Yêu Em Không Kiểm Soát

Chương 2: Không thể kiềm chế (Hơi H)

Đặng Long ngồi một bên nhìn cô thầm than trong lòng cảnh đẹp. Lúc này tài xế rất không hiểu phong tình mà bẻ lái khiến đầu Việt Việt đập vào cửa kêu cốp một tiếng rất vang. Đặng Long phản ứng không kịp kéo cô chỉ thấy cô kêu A một tiếng rồi ôm đầu xuýt xoa. Tài xế cũng rất áy náy xin lỗi:

- Rất xin lỗi, có người đột ngột rẽ sang đường nên tôi phải đánh lái.

Đặng Long không vui nhìn tài xế rồi kéo cô về phía mình:

- Đau lắm không?

Anh có thể sờ thấy trên trán cô đã u lên một cục đèn pin nhỏ, trong lòng đau xót không thôi hơi cúi đầu thổi phù phù lên vết thương của cô. Việt Việt mở mắt thấy động tác hai người thân mật liền muốn lùi lại giữ khoảng cách. Người trong lòng chợt rời đi một khoảng Đặng Long không hài lòng đưa tay kéo cô lại:

- Ngồi yên đi, đoạn đường phía trước khá nhiều ổ gà.

Anh tự nhiên mà đưa tay vòng qua ôm lấy vai cô, Việt Việt muốn đẩy tay anh ra thì lại càng bị ôm chặt hơn. Cuối cùng anh nhấc cô trực tiếp ngồi lên đùi mình, thứ cứng rắn nơi đũng quần chọc thẳng lên khe mông mềm mại, hơi thở nóng rực phả lên tai cô:

- Em ngồi yên đi, nếu không anh thật sự kiềm chế không nổi.

Cảm nhận được thứ kia Việt Việt thật sự cứng đờ người không dám nhúc nhích cơ thể khẽ run rẩy. Đặng Long ôm cô trong ngực mình môi mỏng lướt trên mảnh da trắng nõn sau gáy:

- Ngoan, đừng sợ. Anh không làm gì em.

Cô chửi thầm trong lòng, CMN không làm gì mà cái thứ trong quần anh cứ nảy lên liên tục thế à.

Đặng Long thật sự không khống chế được người anh em kia. Được ôm cô trong lòng, hương thơm thanh nhã của cô quanh quẩn bên chóp mũi anh, bên dưới anh cảm nhận được sự mềm mại của cô khiến anh hưng phấn không thôi thật muốn tước vũ khí đầu hàng.

Lúc này bác tài rất hiểu phong tình mà cho xe đi vào một ổ gà, cả người cô nảy lên một chút rồi nhún xuống thứ đang cứng bên dưới. Đặng Long sướиɠ đến khẽ hừ rêи ɾỉ trong cổ họng còn mặt Việt Việt đỏ như ăn ớt. Thấy cô chưa kịp phản ứng lại anh ôm chặt eo cô cách lớp quần áo mà đưa đẩy thắt lưng theo động tác làʍ t̠ìиɦ cổ họng liên tục ngân nga. Cảm nhận được động tác bên dưới Việt Việt muốn trốn nhưng lực ôm của anh quá chặt lại, không gian trong xe quá hẹp tài xế vẫn còn phía trước. Cô không trốn được chỉ có thể thừa nhận động tác thúc eo lên xuống của anh.

Hai chân cô treo trên đôi chân dài của anh vì nhịp điệu mà lắc lư liên tục, cách lớp quần vẫn cảm nhận được thứ kia rõ ràng. Đặng Long thấy cô không tiếp tục phản ứng, tϊиɧ ŧяùиɠ thượng não mà vói tay vào trong áo phông cách lớp áσ ɭóŧ xoa nắn hai luồng mềm mại. Cảm nhận được sự cứng đơ của cô cùng lớp da gà nổi lên anh tiếp tục đưa đẩy eo nhanh hơn. Kí©ɧ ŧɧí©ɧ từ bàn tay và dưới eo cuối cùng Đặng Long không nhịn nổi nữa mà bắn tinh bên trong quần. Anh gục mặt trên lưng Việt Việt rêи ɾỉ cảm nhận dư vị tìиɧ ɖu͙© còn xót lại giống như cậu thanh niên mới lớn “CMN cách lớp quần đã sướиɠ vậy rồi”.

Sau cơn sướиɠ khoái anh cảm nhận cơ thể cô run rẩy kịch liệt chỉ càng ôm chặt cô trong tay giọng khàn khàn giải thích:

- Anh vừa rồi thật sự không kiềm chế được.

Một giọt nước rơi trên tay anh, trong lòng cảm thấy không ổn anh nhấc mạnh cô quay lại mặt đối mặt với anh. Nhìn nước mắt lấp lánh trên mặt cô anh thật muốn tát mình một cái, đưa tay vuốt nước mắt cho cô giọng nỉ non dỗ dành:

- Đừng khóc.

Chát... Đặng Long cảm thấy cô có thuật đọc tâm đấy à, anh chỉ nghĩ muốn tát mình mà cô thì tát xuống thật.

Không gian xe yên ắng, cái tát này kêu rất vang. Cô ra tay rất mạnh một bên mặt của anh đã đỏ lên rồi. Tài xế phía trước luôn nhắm mắt làm ngơ những thứ sau xe cũng không nhịn được mà nuốt nước miếng thầm than “Vẫn là lần đầu tiên ông chủ nhà họ ăn tát”.

Sau giây ngẩn ngơ Đặng Long mày không nhíu mà cầm lấy tay cô xoa nắn:

- Tay có đau không?

Tài xế nghe vậy tí thì lạc tay lái nhưng vẫn rất chấn định giảm nhẹ cảm giác tồn tại của mình.

Việt Việt xuống khỏi người hắn ngồi sang ghế bên cạnh, Đặng Long cũng không tiếp tục miễn cưỡng cô. Hành động vừa rồi của anh dọa cô không nhẹ, anh không muốn cô tiếp tục ấn tượng không tốt với mình.

Xe dừng trước chung cư Việt Việt trực tiếp mở cửa xe muốn xuống tay đã bị người đàn ông kia giữ lại:

- Vừa nãy không kiềm chế được, xin lỗi em.

Cô kéo tay mình về dứt khoát xuống xe không đưa mắt nhìn hắn lấy một cái. CMN chứ, lần đầu gặp đã gian da^ʍ cô xong nói xin lỗi. Xin lỗi là xong thì cần đến pháp luật làm gì.