Tổng Tài Vô Tình, Yêu Anh Thật Đau Lòng

Chương 65. Bước đường cùng

Từ sở tư pháp đi ra, cầm trên tay giấy chứng nhận kết hôn có hình của mình và Hoắc Quân Nghị, ngón tay cái Hạ Tử Du có chút run run khẽ sờ vào dấu mộc đỏ chói ở trên đó, khoé môi bất giác hiện lên nụ cười đầy ngọt ngào, cả người lâng lâng giống như là đang trong một giấc mơ.

Cô thật sự đã kết hôn với Hoắc Quân Nghị rồi!

Mong ước lớn nhất đời này của cô rốt cuộc đã trở thành hiện thực, từ giờ bọn họ chính thức là vợ chồng hợp pháp.

"Bảo bối, chúng ta đi về thôi. Lấy được chồng khiến em vui tới vậy sao?"

Hoắc Quân Nghị đứng kế bên thấy cô cứ ngẩn người nhìn chằm chằm vào tờ giấy chứng nhận kết hôn ở trên tay rồi cười đến ngây ngốc thì cố tình lên tiếng trêu chọc.

"Đúng a, em thật sự rất vui, vui đến phát điên luôn! Như vậy đã hài lòng anh chưa, Hoắc tiên sinh.?"

Bị phát hiện khoảnh khắc ngượng ngùng, Hạ Tử Du có chút mắc cỡ nhưng vẫn mạnh miệng phản ứng lại, sau đó còn le lưỡi làm xấu.

"Tới giờ mà còn gọi Hoắc tiên sinh hử? Phải gọi là ông xã, nghe chưa?"

Ngắt nhẹ đầu mũi của cô, Hoắc Quân Nghị giả bộ nghiêm khắc đưa ra yêu cầu.

"Anh chỉ biết bắt nạt em."

"Anh bắt nạt em lúc nào? Ai da, ý của em nói là lúc chúng ta ở trên giường sao? Bà xã, nếu vậy tối nay anh cho em bắt nạt lại anh, em ở phía trên, hửm?!"

"Anh...không nói chuyện với anh nữa!"

Lời nói hàm chứa ý đồ sắc tình, đáy mắt Hoắc Quân Nghị còn ẩn hiện du͙© vọиɠ quen thuộc, khuôn mặt Hạ Tử Du thoáng chốc liền ửng hồng như trái dâu chín, thẹn quá hoá giận mà xoay người rời đi.

"Haha, bà xã, đợi anh đi cùng với...không cần phải xấu hổ mà..."

Dáng vẻ vội vã như đà điểu chạy trốn của cô khiến Hoắc Quân Nghị vui vẻ bật cười thành tiếng, sau đó cũng nhanh chóng sải dài bước chân đi theo cô.

Cùng lúc ấy, ở phía bên kia đường, ngồi trong xe chứng kiến một màn tình cảm của Hoắc Quân Nghị và Hạ Tử Du, khuôn mặt Đường San San càng thêm u ám, hận ý trong mắt có thể gϊếŧ chết người.

Trong lúc cô phải sống khổ sở chật vật, đi đâu cũng phải chui lủi lén lút thì hai con người kia lại vui vẻ hạnh phúc đưa nhau đi đăng ký kết hôn. Cảnh tượng đó chẳng khác nào một con dao sắc nhọn cứa từng vết vào trái tim cô ta. Bàn tay siết chặt lấy tay lái, cả người vì tức giận mà run lên.

Hạ Tử Du, đều tại mày, tại mày mà tao mới thành ra nông nỗi này! Huỷ hoại sự nghiệp của tao, cướp mất người yêu của tao. Nếu mày không xuất hiện thì Quân Nghị nhất định sẽ không đối xử với tao tuyệt tình như vậy, tao tuyệt đối sẽ không cho mày sống vui vẻ, hạnh phúc!

------

Mấy hôm nay ngày nào trời cũng mưa rả rích, mới xế chiều mà bầu trời đã tối đen như mực.

Mở tủ lạnh lấy đồ ăn để chuẩn bị nấu bữa tối, Hạ Tử Du chợt phát hiện hôm qua đi siêu thị cô quên không mua măng tây. Hôm nay cô muốn mấu món beefsteak bò, thiếu măng tây sẽ không được trọn vị cho lắm.

Nhìn qua đồng hồ, mới sáu giờ tối, cô đã hẹn Quân Nghị bảy giờ về nhà ăn cơm, nếu xuống siêu thị gần nhà mua chắc vẫn còn kịp.

Nghĩ là làm, Hạ Tử Du nhanh chóng vào phòng ngủ lấy ví tiền, khoác lên người chiếc áo len mỏng, cầm chiếc dù rồi đi xuống phía dưới toà nhà, hướng về siêu thị cách đó không xa.

Trời đang mưa cộng thêm gió lạnh nên ngoài đường rất ít người đi bộ như cô. Khẽ rùng mình vì một luồng gió bất ngờ thổi qua, chiếc dù cầm trên tay theo đó cũng bị đẩy về phía trước, che khuất tầm nhìn.

Đúng lúc ấy, một thân ảnh cao gầy mặc bộ đồ đen kín mít đột ngột xuất hiện trước mắt, Hạ Tử Du giật mình, theo phản xạ vừa định ngước mặt lên nhìn thì người đó đã lao nhanh tới, đem chiếc khăn màu trắng bịt lên mũi cô.

"Ưʍ...ưʍ..."

Tiếng kêu không thành câu, chỉ kịp giãy dụa yếu ớt mấy cái, thuốc mê đã phát huy tác dụng của nó, cả người Hạ Tử Du liền ngất lịm đi....

Một hồi lâu sau,

Đau có chút đau, lúc Hạ Tử Du tỉnh lại thì phát hiện mình đang nằm ở ghế sau xe hơi. Nhìn qua cửa kính hình như bên ngoài trời đã tạnh mưa, xung quanh đều là cây cối um tùm, không gian âm u im ắng.

Vừa mới cựa quậy người định ngồi dậy thì phát hiện hai tay đã bị trói chặt, miệng thì bị bịt băng keo cứng ngắc. Trong đầu nhanh chóng tái hiện lại tình huống xảy ra trước khi cô ngất đi.

"Hừ, chịu tỉnh rồi sao?"

Nghe thấy âm thanh ở phía sau, Đường San San liền quay đầu lại, lạnh lùng cười khẩy một tiếng, bàn tay mạnh bạo giựt mạnh miếng băng keo ở trên miệng Hạ Tử Du ra, chán ghét nói.

"A! Cô...Đường San San, thì ra là cô! Rốt cuộc cô muốn làm gì?"

Nhạy cảm nhận ra nguy hiểm ẩn chứa trong ánh mắt đầy thù hận của Đường San San, Hạ Tử Du vội rụt người lại, trong lòng tuy sợ hãi nhưng vẫn cố gắng tỏ ra bình tĩnh.

"Muốn làm cái gì? Còn phải hỏi sao? Đương nhiên là muốn gϊếŧ chết mày rồi? Muốn mày biến mất khỏi thế giới này, muốn mày trả lại Quân Nghị cho tao."

Mắt đẹp trừng to, hàm răng nghiến lại ken két, ngồi ở ghế lái nhưng cả người Đường San San lúc này như muốn bổ nhào về phía Hạ Tử Du mà ăn tươi nuốt sống cô.

"Là cô đã bỏ rơi Quân Nghị trước, là cô ham danh vọng mà bỏ lại Quân Nghị lúc anh ấy cần cô nhất. Cũng chính cô đã phản bội lại tình yêu mà anh ấy dành cho cô..."

"Bốp"

Một bên má trắng mịn của Hạ Tử Du lãnh trọn cái tát chát chúa vang dội.

"Câm miệng lại! Đều tại mày, nếu không phải do mày dụ dỗ, quyến rũ Quân Nghị thì tao và anh ấy chắc chắn sẽ không chia tay. Kết hôn rồi thì sao chứ? Rất nhanh thôi, để xem tới khi khuôn mặt này bị rạch nát Quân Nghị có cần tới mày nữa không? Hahaha.."

Đường San San cười quỷ dị, hành động của cô ta bắt đầu biến chuyển khác thường. Từ trong túi áo khoác rộng thùng thình lấy ra một con dao nhỏ mũi nhọn sáng bóng, sau đó để đầu mũi dao hờ hững lướt trên da mặt Hạ Tử Du.

"Cô...đừng mà..."

Cái tát vừa rồi khiến Hạ Tử Du đau đớn nhíu chặt này, khoé miệng có chút mặn mặn mùi gỉ sắt, hình như là bị chảy máu. Khuôn mặt cô lúc này đã trắng bệch, cả cơ thể cứng đờ không dám nhúc nhích, sợ hãi run run nói.

"Sợ rồi sao? Chậc chậc, nên bắt đầu từ đâu thì được? Trán? Mũi? Má?"

Mũi dao sắc nhọn theo từng câu nói của Đường San San mà di chuyển trên khuôn mặt của Hạ Tử Du.

Hít một ngụm khí lạnh, Hạ Tử Du có thể cảm nhận được nếu Đường San San chỉ cần lỡ tay một cái thì da mặt cô phút chốc sẽ biến thành một tấm vải rách nát đầy máu.

Vừa hay lúc ấy tiếng chuông điện thoại của Đường San San vang lên, động tác di chuyển dao của cô ta vì thế mà tạm dừng lại. Đôi mắt sắc bén liếc qua màn hình điện thoại, sau đó mới chậm rãi trượt sang nút nghe, còn chưa kịp nói gì thì phía bên kia đã vang lên âm thanh nóng lòng bị đè nén cực độ:

"Tôi đã đến chỗ hẹn, cô đang ở đâu?"

Tối nay Hoắc Quân Nghị vốn dĩ sẽ có một bữa tối lãng mạn với cô vợ nhỏ của mình, thế nhưng khi trở về nhà chào đón hắn lại là căn phòng trống cùng cuộc gọi đe doạ của Đường San San.

"Không nghĩ rằng tốc độ của anh lại nhanh như vậy! Lo lắng cho cô ta tới thế sao?"

Ghen tị trong lòng càng khiến Đường San San thêm căm ghét Hạ Tử Du, bàn tay vô thức vung lên. Vì cớ gì mà cô ta lại được Hoắc Quân Nghị quan tâm yêu thương tới như vậy?

"A.."

Hạ Tử Du đau đớn la lớn một tiếng, mũi dao sắc nhọn theo cái vung tay của Đường San San mà xượt qua gò má của cô.

"Tử Du, em bị sao vậy? Đường San San, nếu cô dám làm hại cô ấy tôi nhất định sẽ không tha cho cô!"

Hoắc Quân Nghị hận không thể lập tức có mặt để gϊếŧ chết người phụ nữ điên Đường San San kia, dám đυ.ng tới người của hắn!

Bàn tay siết chặt thành quả đấm, toàn thân tản ra sức mạnh hung ác giống như dã thú.

"Anh yên tâm, còn chưa xong việc, tôi sẽ không gϊếŧ chết cô ta đâu. Anh đã mang theo đầy đủ những gì tôi nói chứ? Nếu tôi biết ngoài anh ra còn có ai khác đi cùng thì anh đừng mơ nhìn thấy ả ta trở về nguyên vẹn!"

Nhìn vết máu bắt đầu rỉ ra từ gò má của Hạ Tử Du, khuôn mặt Đường San San càng trở nên điên cuồng.

"Tôi đã làm theo những gì cô yêu cầu, giờ thì mau nói cô đang ở đâu."

Chưa bao giờ trải qua cảm giác bị một người phụ nữ uy hϊếp như thế này, Hoắc Quân Nghị tuy trong lòng tức giận cuồn cuộn như sóng ngầm nhưng vẫn phải cố gắng kìm nén, không dám manh động vì trong tay cô ta hiện đang giữ cô gái mà hắn yêu thương nhất.

"Hoắc chủ tịch nóng lòng muốn gặp tôi đến thế à? Nhưng trước tiên hãy quay video trực tiếp cho tôi thấy anh đang ở một mình, còn có hợp đồng làm gương mặt đại diện cho căn hộ cao cấp hợp tác với tập đoàn The Sea cùng quyền chuyển nhượng sở hữu resort Seasheel ở thành phố A."

Đường San San rành mạch ra lệnh.

Sự việc đi đến bước này, cô không còn sự lựa chọn nào khác. Showbiz cô đã không còn đường quay về, nếu không thể làm người nổi tiếng thì ít nhất vẫn có thể làm doanh nhân mà!

"Đường San San, cô điên rồi sao? Cô bắt cóc tôi để uy hϊếp Quân Nghị chỉ vì những thứ phù phiếm kia ư? Cô có biết làm thế là phạm pháp không? Dừng lại đi, đừng huỷ hoại cuộc đời của mình như vậy!"

Nén lại đau rát ở trên mặt, cuộc đối thoại vừa rồi khiến Hạ Tử Du hiểu rõ mục đích mà Đường San San bắt cóc mình. Cô biết cảm giác bị mất tất cả sẽ đau khổ như thế nào? Nhưng không thể vì thế mà cho phép bản thân làm ra những việc sai lầm.

"Tại vì mày, tất cả cũng đều tại mày tao mới ra nông nỗi này! Chính mày đã huỷ hoại sự nghiệp của tao, cướp hết tất cả của tao. Đừng tưởng bây giờ mày có Quân Nghị chống lưng mà ở đây giở giọng thanh cao."

Hung hăng bóp chặt lấy cằm Hạ Tử Du, ánh mắt Đường San San lúc này trở nên cực kì tàn nhẫn, hành động dần dần mất kiểm soát...