Editor: Dĩm
Minh Trai Chi nhận được hai tin tức.
Một là Địch An nhuộm một đầu màu xanh, tự mình ra ngoài tìm Cù Đông Hướng nhưng không có kết quả. Cái thứ hai là ba ngày trước Bộ Tây Quy sử dụng tiểu đội T-Q1 nhưng không tra ra là làm việc gì.
Địch An là người làm theo ý mình thích, anh nhuộm tóc thành màu gì Minh Trai Chi cũng không bất ngờ, cái không ngờ được là Địch An không tìm được Cù Đông Hướng. Tại đất nước này, dựa vào năng lực của Địch An không lý nào không tìm ra được một người. Trừ phi —— Minh Trai Chi theo dõi tin tức thứ hai, có thể Bộ Tây Quy sử dụng tử sĩ bí mật làm việc, phải là việc lớn bí mật.
Liệu có liên hệ giữa hai người người này?
"Phân phó xuống, gần đây theo dõi chặt chẽ Bộ Tây Quy! Hơn nữa phải lưu ý bên người hắn có phải xuất hiện người phụ nữ lạ nào không, hoặc là hắn có hành động kỳ lạ nào."
Hội nghị quốc gia bắt đầu rồi, từng bộ trưởng dựa theo trình tự bắt đầu báo cáo tình hình phát triển công việc hàng tháng và kế hoạch làm việc nửa cuối năm, cuối cùng là nguyên thủ bắt đầu nói những chuyện quan trọng.
Hôm nay Bộ Tây Quy mặc bộ vest màu đỏ rượu cao cấp, bên trong là áo sơ mi đen, trông trầm mặc nhưng lại thể hiện phong thái bất phàm. Hắn ngồi ở ghế đầu bàn vuông khổng lồ, một tay chống trán, thắt lưng đĩnh bạt, hai chân tách ra, đôi chân thon dài được đặt dưới bàn.
Dường như không có gì lạ thường, chỉ có Bộ Tây Quy biết có một cô quỷ đang lấy chân cô đá hạ thân hắn.
Quỷ đương nhiên là hư vô, đá nhiều hay ít chân hắn đều không đau không ngứa, vấn đề là ảnh hưởng thị giác quá lớn không thể không chú ý.
Khi Bộ Tây Quy thừa dịp cúi đầu xem văn kiện nhìn về phía Cù Đông Hướng đang đá đến hăng say, ánh mắt tỏ ý cô dừng tay.
Nhận được ánh mắt của Bộ Tây Quy, Cù Đông Hướng lè lưỡi với hắn, khịt mũi, sau đó chưa hết giận mà lại lấy chân đạp vài cái, sau đó tính toán đổi phương thức trêu chọc hắn.
Cảm nhận được vẻ mặt Cù Đông Hướng cười xán lạn với mình, Bộ Tây Quy lấy tay trái che miệng hơi ho khan một tiếng, cảnh cáo Cù Đông Hướng một vừa hai phải.
"Tại sao? Vào sáng nay anh bắt nạt em sao không nghĩ đến việc dừng tay." Cù Đông Hướng tức giận mà mở miệng, dù sao tồn tại của cô ngoại trừ Bộ Tây Quy thì không có ai biết.
Cù Đông Hướng nhắc tới buổi sáng, thân thể Bộ Tây Quy có chút căng chặt. Nhớ tới hành vi của hắn vào buổi sáng, bản thân cũng cảm thấy có chút mất tự nhiên.
Khi ấy làm sao hắn lại muốn một con quỷ khẩu giao cho hắn? Nhất định là bị cô quỷ trước mắt mê hoặc.
Lúc này Bộ Tây Quy cũng không thể mở miệng giải thích, đành phải thay đổi tầm mắt, dự định làm như không thấy Cù Đông Hướng.
Mắt thấy Bộ Tây Quy chuẩn bị làm như không thấy mình, Cù Đông Hướng nổi lên suy nghĩ xấu. Cô tiếp cận bên tai Bộ Tây Quy, thổi vào không khí: "Sáng sớm anh đã nghĩ đến việc kia, bây giờ còn nghĩ đến không? Em muốn kiểm tra một chút."
Thân thể Cù Đông Hướng mềm như bông, quỷ nhẹ nhàng không có thật thể, như là mây lại như sương mù. Tay của Cù Đông Hướng rất đẹp, ngón tay thon dài chậm rãi vẽ trên áo sơ mi của Bộ Tây Quy, ngón tay khẽ chạm lên chỗ cổ lại đột ngột chạm tới yết hầu, Bộ Tây Quy không tự chủ được mà nuốt nước miếng, yếu hầu lăn lộn trên dưới.
Không có tiếp xúc thực tế, nhưng người trước mặt đang run rẩy, nhất cử nhất động đều không thể bỏ qua, giống như một sợi chỉ quấn lấy hắn, chậm rãi quấn lấy, ánh mắt không tự chủ được nhìn chuyển động của Cù Đông Hướng.
Xông thẳng từ tim lên não.
Bộ trưởng Bộ Y Tế bắt đầu báo cáo, sắc mặt Bộ Tây Quy như thường mà mở báo cáo của Bộ Y Tế ra, chỉ có Cù Đông Hướng thấy rõ ràng, cẳng chân hắn hơi căng chặt, vốn dĩ chân đang được tách ra giờ lại khép lại.
Cù Đông Hướng cười xấu xa một tiếng, vòng qua sau gáy của Bộ Tây Quy, giống như rắn ghé vào lỗ tai hắn nỉ non: "Bộ nguyên thủ, anh cứng sao?"
Bộ Tây Quy theo bản năng định trả lời —— hắn đối với phụ nữ còn sống không có hứng thú, lập tức hé miệng, ánh mắt thâm thúy lặng lẽ nhìn Cù Đông Hướng một cái để thể hiện biểu hiện lãnh đạm của mình.
Cù Đông Hướng làm lơ ánh mắt của Bộ Tây Quy, cô đem mục tiêu đặt vào hai chân đang được khép lại, nơi đó cất giấu một thứ, buổi sáng cô nhìn rõ ràng, khi nó sinh khí dồi dào, vừa dài vừa to, nhất định một bước lên trời.
Cù Đông Hướng ôm lấy cổ của Bộ Tây Quy, giống như cá chạch trơn nhẵn ngồi trên người hắn, đặt mông kẹp chuẩn côn ŧᏂịŧ giữa hai chân hắn, chậm rãi cọ sát, từ từ chui vào.
Trong không khí mang theo mùi du͙© vọиɠ.
Vấn đề là mùi này từ quỷ, hơn nữa trên đùi hắn thật ra cái gì cũng không có. Thật giống như đang xem một bộ phim đồi trụy 4D. Biết rõ là hư vô nhưng chìm đắm trong cảnh này, khó có thể tự kiềm chế.
"Anh xem —— anh cứng đến muốn chọc em. Người ta đều ướt." Cù Đông Hướng liếʍ môi, ánh mắt câu dẫn Bộ Tây Quy, dẫn dắt hắn nhìn đến giữa háng mình nhìn.
Hai chân đã muốn căng ra rất nhiều, cho dù quần tây màu đỏ sẫm cũng không che được. Du͙© vọиɠ bành trướng kia xuyên thấu qua linh hồn hư ảo của Cù Đông Hướng, giống như thật sự xuyên qua cô, đi sâu, lại càng sâu.
Cho dù có khả năng khống chế rất mạnh nhưng nhìn đến cảnh này cũng không chịu được. Hô hấp của Bộ Tây Quy trở nên có chút gấp, tốc độ lật trang giấy cũng nhanh hơn, tay trái chống trán càng ngày càng thấp, ánh mắt bị cuốn vào nơi đan xen mông của Cù Đông Hướng và giữa háng hắn.
"Này —— thật trướng!" Tiếng rêи ɾỉ của Cù Đông Hướng giống như là dao cắt dây căng, Bộ Tây Quy khoát tay mạnh, định túm Cù Đông Hướng vào trong lòng, tay xuyên qua ngực cô, vô tình lại đạp mạnh xuống bàn.
Âm thanh cũng không vang, lại kinh động đến Bộ trưởng Bộ Y Tế đang báo cáo giật mình, trong lòng run sợ mà nhìn nguyên thủ đột nhiên làm khó dễ.
Tất cả mọi người ngạc nhiên nghi ngờ mà nhìn về phía Bộ Tây Quy.
Bên tai truyền đến tiếng cười xấu xa của Cù Đông Hướng khi thực hiện được mục đích, mặt Bộ Tây Quy không biểu tình, rũ đôi mắt xuống, giọng nói cực kỳ trấn định: "Ông vừa nói giải quyết trình độ điều trị trước mắt, vậy biện pháp giải quyết thì sao? Kế hoạch trang bị thêm trang bị, thêm số lượng giường ngủ, số tiền dự tính mua dụng cụ thiết bị là nhiều hay ít? Nhân viên bồi dưỡng chữa bệnh đâu? Có kế hoạch chi tiết không? Liệu những câu nói sáo rỗng có cải thiện được không?"
Bộ Trưởng Bộ Y Tế liên tục gật đầu, cúi người tỏ vẻ ông lập tức trở về để làm lại kế hoạch báo cáo rồi mang đến.
Bộ Tây Quy không nói, phất tay ý bảo hội nghị tiếp tục.
Con ngươi đen hắn đảo qua Cù Đông Hướng đã bay ra ngoài vài bước, lần đầu tiên vì không túm được thân thể chân thật mà cảm thấy trong lòng phiền muộn.
Vẻ mặt Cù Đông Hướng vô tội mà vỗ tay, một tay làm ra hình dáng súng giơ lên, nhắm vào giữa háng Bộ Tây Quy phát ra âm thanh bắn: "Pằng —— Pằng pằng ——" giọng điệu vừa tinh nghịch vừa gợϊ ȶìиᏂ, khiến người ta không thể không quan tâm đến.
Bộ Tây Quy che giấu du͙© vọиɠ trong đôi mắt, dự định sau cuộc họp sẽ tìm cô quỷ không an phận kia tính sổ.
Đối với thân thể của phụ nữ hắn luôn luôn không có cảm giác, nhưng mà vừa rồi —— Cù Đông Hướng vặn vẹo như vậy, thậm chí thật thể không tiếp xúc gì hắn lại có thể cứng lên.
Chẳng lẽ bởi vì hắn yêu thích thi thể của Cù Đông Hướng cho nên đối với hồn của cô cũng có hứng thú?
Bộ Tây Quy cũng không nghĩ nhiều, đối với hắn mà nói, một người đã chết, dù là sóng gió đến đâu, vẫn là ở trong lòng bàn tay. Hắn muốn có cảm giác gì, muốn hưởng thụ như thế nào đều có thể. Mười lăm ngày sau, ngay cả linh hồn cũng không còn nữa.
PS: Tương lai khẳng định Bộ Tây Quy sẽ phải quỳ gối. Mọi người mong chờ không? Ha ha.