Hắn trả pháp khí về chỗ cũ: “Tạm thời chuyện pháp khí bản mạng đừng nói ra ngoài. Đến đây được rồi, tôi và cậu cùng đi ra ngoài đi.”
Kỷ Lan tự nhiên không có ý kiến.
Luyện Khí ba tầng mà đã có pháp khí bản mạng, chuyện này quá chói mắt, đặc biệt hắn còn mang cái tên “Kỷ Lan” nữa. Dưới tình huống chưa thể biết được bên ngoài có bao nhiêu ma tộc, hắn vẫn nên ẩn mình một chút.
Vừa rồi thấy Lâu Úc gọi người vào nói chuyện, phó hội trưởng Tuyên Đình đã biết đây là muốn hỗ trợ nhìn thử pháp khí của nhãi con này rồi, vì thế đứng yên không nhúc nhích.
Mà hắn không nhúc nhích thì các tu sĩ Kim Đan cũng không dám đi theo. Đoàn người chờ đến bây giờ, rốt cuộc cũng thấy hai người bước ra ngoài. Tuyên Đình lên tiếng hỏi trước: “Thế nào?”
“Chẳng có gì, tìm được ở phòng luyện khí tạm thời,” Lâu Úc nói, “Có thể vượt cấp, nhưng tác dụng không lớn, có luyện lại cũng không thay đổi được gì.”
Đồ vứt ở phòng luyện khí tạm thời, cơ bản đều là những thứ phẩm bị lỗi.
Một câu nói ra, không ít người thu hết tâm tư về, không hề nghi ngờ Lâu Úc. Bởi vì phòng luyện khí cao cấp bên kia vừa nguy hiểm mà cũng vừa khó đi, với tu vi của nhãi con này, căn bản không thể qua đó được.
Kỷ Lan giả bộ buồn bực, đi về phía bên cạnh Kỷ Hoằng.
Kỷ Hoằng theo bản năng muốn vỗ vai an ủi, kết quả vừa mới giơ tay lên chợt nhớ đến câu “Nam mama” kia, hắn trầm mặc thả tay về chỗ cũ, quyết định về sau sẽ tìm cơ hội răn dạy em trai.
Phó Hải Phàm mặc dù có chút hứng thú muốn nhìn tận mắt pháp khí kia, nhưng cũng không thể làm trò ở trước mặt nhiều người đòi Kỷ Lan cho xem, chỉ đưa mì gói đã nấu xong qua cho Kỷ Lan.
Kỷ Lan nói lời cảm ơn, tìm chỗ ngồi xuống, sung sướиɠ nhấm nháp mì gói ở thời đại này.
Sau một hồi gặp mặt, hắn phát hiện được hai chuyện tốt.
Một là nhờ phúc của pháp trận, Lâu Úc không phát hiện ra hắn đã cướp thân thể.
Ngay cả ma tộc cũng nhìn không ra sơ hở thì tu sĩ nhân tộc lại càng không thể, sau này hắn có thể yên tâm trà trộn vào trong học viện rồi.
Hai là hình như Lâu Úc không có ác ý với hắn, tạm thời không rõ là hắn không muốn giận cá chém thớt với nhãi con này hay là che giấu cảm xúc quá kỹ.
Năm đó hắn tiếp xúc và có quan hệ tương đối tốt với một hai ma tộc. Hắn tự cho là quan hệ của cả hai giả tạo, nhưng lỡ như đối phương không cảm thấy như vậy thì sao? Nếu Lâu Úc thuộc về một trong số đó và thân thể của hắn đang nằm trong tay Lâu Úc, có lẽ cũng không đến nỗi quá tệ.
Nhưng dù vậy hắn cũng sẽ không vì một chút suy đoán này mà tự dâng mình đến cửa.
Cho dù nó có đúng hay không thì vẫn cần phải được thăm dò kiểm tra.
Người của hiệp hội họp xong, chuẩn bị xuất phát một lần nữa.
Các học viên hàng đầu bị lôi ra thí luyện đều sẽ được phân phó nhiệm vụ và khu vực tương ứng. Năm người Kỷ Hoằng và Phó Hải Phàm cũng đang thu thập đồ vật, chuẩn bị tiếp tục ra ngoài thăm dò.