Cùng Vai Chính Thụ Cướp Vai Chính Công

Quyển 1 - Chương 6: Cưỡng chế khai bao hậu huyệt (2)

Ngoài cửa là bàn học sạch sẽ, bảng đen nghiêm trang.

Bên trong lại là một mảnh dâʍ ɭσạи, cùng với một đám dã thú động dục.

Ánh đèn ảm vàng trên đỉnh đầu càng thêm phần thú tính. Lục Tử Hiên nắm dây cà vạt trói cổ tay đang vùng vẫy của Đường Đường, Nghê Hướng Dương phối hợp cởi cúc áo sơ mi cậu, tiện tay cởi luôn quần dài cùng tất.

“Không...cầu các cậu. Tôi, tôi có thể cho các cậu tiền. Tôi có tiền, cầu xin các cậu buông tha cho tôi được không?!”

Quần áo ngày càng mỏng manh, Đường Đường khóc đến không thở nổi, dáng vẻ nghẹn khuất vô cùng đáng thương.

Nghê Hướng Dương nghe xong, không nhịn được bật cười.

Cậu ta dịu dàng vươn ngón tay lau nước mắt cho con thỏ nhỏ, ngoài miệng lại nói vài câu thô tục: “Bé cưng, anh đây không cần tiền, anh chỉ muốn cᏂị©Ꮒ hỏng em. CᏂị©Ꮒ cho lỗ nhỏ sưng phồng, bên trong ngậm sữa đặc của anh, sau đó sinh ra vài cục cưng, được không?”

Đường Đường bị dọa choáng váng, đôi mắt ngập nước trừng lớn: “Hức… tôi là nam sinh! Không mang thai được bảo bảo. Cậu buông tha tôi được không, ưʍ.”

“Đệt.”

Lục Tử Hiên bị cậu chọc cười, tay vuốt ve làn da mềm mịn. Ngón tay đảo quanh xương quai xanh, di xuống đầṳ ѵú, tàn nhẫn vặn xoắn, khẽ mắng: “Nghê Hướng Dương, cậu cởi xong chưa? Ông đây sắp bị con thỏ nhỏ câu đến chết nghẹn rồi.”

Nghê Hướng Dương cũng muốn được sung sướиɠ, bước lên cắn môi Đường Đường, sau đó nhanh nhẹn tuột lớp qυầи ɭóŧ cuối cùng của cậu xuống.

Đường Đường bị trói tay ra sau lưng, áo sơ mi trắng buông hờ trên da thịt trắng sứ. L*иg ngực bằng phẳng nổi lên hai viên anh đào hồng, vòng eo thon vừa đủ hai bàn tay siết chặt, chiếc rốn nhỏ xinh. Hai chân thon dài khiến người khác chỉ muốn gác trên eo tận lực cuồng thao một trận.

Đáng chú ý hơn là cục thịt mềm cùng túi trứng khéo léo giữa hai chân. Cậu nhỏ trắng nõn không có quá nhiều lông, phần đầu còn lộ ra màu hồng phấn, thoạt nhìn sạch sẽ lại đẹp mắt.

Ánh mắt Lục Tử Hiên tối sầm lại, không kiêng dè cúi xuống cắn đầṳ ѵú non mềm, từng ngụm liếʍ quanh nhũ thịt trắng sữa. Một tay khác xoa nắn dương cụ xinh đẹp của nam sinh vô cùng có kỹ xảo.

Vật nhỏ chưa trải sự đời, bị đàn ông xoa nắn mấy lần đã rụt rè ngẩng cao.

“Ưm, không... ha, không cần...”

Vυ' thật thoải mái, bên dưới cũng thoải mái…

Tất cả điểm mẫn cảm trên người đều được chăm sóc, đầṳ ѵú nhỏ bị mυ'ŧ sưng gấp hai lần, nhuộm nước bọt ánh lên màu hồng ướŧ áŧ. Vật nhỏ bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ đến chảy nước, kɧoáı ©ảʍ xa lạ kéo tới từng đợt, chọc Đường Đường há miệng nức nở. Đôi mắt xinh đẹp nhiễm đầy nước, hai chân mềm yếu đạp một cái đã bị người khác tóm gọn.

Nghê Hướng Dương nhịn không được nhéo mông thịt của Đường Đường, một tay khác rút một lọ bôi trơn đặt trên giá, mò mẫm bên trong lỗ nhỏ.

Ngón tay dính chất bôi trơn quét lên miệng huyệt, Đường Đường run lẩy bẩy.

Đầu ngón tay thô to chậm rãi vói vào trong, thịt mềm mừng rỡ ngậm chặt như đang lấy lòng. Nghê Hướng Dương hoãn một lát để cậu thích ứng, sau đó bỏ thêm vào một ngón tay, hai ngón tay chọc vào rút ra, dần dần phát ra âm thanh nhớp nháp.

“Ư, khó... Ưm, khó chịu...”

Đường Đường bị đè thẳng trên mặt bàn, hai chân mở rộng, cơ thể càng thêm run rẩy, ánh mắt mông lung, trong miệng tràn ra âm thanh mềm nhũn như tiếng mèo kêu.

Bỗng nhiên, ngón tay chôn trong lỗ huyệt của Nghê Hướng Dương đυ.ng phải nơi nào, Đường Đường rùng mình thét ‘a’ một tiếng, tϊиɧ ɖϊ©h͙ màu trắng sữa bắn tung tóe trên tay Lục Tử Hiên.

Sau cao trào, cả người Đường Đường mềm nhũn, miệng nhỏ há ra thở dốc, giọt lệ chảy xuống khóe mắt. Nghê Hướng Dương không bận tâm mị thịt sau cao trào cắи ʍút̼ một chịu buông, rút tay tay ra.

Hai ngón tay dính đầy dịch trong suốt, nhỏ từng dòng xuống bụng dưới trắng nõn của nam sinh.

Dâʍ đãиɠ đến cực điểm…

Giang Triệt ngậm thuốc lá, ngồi trên ghế sô pha, con ngươi âm trầm nhìn Đường Đường đang chìm vào dư vị sau cao trào không chớp mắt.

“Bé da^ʍ, lỗ da^ʍ bị cưỡиɠ ɧϊếp còn phun được nước.”

Ánh mắt Nghê Hướng Dương đỏ ngầu, bôi loạn dâʍ ɖị©ɧ trên ngón tay lên đầṳ ѵú Đường Đường. Sau đó lật người cậu vẫn đang thất thần nằm sấp, móc dương cụ sớm cương đến phát đau ra, trượt qua lại trên miệng huyệt mấp máy bị chỉ gian đến sưng đỏ.

“Không....không cần...”

Phía sau cảm nhận được côn ŧᏂịŧ nóng hầm hập như sắt nung, chỉ sượt ngoài miệng mà không chịu cắm vào trong. Đường Đường bị hành đến sắp phát điên, chỉ hận không được chủ động phun nuốt dương cụ thô to kia, để cậu tự thao huyệt sau dâʍ đãиɠ giải ngứa cho chính mình, có điều ngoài mặt vẫn phải giả vờ như đang hoảng loạn giãy giụa.