Mạt Thế Sinh Tồn

Chương 5: Chuẩn bị

"Tôi đọc được trên mạng ."

"Tiểu Khiêm, cậu đang đùa với tôi à?" Tiết Thần nhíu mày hỏi, tuy rằng anh sốt cao, nhưng không đến mức đầu óc mù mờ, năng lực phán đoán anh vẫn có, trực giác của anh cho rằng Tiểu Khiêm đang giấu anh rất nhiều chuyện.

"Đương nhiên không giỡn, trên mạng đang xôn xao về chuyện này, Tiểu Tốn nói với tôi thành phố A đã bắt đầu hành động, cho nên tôi lựa chọn tin tưởng những thông tin đó." Lục Khiêm nói xong mở cửa sổ ra, hạt mưa tí tách gió lạnh thôi vào xóa tan mùi vị hôi thối.

"Tiểu Khiêm, lời thuyết phục của cậu rất gượng gạo, trên mạng sao có thể có được tư liệu kỹ càng về X như vậy?" Gió lạnh thổi đến, Tiết Thần kéo kéo áo lông trên người.

"Được rồi, mấy tin tức này từ một người bạn trên mạng nói cho tôi biết, anh ta là một hacker rất giỏi, trong lúc vô tình lấy được tư liệu của cơ quan tình báo trung ương bên Mỹ. Những thông tin về X đều được lấy từ phần tư liệu đó, bởi vì chuyện này nên anh ta gần như đã mất tích." Phần lí do thoái thác Lục Khiêm đã sớm nghĩ ra tốt, y không thể không nói cho Tiết Thần một ít tin tức về virus X, nhưng y cũng không thể để Tiết Thần biết mình thu mua số lượng lớn vật tư, có một không gian tùy thân, thậm chí đã từng đã trải qua một lần mạt thế.

Việc này quá hoang đường, cho dù Tiết Thần tin hay không vẫn vô ích. Ngược lại, bởi vì từng sống 7 năm trong mạt thế, y biết rất rõ ràng—— nhân tính đến tột cùng có thể sa đọa vặn vẹo đến mức nào. Tiết Thần chưa từng trải qua mạt thế, chính nghĩa và lương thiện của Tiết Thần vẫn còn, nhiệt huyết của Tiết Thần vẫn chưa nguội lạnh, biết rất nhiều ngược lại không phải chuyện tốt. Cho nên, y chỉ có thể lựa chọn lừa gạt.

Tiết Thần nghi ngờ hỏi lại: "Cậu có bạn bè giỏi như thế từ bao giờ sao tôi không biết nhỉ?"

Lục Khiêm khẽ cười: "Có rất nhiều chuyện anh cũng không biết. Được rồi, thời gian không còn sớm, vội vàng mệt nhọc cả một ngày, anh nhanh chóng rửa mặt rồi đi ngủ đi."

Tiết Thần vốn đang định nói cái gì đó, nhưng nhìn khuôn mặt Lục Khiêm nhợt nhạt xanh xao, không thể che dấu vẻ mỏi mệt, anh đau lòng không thôi, chỉ có thể kiềm chế những nghi ngờ muốn hỏi, nói: "Được, cậu cũng nghỉ ngơi sớm một chút."

Vào mùa hè, Lục Khiêm và Lục Tốn đã đến đây ở một khoảng thời gian, cho nên trong phòng đọng bụi bẩn, dọn dẹp lại một chút là ở được.

Tiết Thần sốt cao chưa hết, đầu vẫn đau âm ỉ, ăn bánh mì Lục Khiêm chuẩn bị, uống sữa, rửa mặt xong, đầu vừa đặt lên gối đã ngủ như chết.

Lục Khiêm chờ anh ngủ say, gọi một cú điện thoại cho Lục Tốn, đáng tiếc Lục Tốn không nghe máy, đã ôm điện thoại đi ngủ từ sớm, điện thoại reo nửa ngày không tỉnh. Lục Khiêm cố nén các loại suy đoán không tốt trong lòng, nhắn cho hắn một tin nhắn báo an toàn, rồi đi dọn dẹp một ít đồ vật.

Lục Khiêm rất vừa lòng với ngôi nhà này, giường đặt trên gác xép, tầng hầm ngầm cùng tầng với gian chứa đồ.

Y và em trai khi còn bé rất nghịch ngợm, thích cùng đám trẻ con chơi trò thám hiểm, hơn nữa lại hâm mộ mấy phòng gác xép thần bí khó lường giống trong phim, làm ông bà ngoại vì cưng chiều bọn họ mà đem căn phòng phong cách châu Âu nhà mình sửa thành một phòng gác xép. Vì tránh cho bọn họ nghịch ngợm bị thương, lối vào gác xép thiết kế bên cạnh giường ngủ, mà cầu thang còn có thể tự di chuyển lên, hai ông bà chỉ cần để ý cầu thang và giường ngủ, là có thể coi chừng hai tiểu quỷ nghịch ngợm gây sự.

Về phần tầng hầm ngầm, ông ngoại dùng để chứa đồ linh tinh, bà ngoại Lục Khiêm có bệnh sạch sẽ nghiêm trọng, không thể chịu được đồ đạc trong nhà hỗn độn. Ông ngoại lại là một người rất trọng tình cũ, đồ dùng hay đồ cũ cũng thế, không có thứ nào ông bỏ đi được, cho nên lúc xây nhà, ông đặc biệt xây một tầng hầm ngầm dưới phòng chứa đồ rộng 20 thước vuông, dùng để chứa những vật quý giá của ông. Kết cấu kiến trúc như vậy tại trấn Thanh Đồng là độc nhất, nhưng đối với người đã sống vài chục năm ở nước ngoài như ông ngoại mà nói, cũng không hiếm lạ gì.

Lục Khiêm rửa mặt để tinh thần tỉnh táo, dọn dẹp nhà bếp, thừa dịp lúc này chưa cắt điện, y từ trong không gian lấy ra các loại nồi cơm điện, gạo, nấu cơm. Làm người từng trải, y biết rõ cho dù là ăn cơm đông lạnh vẫn đỡ hơn nhai gạo nhiều. Đến ngày ngừng động đất, khí đốt sẽ trở thành một danh từ vô nghĩa trong một thời gian dài, cho nên, việc Lục Khiêm hiện tại cần phải làm là nấu thịt, nấu thật nhiều thật nhiều thịt. Rau dưa có thể ăn sống, nhưng thịt ăn sống, đối với thói quen ăn đồ chín của người Trung Quốc mà nói, tuyệt đối là chết người.

Lục Khiêm đổ nước vào nồi áp suất, nồi đầy ắp thịt ba chỉ, cắt nhanh thành nhiều miếng lớn nhỏ không đồng nhất. Cho dù thịt heo đông lạnh đầm đìa máu tươi nhìn không đẹp đẽ chút nào, y vẫn thèm thuồng nuốt nước bọt. Tại mạt thế sống 7 năm, không chỉ có mỗi tang thi có khát vọng không gì sánh kịp đối với máu thịt, nhân loại tàn sát lẫn nhau để ăn thịt đồng loại cũng không phải chuyện mới mẻ hiếm lạ gì. Cho dù y đã vứt bỏ thiện lương, nhưng y vẫn còn là người, trong những điểm mấu chốt của động vật trí tuệ bậc cao, không ăn đồng loại là một trong số đó.

Thả mấy miếng khoai tây đã được gọt rửa sạch vào nồi áp suất cùng với thịt, đổ thêm mấy gói hương liệu mua từ siêu thị thành phố, thêm xì dầu và muối, rất nhanh mùi thơm bốc lên. Đối với người khác, loại thức ăn tràn ngập mùi hương liệu này không tốt lành gì, thịt heo dầu mỡ chán ngấy có thể làm mấy cô nàng đang cố để giảm béo sụp đổ, cơ mà, đối với người có khát vọng muốn ăn thịt đến mức sắp biến thành tang thi mà nói, loại hương vị này đủ để họ mắt lóe sáng nước miếng chảy dài.

Chỗ tốt nhất của nồi áp suất là nấu đồ ăn rất nhanh, chưa đến 20 phút đã nấu chín rục nồi thịt. Lục Khiêm trút thịt vào nồi inox, tiếp tục nấu nồi tiếp theo, sau đó thái thịt thái khoai tây thành khối, máy móc lặp lại.

Trong không gian của Lục Khiêm thứ không thiếu nhất là khoai tây, so với các loại rau dưa khác, khoai tây có hàm lượng tinh bột cao, làm thực phẩm chống đói rất tốt, có giá trị thực dụng. Mỗi mặt hàng trong siêu thị đều có nơi cung cấp hàng riêng, những nơi cung cấp hàng ấy có liên hệ cực kỳ chặt chẽ với các tiểu thương sỉ lẻ, chỉ cần Lục Khiêm muốn thì không gì không mua được. Đồ ăn trong không gian của Lục Khiêm, trụ cột nhất là gạo và mì, còn lại nhiều nhất chính là khoai tây và các loại thịt đông lạnh, với trứng gà.

Lúc này thịt heo cũng không hiếm lạ lắm, nhưng khi X bùng nổ toàn diện, thịt heo sẽ trở thành một danh từ cực kỳ xa xỉ. Đợi cho làn sóng tang thi bùng nổ về sau, hơn phân nửa heo biến thành heo tang thi cuồng bạo, còn lại hoặc trở thành lợn rừng biến dị, hoặc thành đồ ăn của tang thi và các loại thực vật biến dị khác.

Thịt heo nhiễm bệnh và thịt heo không nhiễm rất khác nhau, bởi vì mặc kệ là nhân loại hay động vật, một khi nhiễm X nhưng tiến hóa thất bại biến thành tang thi, màu máu và thịt sẽ lập tức thay đổi, toàn bộ máu từ đỏ thẫm biến thành màu đỏ sậm hoặc là đen như mực mang theo mủ vàng rất dễ nhận thấy. Hơn nữa mùi cũng sẽ có khác nhau rất lớn, từ mùi máu tươi biến thành mùi thịt rữa, bốc mùi lên rất thối, căn bản là không cách nào thông qua kiểm tra đưa ra thị trường, cho nên Lục Khiêm không hề lo lắng mình mua phải thịt heo nhiễm bệnh.

Tại mạt thế, chỉ có căn cứ sinh tồn có thực lực mạnh mẽ mới có thể nuôi dưỡng động vật lấy thịt, mà thịt này chỉ có dị năng giả có năng lực và căn cứ cao tầng mới có thể dùng, dị năng giả năng lực kém hoặc người bình thường chỉ có thể chảy nước miếng thèm thuồng. Đời trước, Lục Khiêm cùng Tiết Thần vì tìm tinh hạch để tăng năng lực của mình, ba đến năm tháng không được ăn thịt là chuyện bình thường, cho dù ngẫu nhiên ở bên ngoài gϊếŧ được thú biến dị nhỏ, cũng nuốt nước miếng cầm đi đổi tinh hạch. Bởi vậy dẫn đến việc Lục Khiêm tham thịt như thế, chuẩn xác mà nói, Lục Khiêm đối với những thứ có thể cho vào miệng trong mạt thế, cái gì chất bảo quản, cái gì melamine*, cái gì sudan**, với y mà nói đều là mây bay.

(*: chất độc tăng hàm lượng protein trong thức ăn, **: chất tạo màu thực phẩm)

Theo một phần báo cáo công tác thống kê sau mạt thế cho biết, cái gì mà có thể nuốt vào trong bụng người Trung Quốc trong nước, sức chống cự đối với thực phẩm hôi thối trên toàn thế giới tuyệt đối cao số một số hai. Tuy rằng phần báo cáo này khá vô dụng, bất quá người Trung Quốc trong nước hàng năm bị các loại chất phụ gia thực phẩm "hun đúc" dạ dày nếu so với người các quốc gia khác thật sự là không thể bì kịp. Mà phàm là thịt thì đều có thể tạo nên văn hóa ẩm thực, làm xu hướng lựa chọn thực phẩm người Trung cũng đa dạng hóa hơn, bởi vậy, cho dù tại mạt thế Trung Quốc vẫn là một trong những nơi có dân cư đông đúc trên thế giới.

Không gian cũ của Lục Khiêm có năng lực giữ tươi không tồi, thực phẩm bỏ vào chưa bao giờ bị biến chất, lúc cất vào như thế nào, lúc lấy ra vẫn như thế.

Không gian mới khác nhiều so với không gian cũ, nhưng trên bản chất thì cái cảm giác thoải mái tràn ngập linh khí trong lành là không đổi, cho nên, Lục Khiêm tin tưởng năng lực giữ tươi của không gian mới nhất định không làm y thất vọng. Rồi sau đó, sự thật chứng minh, năng lực của không gian mới quả thật không làm tệ.

Mãi cho đến hừng đông, Lục Khiêm vẫn tất bật bận rộn nấu cơm, trời chập chửng tối y thèm ăn không nhịn nổi, ăn hết một chén lớn khoai tây hầm thịt, thịt ba chỉ phì nộn bóng mỡ cùng khoai tây hầm nhừ, ăn ngon đến mức y muốn nuốt luôn cả lưỡi, bởi vì ăn vội, đầu lưỡi và nướu còn bị phỏng mấy chỗ. Nhưng y còn chưa kịp hưởng thụ sự thỏa mãn sau khi ăn uống no đủ, đã biến thành vui quá hóa buồn, dạ dày được nuông chiều từ bé chưa hề trải qua mạt thế rèn luyện bắt đầu lên tiếng kháng nghị, sau một lúc toàn bộ đồ ăn vừa mới ăn xong đã được đưa đến chỗ "Ngũ cốc luân hồi".* (*: là toilet)

Tiết Thần ngủ thẳng đến chín giờ tối, lết thân thể đang bệnh nặng nhọc xuống dưới lầu thì nhìn thấy Lục Khiêm, nhất thời tim nổi cơn đau – sao trông Tiểu Khiêm còn thảm hơn cả người đang bệnh nặng là anh vậy?

Lục Khiêm đáng thương mất ngủ 2 đêm liền, hơn nữa bụng đau đến tận trưa, giờ phút này mắt phượng sưng to, sắc mặt tái xanh, bước đi lảo đảo, quả thật còn không có tinh thần bằng Tiết Thần phát sốt "sắc mặt hồng hào".

Vì Tiết Thần mãnh liệt yêu cầu, Lục Khiêm rốt cục chịu đi ngủ một giấc. Mới vừa nằm xuống giường, điện thoại Lục Tốn gọi tới, hắn nghe tin anh trai và Tiết Thần bình an đến trấn Thanh Đồng, tâm trạng đang treo lơ lửng cuối cùng cũng rơi xuống, an tâm rất nhiều, trong lòng lại ghen tị.

Tại sao lúc này ở bên cạnh anh trai lại là tên trứng thối đó?! Dựa vào cái gì cậu ta có thể...

Nghĩ tới điều gì đó, ánh mắt Lục Tốn bỗng nhiên tối sầm, nắm chặt di động trên tay.

Lục Tốn chớp mắt, vẻ mặt tối tăm, hắn lo lắng hỏi: "Anh, giọng anh nghe không khỏe, có phải tối qua không nghỉ ngơi tốt đúng không?"

"Ừ, hai ngày này vội vàng, không thể nào nghỉ ngơi nổi." Lục Khiêm còn lâu mới nói là do mình ăn quá nhiều thịt dẫn đến đau bụng, cho dù em trai ruột cũng không thể nói.

"Vậy anh nghỉ ngơi đi, tối nay em gọi lại."

"Đúng rồi, khí đốt chỗ biệt thự em thuê còn dùng được không?"

"Có thể, làm sao vậy?"

"Nếu có thể, cố nấu chín nhiều đồ ăn, tốt nhất mua thêm vài bình gas, tình huống thành phố A bên kia anh không rõ lắm, nhưng qua mùng ba tháng giêng, nước, điện và khí đốt có thể sẽ bị cắt đứt một thời gian." Bởi vì thiên tai và tai họa loài người liên tiếp bùng nổ, thời kỳ đầu của mạt thế, nước, điện và khí đốt ngừng cung cấp một thời gian rất dài, mãi đến sau này khi thành lập căn cứ sinh tồn, nguồn cung cấp mới chậm rãi từng bước khôi phục.

Lục Tốn không hỏi gì nữa, chỉ đau lòng nói: "Em đã biết, anh nghỉ ngơi cho tốt, không cần lo lắng, em nhất định sẽ chăm sóc tốt chính mình ."

"Ừ."