng của nó hao tổn quá nhiều không? Nói đơn giản hơn là nó không còn điện, muốn nạp điện mới có thể hoạt động hả?

Đầu óc của Quý Dữu loạn hết lên, cô ném hết các vấn đề sang một bên, chỉ phân tích rõ ràng hai việc chủ yếu.

Thứ nhất: Trong thời điểm mấu chốt thiết phiến có thể cứu mạng. Điều này biểu hiện ra rằng về sau mình gặp phải nguy hiểm đến tính mạng thì đây là một lá bùa hộ mệnh của mình nha! --- Nhưng khi nào thiết phiến sẽ chủ động cứu mạng mình đây?

Là tính mạng của mình đang chỉ mành treo chuông?

Hay là chỉ cần mình bị thương là được?

Về điểm này Quý Dữu muốn chứng thực rất đơn giản, cô cũng không nói nhiều, lập tức vào phòng để đồ tìm chủy thủ làm bằng kim loại của mình rồi cắt một vết lên cánh tay.

Xoẹt ---

Chỉ nghe thấy thủy thủ phát ra một tiếng vang, lập tức --- Màu đỏ tươi của máu phun ra.

“A!”

“Quên nói cho mọi người ---”

“Thực ra mình là người sói!”

Chịu đựng sự đau nhức rồi ra sức trêu chọc bản thân một lần, lúc này Quý Dữu mới nhe răng trợn mắt kêu: “Lão thiết, tôi bị thương rồi, người anh em nên ra làm việc nhanh.”

……

Nhưng mà ---

Bốn phía yên tĩnh, kim rơi còn có thể nghe được.

……

“Xem ra không thể thực hiện được.” Đợi vài phút, thiết phiến không có bất kỳ phản ứng gì thì Quý Dữu mới lấy tay che mặt khóc nức nở: “Đau quá nha!”

“Đau chết mất.”

“Ô ô ô…… Sao mình lại ngu như vậy chứ.”

“Đau quá đau quá……”

“Cứ cho rằng mình là vương giả, thực ra mình chỉ là đồng thau nha.”

“Oa oa oa……”

Quý Dữ vừa khóc lóc vừa cuống quít tìm máy trị liệu khắp nhà rồi xử lý miệng vết thương cho sạch sẽ.

Tuy Quý Dữu liều lĩnh ngu một lần nhưng ít ra đã chứng minh được một việc, bị vết thương nhỏ thì thiết phiến sẽ không ra. Về điểm này mỗi khi cô đi dã ngoại thu thập thì trên người thường xuyên sẽ có những vết trầy da rất nhỏ, nhưng thiết phiến cũng chưa để ý đến cô.

Cho nên ---

Thiết phiến có thể cứu mạng nhưng có khả năng chỉ dùng khi tính mạng ngàn cân treo sợi tóc mà thôi.

Thứ hai: Thiến phiến có cần bổ sung năng lượng hay không?

Về điểm này Quý Dữu cảm thấy hoàn toàn không cần làm thực nghiệm chứng minh bởi vì lúc trước thiết phiến cũng đã từng ăn Điệp Mật, sau khi ăn Điệp Mật xong thì cả thân của thiết phiến càng sáng hơn, điều này cho thấy thiết phiến cần bổ sung năng lượng.

Quý Dữu hơi phát sầu: Bổ sung năng lượng như thế nào?

Rốt cuộc thiết phiến cần năng lượng là cái gì?

Chỉ là Điệp Mật thôi?

Hay là --- Còn những cái khác nữa?

“A a a……”

“Đầu muốn nổ đến nơi!”

“Bàn tay vàng nhà mày không phải là thứ phẩm bị hỏng rồi chứ?”

“Bàn tay vàng của vai chính trong tiểu thuyết khác toàn chạy ra tự giới thiệu rồi tuyên bố nhiệm vụ của mình, chính bản thân chủ động liên hệ với chủ nhân…… Lão thiết, chính mày nói xem có phải có chuyện như vậy hay không? Mày nói xem tao có oan uổng mày hay không chứ?”

“Sao mày cứ phải hố tao như vậy?”

“Ít nhất mày cũng nên cho tao tờ hướng dẫn sử dụng a……”

“Ai!”

Cái gì cũng cần phải tự mình đi tìm hiểu, đi nghiệm chứng……

Đầu trọc mất!

Lần trước còn thừa mấy chục khắc Điệp Mật, Quý Dữu không nỡ uống vì nghĩ chờ đến khi tinh thần lực của mình đang trong thời khắc mấu chốt thăng cấp thì dùng, nhưng lúc này nghĩ tới thiết phiến đã cứu mình một mạng làm bản thân bị loang lổ rỉ sét, ngay cả hiện hình cũng không được, cô cũng không thể mặc kệ thiết phiến a.

Vì thế, Quý Dữu lấy Điệp Mật quý báu ra uống một hơi.

Một giây.

Hai giây.

Ba giây.

……

Quý Dữu nhắm mắt lại lẳng lặng chờ đợi.

Khoảng trên dưới năm phút sau, hình bóng khiến Quý Dữ vô cùng chờ mong cuối cùng cũng xuất hiện. Tận sâu trong óc, thân hình cồng kềnh của thiết phiến từng chút từng chút một hiện ra, thân nhìn nó trụi lủi, mặt trên chỉ có rỉ sét loang lổ, những hoa văn cổ xưa xinh đẹp trước kia giờ gần như không còn nhìn thấy rõ ràng nữa ---

Bộ dáng này so với lần đầu tiên nhìn thấy thiết phiến còn tệ hại hơn.

Ai!

Trong lòng Quý Dữ thực xin lỗi.

Đều do chính mình làm hại năng lượng của bàn tay vàng tiêu hao hết.

Vài giây sau thiết phiến không duy trì được hình thái lập tức biến mất không thấy.

Nhưng ---

Như vậy là đủ rồi.

Điều này chứng minh Điệp Mật có thể giúp thiết phiến bổ sung năng lượng.

Sau đó ---

Vấn đề lại tới nữa.

Cô đi đâu lấy Điệp Mật đây?

Lên Tinh Võng mua?

Tiền đâu?

Quý Dữu cắn cắn môi, nụ cười tươi tắn trên mặt càng lúc càng cứng đờ, mất nửa ngày mới buồn rầu nói: “Ai! Đây không phải bàn tay vàng, mình đây là nuôi phải thú nuốt vàng rồi.”

Thú nuốt vàng ăn Điệp Mật.

Chua chát thật!

……

Quý Dữu vội vàng lên Tinh Võng tìm thông tin về Điệp Mật, rất nhanh đã nhảy ra vô số tin tức.

[Mua Điệp Mật, yêu cầu trung phẩm trở lên, giá cả thương lượng!]

[Mua Điệp Mật số lượng lớn, phẩm cấp không hạn chế, ưu tiên số lượng nhiều!!]

[Mua Điệp Mật cao phẩm với giá cao, số liên lạc là **** liên hệ bất kỳ lúc nào.]

Tin tức tìm được nhiều nhất không phải tin bán ra mà là tin mua vào, có thể thấy được thiên tài địa bảo này bất kỳ lúc nào cũng đều là đồ khan hiếm.

Tiếp theo ---

Chính là tin bán ra, mà thương gia bán Điệp Mật gần như không có bán lẻ mà phần lớn đều là loại hình cửa tiệm quy mô lớn.

[Điệp Mật: Sản sinh từ núi Mobei - Tinh cầu Quilwolf, phẩm cấp: Trung phẩm, trọng lượng: 50 khắc, giá bán: 600.000, tồn kho: 10 lọ.]

[Điệp Mật: Sản sinh từ núi Yaga – Tinh cầu Ballance, phẩm cấp: Thấp phẩm, trọng lượng: 100 khắc, giá bán: 100.000, tồn kho: 2 lọ]

[Điệp Mật: Sản sinh từ rừng rậm Tony – Tinh cầu Đông Thái, phẩm cấp: Cao phẩm, trọng lượng: 10 khắc, giá bán: 500.000, tồn kho: 0 lọ]

……

Hí ---

Quý Dữu hít hà một hơi, tuy đã sớm chuẩn bị tâm lý về giá bán của Điệp Mật, nhưng đến khi cô nhìn thấy giá bán thực tế thì trong lòng vẫn dâng lên nỗi tuyệt vọng. Số lượng bán thấp phẩm đều khởi điểm từ 100 khắc.

Trung phẩm khởi điểm là 50 khắc, giá bán lên đến 600.000!

Cao phẩm thì sao? Khởi điểm là 10 khắc, giá bán lên đến 500.000, điều này tỏ vẻ 100 khắc là 5.000.000 nha!

Oa oa oa ~

Thua rồi.

Thua rồi.

Thua rồi.

Không thể trêu vào.

Không thể mua được.

Cô lựa chọn đóng cửa đi chết!

……

Nửa ngày Quý Dữu mới từ trong dòng sông bi thương bơi ngược dòng mà bò ra tới, cô kiểm tra hòm thư của mình, tầm mắt đột nhiên dừng lại:

Thư tín lại tăng lên rất nhiều.

Kỳ hạn đóng cửa đã mất hiệu lực rồi hả?

Quý Dữu xem thời gian phát hiện cũng không có mà là trước một giây khi cô bảo hệ thống đóng cửa hòm thư thì đã gửi đến rồi.

Quý Dữu thấy hơi kỳ quái.