Việt Việt ăn một miệng đồ ăn trước ngực liên tục bị đôi tay lớn đầy vết chai xoa nắn. Phía sau lưng bóng loáng bị chiếc lưỡi không xương liếʍ mυ'ŧ. Cô mới tắm xong khắp người đều tỏa mùi thơm, làn da cũng thêm phần mềm mại. Dưới sự giáo dục nghiêm khắc của ba mẹ từ nhỏ Việt Việt chưa từng biết rằng ngồi trên bàn cơm cũng có thể phát sinh loại chuyện khiến người ta mặt đỏ tai hồng như thế này. Cơ thể cô liên tục run rẩy dưới bàn tay của anh.
Từ ngày đầu gặp nhau anh chưa từng che giấu du͙© vọиɠ trước cô, anh cũng muốn cô nếm trải sự vui sướиɠ này. Đặng Long dùng ngón cái với ngón trỏ nắm núʍ ѵú cô viên tròn lại. Bất ngờ bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ đôi đũa trên tay Việt Việt rơi trên bàn tạo thành âm thanh leng keng.
Cô xụ mặt quay lại nhìn người đàn ông sau lưng:
- Anh bắt nạt em.
Thấy cô quay đầu lại Đặng Long thuận thế hôn lên môi cô, đôi bàn tay bắt lấy eo và chân xoay người cô đối diện với mình. Chiếc lưỡi cạy hàm răng trắng của cô hôn sâu hơn. Thấy hơi thở cô hỗn loạn anh mới thả cô ra:
- Ngốc nghếch này, sao em không thở?
Cô là không thở nổi có được không? Tên đàn ông túng dục chỉ biết bản thân. Thấy cô trùng mình xuống Đặng Long dịch mông cô trực tiếp kéo cô ngồi lên côn ŧᏂịŧ anh:
- Em thì ăn ngon rồi nhưng nó thì chưa.
- Đồ ăn ngon như vậy không ăn rất lãng phí.
- Em thích ngày nào anh cũng có thể nấu cho em.
Nghe giọng đầy nuông chiều như mọi thứ đều nghe theo cô của anh Việt Việt chủ động hôn lên môi anh rồi nhanh chóng thả ra nói:
- Em thích.
Dưới sự câu dẫn trắng trợn này Đặng Long đã đổ rạp không còn cứu vớt được, với cô anh luôn không có sự kiềm chế. Anh cúi xuống hôn cô, đưa tay vứt đi chiếc khăn tắm vướng víu trên người cô. Lớp khăn tắm bị anh lấy đi Việt Việt cả người trần trụi ngồi trên đùi anh, nhìn anh cả người đầy đủ quần áo nhìn chằm chằm mình Việt Việt xấu hổ đưa tay lên muốn che đi đồi núi tuyết.
Đặng Long gỡ tay cô ra:
- Đẹp quá, bảo bối em là mĩ vị ngon nhất của anh.
Dứt lời trực tiếp đưa đầu lưỡi quét qua đầṳ ѵú của cô. Việt Việt giật bắn người cắn môi kiềm chế tiếng rên trong cổ họng.
- Bảo bối, rên cho anh nghe nhé. Anh thích nghe.
Nói xong lại một miệng to hút nửa bên vυ' cô vào miệng.
- Á
Việt Việt bật ra một tiếng rên dài, cô không kiềm chế nổi nữa. Anh tấn công quá điêu luyện một cô gái mới nếm trải tìиɧ ɖu͙© như cô không cách nào chống cự được anh.
- Thật dễ nghe, bảo bối rên lớn lên. Rên cho anh nghe.
Hai bàn tay để trước ngực cô bóp đến tràn ra các khe hằn lên những vệt đỏ. Việt Việt cong người ngửa cô ra phía sau hét lớn:
- Á… em hu hu không được.
Cảm nhận được dòng nước ấm thấm qua quần ngủ đυ.ng đến qυყ đầυ Đặng Long thả tay trên ngực cô ra. Việt Việt chưa kịp thở đã cảm nhận được ngón tay của anh gảy trên hộŧ ɭε. Đôi chân thon đang gập hình chữ M của cô run lên, ngón chân chạm trên ghế run lẩy bẩy không vững. Nếu không có người chống đỡ bên dưới cô liền ngã trên sàn nhà rồi.
- Long, đừng mà … tha cho em.
Thấy dâʍ ŧᏂủy̠ cô chảy ra ngày càng nhiều Đặng Long liền cọ một ngón tay trên mép huyệt của cô bôi trơn rồi đẩy ngón tay vào trong huyệt. Bị dị vật xâm lấn thịt non liền ập đến bao vậy chặt chẽ.
Việt Việt cong người lên cao hơn:
- Hu hu, Long em sợ.
Thấy sự chặt khít nơi đầu ngón tay Đặng Long lại đẩy vào sâu thêm một chút liền chạm đến tầng màng mỏng. Thấy cô liên tục cong người run rẩy, giọng nói hơi hoảng Đặng Long liền rút tay ra kéo người cô lại ôm lấy:
- Ngoan, không sợ. Em là đang sướиɠ.