Tìиɧ ɖu͙© qua đi Đặng Long nhìn cô gái mở lớn chân mắt khép hờ nằm trên giường, giữa hai chân cô một mảnh lầy lội, tấm ga giường đã loang lổ những mảnh nước ẩm ướt. Dòng tinh trắng đυ.c chảy ra từ lỗ âʍ ɦộ bị anh thao đến thành một lỗ tròn đỏ ửng sưng múp. Hầu kết anh lại bắt đầu lăn lộn trước khung cảnh da^ʍ mĩ trước mắt.
Nhìn vẻ mệt mỏi của cô anh đi vào nhà tắm dùng khăn bông thấm ướt nước ấm lại đi ra lau mặt giúp cô. Lau hết trên mặt lại đi vào đổi một chiếc khăn khác lau khắp người cho cô, nhìn đến vùng tam giác giữa chân liền cho ngón tay vói vào bên trong moi lộng dòng trắng đυ.c chưa chảy hết ra ngoài.
Tay anh với đi vào người cô lại nhạy cảm cong lên hai chân kẹp chặt tay anh ánh mắt mơ màng nói:
- Đừng, em không chịu nổi nữa.
Đặng Long vỗ nhẹ bên mông cô an ủi:
- Ngoan, thả lỏng anh giúp em lau. Như vậy mới thoải mái ngủ.
Biết anh muốn giúp mình vệ sinh cô mới thả lỏng chân để tùy ý anh hành động rồi bị cơn mệt mỏi ập đến ngủ thϊếp đi. Đặng Long lau khắp người sạch sẽ giúp cô, mở tủ tìm một ga giường mới thay đi tấm ga ướt kia đắp chăn mỏng cho cô rồi mới đi tắm.
Tắm xong đi ra nhìn đồng hồ đã gần 2h sáng, tự nhiên nằm vào chăn ôm cô gái đã ngủ say thơm nhẹ lên trán cô nói:
- Ngủ ngon.
Sau bao đêm chỉ thơm cô qua tấm ảnh nhỏ nói ngủ ngon rốt cuộc cũng có ngày được chân chính ôm cô đi vào giấc ngủ.
Sáng hôm sau hai người đều ngủ đến mặt trời đã lên cao. Việt Việt từ trong vòng tay anh tỉnh lại, nhìn khuôn mặt anh gần trong gang tấc lại nhớ đến những cảnh tượng đêm qua cùng những lời sắc tình bản thân nói ra mặt cô đỏ đến bốc khói.
“Trời ạ, đêm qua cô đã làm cái gì vậy?”
Việt Việt thử cử động liền cảm thấy giữa hai chân ẩn ẩn đau. Cô trừng mắt nhìn hung thủ vẫn đang ngủ ngon lành bên cạnh.
“Bất công như vậy? Tại sao cô thì chịu đau còn mặt anh đầy vẻ thỏa mãn thế kia?”
Việt Việt trừng anh, càng trừng lòng cô lại càng mềm nhũn:
- Anh sao đẹp trai như vậy?
Vừa đưa tay chạm lên chiếc mũi cao của anh vuốt nhẹ liền thấy bên dưới chăn có vật cứng động đậy chọc lên đùi non của cô. Việt Việt nghĩ thầm mắng anh “Đang ngủ cũng động dục” rồi lại tiếp tục vuốt ve mấy đường trên sống mũi . Đang chăm chú nghịch thì đôi mi anh lay động mở mắt ra, tay anh cũng bắt lấy tay cô cười cười:
- Bảo bối vừa lòng không?
Sáng sớm ngắm trai đẹp bị bắt tại trận Việt Việt xấu hổ kéo chăn chùm qua đầu mình ngăn chặn ánh mắt nóng bỏng của anh.
Nhìn động tác của cô anh bật cười:
- Em trốn cái gì?
- Anh, anh sao tự nhiên lại tỉnh rồi?
Đặng Long đưa tay ôm cả người lẫn chăn vào lòng:
- Mới sáng đã có người ham muốn sắc đẹp của anh. Trừng anh đến khắp người đều ngứa.
- Ai ham muốn sắc đẹp của anh, tưởng bở.
Anh cười ha ha kéo chăn khỏi đầu cô:
- Che kín như vậy không sợ ngạt à?
Nhìn khuôn mặt cô đỏ bừng anh lại tiếp tục truy hỏi:
- Trả lời anh, em có vừa lòng không?
Việt Việt ngây ngô hỏi lại:
- Vừa lòng cái gì?
Mặt người nào đó xấu xa:
- Nhan sắc này, còn có đêm qua em có vừa lòng không?
Mặt cô nóng đến sắp nướng than được rồi, anh thế mà lại hỏi cô đêm qua có vừa lòng không. Hu Hu tên xấu xa này không thấy cô đang xấu hổ chết đi được à.
Đặng Long thơm lên má cô rất thỏa mãn nói:
- Đêm qua em làm anh sướиɠ chết đi được, lỗ nhỏ hút anh sướиɠ muốn lên mây. Bảo bối, anh nghiện em mất rồi. Nói cho anh biết em có vừa lòng không? Có thích không?
Nghe giọng điệu của anh nếu cô không trả lời nhất định sẽ truy hỏi đến cùng nên mới lý nhí nói:
- Vừa lòng.
Đặng Long áp sát tai trước miệng cô:
- Nói lại lần nữa, anh nghe không rõ.
- Vừa lòng, rất vừa lòng được chưa?
Người đàn ông ba mươi tuổi xuân quang phơi phới hí hửng ngồi dậy:
- Đi rửa mặt đi, anh nấu đồ ăn sáng cho em.