Học Viên Trao Đổi Của Học Viện Tu Tiên

Chương 30

Chiến trường nhất định phải được dọn sạch, những thứ bên trong bí cảnh cũng phải nhanh chóng để cho mọi người tiếp thu. Chỉ có hắn mới có thể hiểu được nên tất cả đều phải tự hắn làm.

Nhưng vẫn cần phải nói đôi câu, hắn hỏi: “Ai trong nhóm chợ đen nói cho cậu biết?”

Kỷ Lan thản nhiên đáp: “Tôi chỉ biết hắn họ Lý, mọi người đều gọi hắn là anh Dã.”

Lâu Úc “Ừ” một tiếng.

Trong phút chốc đã có rất nhiều người tới chỗ hắn, hắn phất tay ra ngoài, thả đám nhóc này đi.

Kỷ Hoằng thầm thở nhẹ một hơi, Phó Hải Phàm sống sót sau tai nạn thì lau mồ hôi, bờ vai căng thẳng của ba học viên hàng đầu còn lại cũng được thả lỏng. Bọn họ nhận được ám chỉ của hiệu trưởng, nhanh chóng kéo Kỷ Lan chạy đi.

Lâu Úc yên lặng nhìn bọn họ rời đi, gật đầu với Tuyên Đình đang đứng bên cạnh.

Tuyên Đình biết đây là muốn hắn đi điều tra.

Hắn không rõ vì sao Lâu Úc cứ luôn để ý mãi đến chuyện này, bèn nghi hoặc mà đi về phía các tán tu.

Có vài tán tu bị các hòn đá văng trúng, bị thương không ít.

Tuy nhiên tố chất thân thể tu sĩ cường tráng, chỉ khi bị thương nặng mới cần phải đi bệnh viện. Số người còn lại thì sợ ở lại gặp phải xui xẻo nên đã lén lút trốn đi. Một vài người thì to gan hơn, đứng xem trận chiến ngay tại chỗ.

Thân là phó hội trưởng, Tuyên Đình cũng thu hút vô số ánh nhìn của mọi người.

Hắn tự mình đến hỏi thăm nên các tán tu đều rất tích cực, phát động đủ loại mạng lưới quan hệ để hỗ trợ hỏi thăm giúp hắn, rất nhanh đã có được tin tức mà hắn muốn có. Thời điểm lấy được ảnh chụp, hắn phát hiện có chút quen mắt, tự hỏi vài giây, sau đó lại tìm hỏi bên phía hậu cần.

Khi trở lại bên cạnh Lâu Úc, Tuyên Đình nói: “Đã chết rồi.”

Lâu Úc mới vừa đưa ra vài chỉ thị, đang muốn đi vào thu dọn tàn cục, nghe vậy chợt ngừng lại: “Chết như thế nào?”

Tuyên Đình nói: “Không biết, thi thể vẫn còn đang ở trong doanh trại.”

Khu vực nhiệm vụ của các học viên hàng đầu nằm ở xung quanh ngọn núi linh thú, ngay trung tâm động đất.

Khi đó, một vài học viên bị thương nên người trong hiệp hội chỉ tập trung vào họ, không rảnh để nhặt xác.

Hiện tại doanh trại đã trở thành một mảnh phế tích. Nếu may mắn thì pháp trận phòng ngự bên ngoài vẫn còn có thể chống đỡ được một lúc, có lẽ sẽ điều tra thêm được một ít thứ. Nhưng nếu không may, có lẽ tất cả đã bị kiếm khí nghiền thành cát bụi.

Tuyên Đình nói tiếp: “Khi đó bọn họ được vớt ra từ trong nước, tổng cộng có 3 thi thể.”

Lâu Úc gật đầu, theo bản năng muốn bảo Tuyên Đình đi điều tra tên quỷ nhỏ kia, nhưng nghĩ lại thì hắn chỉ mới nghi ngờ một chút thôi, không cần thiết phải huy động nhiều người như vậy. Hơn nữa, nếu thật sự có chút liên quan đến Thụy Bạch thì hắn càng không muốn để cho người khác biết đến. Vì vậy chuyện này cứ thế mà tạm lắng xuống, Lâu Úc dẫn người rời đi.