Vực Sâu Diễm Tình

Chương 5

Editor: Thiên Kim

Beta: Mị Nguyệt

***

Gương mặt của Tô Dung đỏ bừng, nhu thuận cởi bộ đồ công sở trên người, đôi tay thanh thoát gỡ từng cúc áo sơ mi.

Quần áo cô lần lượt rơi xuống, làn da non mịn trắng như tuyết bại lộ trong không khí, không cần tô điểm cũng khiến người ta điên đảo.

Trước kia, Tô Dung chính là viên minh châu của nhà họ Tô, giống như chúng tinh củng nguyệt*. Hiện tại lại trở thành một con cɧó ©áϊ hạ tiện, hèn mọn nằm dưới háng đàn ông.

*Chúng tinh củng nguyệt (眾星拱月): những vì sao vây quanh mặt trăng.

Hình ảnh hương diễm như vậy thì người đàn ông nào mà cưỡng lại được?

Càng đừng nói đến, hiện giờ Tô Dung đã không còn là thiếu nữ ngây thơ mới nếm thử mùi vị tìиɧ ɖu͙©. Mà chính là loại phụ nữ vừa liếc mắt liền toát ra vẻ phong tình, yêu mị đến kinh người.

Sắc đẹp là thứ vũ khí mà cô sử dụng ngày càng thành thạo, cho dù có hạ tiện, dâʍ đãиɠ đến đâu thì vẫn có cảm giác là một tiểu thư khuê các thanh cao.

Sau khi Tô Dung thay áo ngực màu hồng nhạt, cô cẩn thận bấm nút hoạt động của côn ŧᏂịŧ giả rồi nhét vào chiếc qυầи ɭóŧ chật hẹp, cúi người chậm rãi mặc quần vớ vào.

Duật Tôn nhìn hai cặρ √υ' to đung đưa khi cô cúi xuống, hắn nhíu mày liếc nhìn đũng quần mình. Dươиɠ ѵậŧ vừa xuất tinh không lâu lại dựng đứng lên thêm lần nữa, hung hăng thể hiện khí thế và du͙© vọиɠ.

Khát vọng đối với cô trước nay luôn mãnh liệt như vậy, mấy năm gần đây hắn thật sự rất gian nan.

Mọi thứ tựa hồ có chút chệch đường ray, Duật Tôn lại không thể nào ngăn cản được bản thân. Hắn tùy tay châm điếu thuốc rồi nhàn nhạt phân phó.

“Chuẩn bị tài liệu đi.”

Lúc này, Tô Dung đang cúi đầu sửa sang lại váy, cũng không để ý đến sự khác thường của hắn.

Tuy cô đã mặc qυầи ɭóŧ, nhưng đáy qυầи ɭóŧ rất mỏng, gió luồn từ váy lên lạnh căm căm, không có chút cảm giác an toàn nào. Đến chiếc quần vớ cũng quá mức gợi cảm, khiến cô càng thêm lo sợ.

A a, thế nhưng lại muốn cô ăn mặc như vậy đi họp, quá... Quá thẹn thùng nha.

"Vặn mông cái gì? Không bị trói, em liền thiếu thao như vậy?"

Tô Dung mặt đỏ tía tai đi tới cửa, đột nhiên bị một đôi tay cường tráng ôm lấy từ phía sau.

Người đàn ông cao lớn một tay có thể ôm hết eo nhỏ, ngón tay thon dài chạm vào vυ' qua lớp áo sơ mi, đại côn ŧᏂịŧ dưới háng như nhất trụ kình thiên* áp lên bờ mông vểnh của cô.

*Nhất trụ kình thiên (Gậy chống trời): Là cây dáng thẳng, vững chắc, cành và ngọn tập trung ở trên cao, để lộ thân cây to khỏe khoắn.

“Chủ nhân... Tiểu cɧó ©áϊ không có.”

Tô Dung đã sớm khao khát côn ŧᏂịŧ lớn của hắn từ lâu, hai mắt hàm xuân nhược nhược cầu xin sự thương xót, nhưng mông lại không tự chủ được mà ưỡn cao lên cọ xát thân gậy đang ngạnh.

Côn ŧᏂịŧ Duật Tôn bị Tô Dung cọ xát đến muốn nổ, suýt chút nữa liền trực tiếp kéo qυầи ɭóŧ xuống tàn nhẫn thao vào.

“Trước khi mở họp, nếu còn tái phạm tôi lập tức phạt em.”

Hắn rốt cuộc cũng nhớ rõ nơi này là văn phòng, hít sâu mấy hơi mới miễn cưỡng kiềm nén được du͙© vọиɠ, đôi mắt đen như đáy giếng.

Tao bức cơ khát kẹp chặt côn ŧᏂịŧ giả, cô muốn cự còn nghênh* kiều khϊếp* nói: “Vâng, chủ nhân.”

*Muốn cự còn nghênh: muốn mà còn làm điệu bộ.

*Kiều khϊếp (嬌怯): e thẹn, xấu hổ.

Trong lòng Tô Dung có chút thất vọng, nhưng cô cũng biết ở Hải Thành hắn một tay che trời, cô phải thật thận trọng.

Sau khi Duật Tôn đến phòng họp, Tô Dung đã đem tư liệu phân phát hết phòng họp. Cô thướt tha đứng ở bên tay trái hắn, ưu nhã đặt ly cà phê xuống.

Mặc dù nhìn qua vẫn giống như bình thường, nhưng từ góc độ của hắn có thể thấy mông vểnh của cô đang căng thẳng, cùng với cặp đùi giấu dưới bàn hơi hơi phát run.

Tiểu cɧó ©áϊ nhu nhược đáng thương kẹp chặt mông cố gắng chịu đựng, cho đến khi đèn trần tắt đi và máy chiếu được bật sáng thì cô mới an tâm thả lỏng vài phần.

Tiếng "ong ong" từ tao bức lại vang lên, hai má cô đỏ bừng nắm chặt điện thoại, nhìn thấy tin nhắn mà hắn vừa gửi qua, toàn thân cô có chút choáng váng như bị điện giật.

[Ngồi xuống, đem váy vén cao lên, phải để lộ côn ŧᏂịŧ giả ra ngoài.]

Trí nhớ của Duật Tôn thật kinh người, hắn có thể một bên dạy dỗ cô, một bên trao đổi, dẫn dắt cuộc họp một cách thành thạo.

Chỗ ngồi của thư ký ngay bên cạnh hắn, chỉ là thường xuyên phải rót nước cho hắn và thay đổi tư liệu, thường thì không ngồi được lâu.

Tác giả P/s: Tôi... Tôi cảm thấy không ổn, rất muốn lập tức cho hai anh chị nhà này thịt nhau~~ Chỉ cần nước chảy thành sông thì chuyện gì cũng sẽ thuận buồm xuôi gió haha.

Thật ra tôi muốn viết một bộ truyện cao H... Thịt thà thì phải diễn ra nhanh chóng...

Hàng ngày cầu heo~~

***