Linh khí khô cạn không có nghĩa là một tia linh khí nào cũng không có, chỉ là tồn tại với lượng rất nhỏ mà thôi.
Một số tu sĩ Kim Đan của hiệp hội được truyền thừa từ chính tổ tiên hoặc môn phái của họ. Tu luyện khó khăn nhưng bọn họ chỉ cần một lượng linh khí nhỏ là có thể tu luyện, khôi phục thành công. Vì vậy nên lúc bấy giờ mới có người có cảnh giới cao hơn so với những người khác.
Ba ngàn năm, những tu sĩ đi theo con đường tu luyện chết đi từng người từng người một. Có lẽ dần dần họ đã trở thành tấm gương tiêu cực trong mắt người khác.
Mặc dù thế hệ bọn họ không cần phải nhìn thấy con đường trường sinh bất tử như các thế hệ trước, nhưng linh khí trước nay vẫn rất mỏng manh, dù một người có tài năng đến đâu thì trong hoàn cảnh linh khí khô cạn này, tu vi chỉ có thể đạt được hạn mức cao nhất.
Trúc Cơ là hạn mức cao nhất ở thời điểm đó.
Đến giai đoạn linh khí khôi phục, các tu sĩ này đã vượt qua mức Trúc Cơ, trong đó có một vài người trong vòng mấy năm đã luyện thành Kim Đan. Cho nên với điều kiện bình thường, hiện tại Kim Đan là cảnh giới cao nhất mà bọn họ có thể đạt đến được.
Tu vi của Kỷ Lan là Nguyên Anh, suýt chút nữa là có thể chạm đến Hóa Thần.
Tu vi của phó hội trưởng ấy thế mà lại cao hơn hắn, đúng là không hợp với lẽ thường.
*Luyện Khí – Trúc Cơ – Kim Đan – Nguyên Anh – Hóa Thần – Luyện Hư – Hợp Thể – Đại Thừa – Độ Kiếp.
Kỷ Lan suy đoán rất nhiều trường hợp, ví dụ như có cơ duyên, hoặc có truyền thừa đặc thù, hoặc cũng là người từ thời đại trước,… nhưng hiện tại hắn đã có thể xác định được đáp án.
Tu vi cao hơn hắn, biết hắn và cũng có thể sống đến bây giờ, vừa mẫn cảm vừa chán ghét cái tên của hắn…… chỉ có một khả năng, đó là ma tộc.
Hai người này cho dù là hơi thở vẫn khiến cho người ta có cảm giác tương tự nhau. Phó hội trưởng chắc chắn là ma tộc, còn hội trưởng thì nắm chắc tám phần.
Kể từ khi hắn bị ràng buộc bởi một phong ấn, hắn có thể cách lớp phong ấn mà trò chuyện đứt quãng với người ở ma giới.
Hắn biết những người đó đều muốn gϊếŧ chết hắn. Về sau linh khí khô cạn, xuất phát từ nguyên nhân nào đó hắn không muốn phong ấn bị phá hủy nên đã liều mạng đến mức không cần mạng, sử dụng hết tất cả tu vi của mình làm thành linh thạch, tiếp tục nhốt ma tộc ở bên trong.
Nếu nói ai là người hận hắn đến mức nghiến răng nhất thì chắc chắn không thể là ai khác ngoài ma tộc.
Nếu nói ai có thể biết tung tích thân thể của hắn thì cũng chắc chắn không thể là ai khác ngoài ma tộc.
Vốn dĩ Kỷ Lan đã cho rằng mình sẽ không sống được bao lâu, câu nói “đang ngủ ngon giấc” trước kia là để gạt nhãi con mà thôi.
Đợi đến khi linh khí của hắn hao đi hết, phong ấn sẽ bị phá bỏ. Đám ma tộc kia nếu không bị hắn hại chết thì chắc chắn khi thoát ra ngoài sẽ xẻ hắn ra thành tám khối. Vậy nên khi bị nhãi con dùng pháp trận kéo qua đây, hắn cũng cảm thấy vô cùng ngoài ý muốn.