Tổng Tài Vô Tình, Yêu Anh Thật Đau Lòng

Chương 38. Có kẻ tức giận

Hôm nay là ngày đầu tiên Hạ Tử Du tới trụ sở chính của Hoắc thị để nhận việc.

Thì ra trong đợt thi khảo sát sàng lọc lại nhân viên ở Thái Thịnh tháng trước, cô cùng hai nhân viên nữa, một người ở bộ phận kỹ thuật, một người ở bộ phận kế hoạch đạt kết quả cao nhất cho nên phía tổng công ty quyết định điều chuyển bọn cô đến Hoắc thị để bồi dưỡng thêm.

Hạ Tử Du biết kinh nghiệm chuyên môn của mình không tệ, nhưng mà trong hơn một ngàn nhân viên ở Thái Thịnh cô lại lọt vào top ba thì cũng có hơi kinh ngạc. Trong đầu lập tức nghĩ tới, có lẽ là Hoắc Quân Nghị đã tác động vào, còn lý do tại sao hắn lại làm vậy, cô lại không có đủ can đảm để hỏi.

Người đàn ông bá đạo đó, chắc chắn đã có những tính toán của riêng mình, cô ngoài ngoan ngoãn làm theo thì có cơ hội phản kháng sao? Nếu có thì cũng chỉ như châu chấu đá voi, uổng công vô ích.!

Trong danh sách nhân viên mới điều chuyển tới chỉ có Hạ Tử Du là con gái, lại thêm việc một bước liền được phân công lên tới tầng cao nhất ở Hoắc thị để làm trợ lý cho thư ký Lương, đồng nghĩa với việc mỗi ngày đều được nhìn thấy Hoắc tổng anh tuấn tiêu sái, cao cao tại thượng của bọn họ, lập tức đã gây ra một trận tranh luận vô cùng sôi nổi giữa các phòng ban với nhau, tò mò xen lẫn ganh tỵ xem cô gái này là ai, có gì đặc biệt mà lại được ưu ái như vậy chứ!?

Ngay cả thư ký Lương luôn thân cận với Hoắc Quân Nghị, lúc nghe từ chính miệng đại boss của mình nói ra những lời này cũng phải đứng hình sững sờ mất mấy giây.

Hoắc Quân Nghị tiếp quản sự nghiệp của Hoắc thị tính đến nay đã được tám năm, thì Lương Sở Tiêu anh cũng đi theo vị tổng giám đốc tuổi trẻ tài cao này chinh chiến thương trường đầy rẫy cạm bẫy, thử thách khắc nghiệt với đám hồ ly xảo trá, ranh ma bấy nhiêu năm.

Hai người xấp xỉ tuổi với nhau, lại còn từng học cùng trường đại học bên Mỹ, tư tưởng cùng chí hướng khá tương đồng nên khi hợp tác làm việc phải nói là vô cùng hợp ý.

Mặc dù dạo gần đây bản thân vô cùng bận rộn để chuẩn bị cho đám cưới nhưng anh đảm bảo mình vẫn hoàn thành tốt công việc của một thư ký phải làm, thế mà tối muộn ngày hôm trước, Hoắc tổng lại gọi điện cho anh rồi thản nhiên ra lệnh:

"Thư ký Lương, xem mail tôi vừa gửi, tìm một lý do phù hợp để sắp xếp cô gái này vào Hoắc thị làm trợ lý cho cậu đi!"

Bàn tay di chuột nhấp vào hộp thư tới, trong đầu Lương Sở Tiêu rối rắm, thậm chí còn nghĩ tới, có khi nào Hoắc tổng muốn tìm người thay thế mình không? Nhưng khi nhìn thấy khuôn mặt cô gái trong tấm hình, cũng chính là cô gái xuất hiện trong đoạn camera mà anh vừa gửi cho Hoắc tổng, thì chợt hiểu ra.

Trong công việc, Hoắc Quân Nghị nổi tiếng là người coi trọng năng lực, công chính nghiêm minh, để đích thân Hoắc tổng phải lên tiếng sắp xếp như vậy, chắc chắn cô gái này có địa vị không hề đơn giản.

Đại boss đã giao trọng trách này thì anh phải tìm một lý do phù hợp nhất để không ai có thể đàm tiếu. Vừa hay, bên Thái Thịnh mới trải qua đợt khảo sát kiểm tra năng lực của nhân viên để ký hợp đồng chính thức với Hoắc thị cho nên anh liền mượn gió đẩy thuyền, hợp thức hoá việc nhận Hạ Tử Du vào làm trợ lý cho mình.

————

"Ding"

Vừa tới tầng ba mươi chín, cửa thang máy liền lập tức mở, Hạ Tử Du hít sâu một hơi, có chút khẩn trương bước ra.

Phòng làm việc của tổng giám đốc đặt ở tầng cao nhất của toà nhà, ở đây được thiết kế theo phong cách hiện đại xen lẫn chút cổ điển.

Cửa kính bên ngoài được làm bằng kính nhiều màu, khi ánh mặt trời chiếu vào tạo ra những màu sắc vô cùng bắt mắt như đang nhảy múa dưới chân, mặt sàn được lót bằng đá cẩm thạch sáng bóng, các loại cây cảnh trang trí cũng đặc biệt lạ mắt, mọi thứ kết hợp lại đều trở nên vô cùng hài hoà, rực rỡ.

Nữ thư ký ngồi ở bàn làm việc bên ngoài đang dậm lại son môi, gần một phút trước mới nhận được thông báo từ quầy lễ tân dưới sảnh, thấy có người tới liền lập tức đặt chiếc gương xuống, chuyên nghiệp đứng lên, mỉm cười khẽ hỏi:

"Cô là Hạ tiểu thư phải không?"

"Ân, xin chào, tôi là Hạ Tử Du."

Hạ Tử Du nhìn nữ thư ký xinh đẹp kiều diễm trước mặt gật đầu xác nhận.

"Thư ký Lương hiện đang ở trong phòng tổng giám đốc, cô vui lòng qua ghế ngồi chờ một lát nhé."

Bàn tay trắng nõn của nữ thư ký hướng về phía ghế sô pha gần đó ý bảo cô qua đó ngồi.

"Được, cảm ơn cô"

Ánh mắt đảo nhanh về phía cánh cửa gỗ uy nghi đang đóng kín trước mặt, trên đó có gắn dòng chữ "Phòng tổng giám đốc" bằng vàng cực kỳ bắt mắt, Hạ Tử Du có chút bất ngờ, không ngờ Hoắc Quân Nghị còn tới sớm hơn cô, rõ ràng sáng nay cô rời nhà trước hắn mà!

"Không có gì."

Nữ thư ký kín đáo quan sát Hạ Tử Du từ trên xuống dưới một lượt. Thật ra, cô cũng giống như mấy cô gái khác trong công ty, rất tò mò xem cô gái đến nhận chức trợ lý của thư ký Lương hôm nay rốt cuộc có dáng vẻ như thế nào mà có thể một bước lên mây, đoạt mất vị trí mà bao nhiêu người hằng ao ước.

Tuy chỉ trang điểm nhẹ nhàng nhưng lại vô cùng thanh thuần xinh đẹp, trang phục đơn giản nhã nhặn, nói chuyện cũng rất đúng mực, thậm chí còn hơi rụt rè lo sợ. Bất quá, nhìn bộ dáng của cô gái này không giống như cô gái có tâm cơ như những lời đồn đại kia.

Nữ thư ký đem ly cà phê nhẹ nhàng đặt lên bàn mời khách, âm thầm đánh giá một lượt.

"Cảm ơn cô, làm phiền rồi."

Hạ Tử Du mỉm cười đầy thành ý với nữ thư ký, sau đó lại tiếp tục im lặng ngồi chờ, trong lòng có chút căng thẳng hồi hộp.

Lúc Lương Sở Tiêu từ phòng tổng giám đốc bước ra thì đã là nửa tiếng sau, hai mắt lập tức bị thu hút bởi cô gái đang ngồi ở ghế sôpha ngay phía trước.

Khuôn mặt trái xoan tiêu chuẩn, đôi mắt đẹp mơ màng thấp thoáng nỗi buồn, chiếc mũi cao thẳng, đôi môi đỏ hồng căng mịn, làn da trắng nõn, mái tóc đen dài được cột lên gọn gàng lộ ra cần cổ thanh mảnh, vừa trẻ trung lại tăng thêm mấy phần mị lực hấp dẫn. Quả nhiên con mắt nhìn mỹ nhân của boss lớn nhà mình càng ngày càng thăng hạng.

"Hạ tiểu thư đúng không? Tôi là Lương Sở Tiêu, xin lỗi, để cô phải đợi lâu rồi!."

Vốn đang nhìn chăm chú ly cà phê trước mặt, chìm trong suy nghĩ của bản thân, tới khi một giọng nói trầm ấm vang lên, Hạ Tử Du mới hoảng hồn ngước mặt lên nhìn, sau đó vội vàng đứng bật dậy, gật đầu trả lời:

"A, không có gì, thư ký Lương, xin chào. Tôi là Hạ Tử Du."

Bị cấp trên bắt gặp vẻ mặt thất thần của mình, Hạ Tử Du có chút xấu hổ, nhưng rất nhanh liền điều chỉnh lại tâm trạng, mỉm cười trả lời.

Trước mặt là người đàn ông cao lớn, một thân âu phục màu đen phẳng phiu, hoàn hảo tới từng chi tiết đủ biết người này rất cẩn thận, chỉn chu, mắt sáng tinh anh, đường nét khuôn mặt anh tuấn, càng làm nổi bật lên khí thế hơn người.

Cô không phải đi lầm tới công ty giải trí chứ?! Nếu không, tại sao ai cũng đều đẹp mắt tới vậy a?!

"Hân hạnh được gặp mặt, từ bây giờ tôi sẽ là người hướng dẫn trực tiếp của cô ở Hoắc thị, mong rằng thời gian tới chúng ta sẽ hợp tác vui vẻ, Hạ Tử Du."

Đáy mắt Lương Sở Tiêu loé lên tia thú vị, khóe miệng khẽ cong lên, chủ động chìa bàn tay to với những khớp xương rõ ràng ra trước phía trước.

"Ân, mong thư ký Lương chỉ bảo thêm."

Không nghĩ tới một người có vẻ ngoài hơi bảo thủ, nghiêm nghị như vậy lại có thể cười với mình, trong mắt Hạ Tử Du hiện rõ tia bất ngờ khó tả, cười càng thêm ngọt ngào, bàn tay cũng nhanh chóng đưa lên bắt tay cùng Lương Sở Tiêu.

"Thư ký Lương có vẻ đang rất rảnh? Tôi nhớ không nhầm là đang trong giờ làm việc!"

Giọng nói nhàn nhạt không nghe ra cảm xúc gì, đi kèm là ánh mắt như phi tiêu phóng tới chỗ hai bàn tay đang nắm lấy nhau của Lương Sở Tiêu và Hạ Tử Du, hận là không thể tách chúng ra ngay lập tức.

Hoắc Quân Nghị vẻ mặt u ám đang đứng ngay cửa phòng làm việc. Hắn vốn muốn ra ngoài xem cô gái nhỏ kia đã tới chưa, ai ngờ vừa mở cửa ra, đập vào mắt lại là cảnh tượng cười nói vui vẻ, thâm tình dạt dào kia, đã thế còn nắm tay nhau giữa thanh thiên bạch nhật.

Thanh âm này...Hạ Tử Du cảm thấy tim mình như sắp ngừng đập, cơ thể cứng đờ, nụ cười trên môi tắt ngấm, ánh mắt vội vàng hướng về phía phát ra tiếng nói kia.

Bốn mắt giao nhau, cô có thể nhìn ra được trong mắt hắn là sự tức giận đang được kìm nén. Bàn tay đang nắm lấy tay Lương Sở Tiêu theo phản xạ khẽ rụt lại, lòng bàn tay bất giác đổ mồ hôi.

"Hoắc tổng, anh nói vậy thật oan uổng quá! Tôi đang làm việc đấy chứ! Đây là Hạ Tử Du, sau này cô ấy sẽ là trợ lý của tôi. Vốn dĩ đang định dẫn cô ấy vào chào hỏi anh một tiếng, nếu gặp nhau ở đây rồi thì mọi người cùng làm quen nhau luôn đi. Hạ Tử Du, đây là Hoắc tổng, chính là người sẽ trả tiền lương hàng tháng cho chúng ta đó!"

Đây là lần đầu tiên Lương Sở Tiêu được chứng kiến bộ dáng rõ ràng là đang ăn dấm chua mà cố tỏ ra lạnh lùng của đại boss nhà mình, trong lòng đột nhiên cảm thấy vô cùng sảng khoái, sinh ra ý xấu muốn trêu đùa một chút.

"Hoắc...Hoắc tổng, xin chào."

Vẻ mặt của hắn có chút đáng sợ, Hạ Tử Du càng thêm hoảng hốt, không được tự nhiên lắp bắp nói.

"Nếu chào hỏi xong rồi thì vào làm việc đi, tiền của tôi không thể dùng tuỳ tiện được."

Nói xong, trước khi xoay người quay lại phòng làm, Hoắc Quân Nghị bất giác cau mày, ánh mắt đầy bất mãn nhìn về phía Hạ Tử Du. Cô gái đáng chết này, ở trong địa bàn của hắn mà dám thân thiết cùng người đàn ông khác!

————

"A....Đáng chết, Amy, chị nói xem, tại sao mọi việc lại như vậy? Chẳng phải chị nói tấm hình cô ta thân mật cùng người đàn ông khác sớm muộn gì cũng sẽ làm Quân Nghị tức giận, sau đó đem con nhỏ nhà quê đó đá đi thật xa sao? Thế mà bây giờ ả ta lại có thể hiên ngang tới Hoắc thị làm trợ lý cho thư ký của anh ấy? Cục tức này em làm sao có thể nuốt trôi chứ!"

Hét lớn một tiếng, đem ly nước trên tay ném mạnh xuống đấy, từng mảnh thuỷ tinh tung toé khắp nơi, gương mặt xinh đẹp không chút tỳ vết của Đường San San vặn vẹo nhìn sang người quản lý của mình, gằn giọng chất vấn.

Hơn một tháng trước, vào cái ngày mừng thọ của ông lão họ Tiêu, Đường San San nghe ngóng được thông tin rằng Hoắc tổng chắc chắn sẽ tới tham dự, cho nên cô đã tính toán rất tỉ mỉ, muốn nhân cơ hội này để tiếp cận, mong muốn nối lại đoạn tình cảm lúc trước của bọn họ sau nhiều lần cố tình tránh mặt của Hoắc Quân Nghị.

Kế hoạch vốn sẽ rất hoàn mỹ nếu cô không phải chứng kiến một màn người đàn ông vốn dĩ là của cô đang ôm hôn người phụ nữ khác.

"Em bình tĩnh đi, chị cũng không nghĩ cô ta lại có năng lực như vậy? Đúng là không phải loại tầm thường mà! Trước mắt xem như chúng ta thua cô ta một ván, nhưng chị Amy của em là ai chứ? Dù thế nào thì Hoắc tổng sớm muộn gì cũng sẽ quay về với em thôi, tin chị đi"

Người quản lý tên Amy nhếch môi đầy tự mãn, lăn lộn ở giới giải trí này bao nhiêu năm, chiêu trò nào cũng đã dùng qua, chỉ là một con nhỏ nhà quê có chút nhan sắc mà muốn tranh giành đàn ông với bảo bối đẻ ra vàng của bà sao? Cứ chờ xem, kịch hay bây giờ chỉ mới bắt đầu thôi....