Editor: Dĩm
Ba ngày sau chính thức bắt đầu quay phim.
Đạo diễn bố trí cảnh quay thu dọn hiện trường trước.
Không có biện pháp, mở đầu bộ phim là cảnh tình cảm mãnh liệt, nóng bỏng.
Tên của bộ phim truyền hình này là 《Vừa thấy liền cứng 》tên vừa rất lôi lại còn sắc nữa, tất nhiên cốt truyện càng thêm lôi.
Kể về nam chính là bá đạo tổng tài tên là Tụng Hồng Hiên. Có một ngày bị một người ở công ty đối thủ tên là Lỗi Đào hãm hại, ăn phải thuốc kí©ɧ ɖụ©.
Loại thuốc này kéo dài cả đời, không biết khi nào phát tác. Đây là bảo vật gia truyền của Đồ gia chỉ có một lọ bị đánh rơi trong hỗn loạn hồi chiến tranh. Tình cờ được Lỗi gia mua được, Lỗi Đào chính là hy vọng Tụng Hồng Hiên luôn trong thời điểm động dục làm trò hề không thể gặp người khác, ý đồ hủy hoại công ty của nam chính. Không ngờ đúng lúc lần đầu tiên nam chính động dục là khi gặp được nữ chính. Nữ chính là gia chủ hiện tại của Đồ gia, cũng là giải dược sống duy nhất.
Từ đó về sau nam chính đi đâu cũng mang theo nữ chính, bất cứ lúc nào bất cứ nơi nào cũng có giải dược.
Đúng là vừa thấy cô liền cứng.
Bởi vì đều là diễn cảnh thân mật, nên sắp xếp quay ở nơi tương đối hẻo lánh cho đến khi cảnh thân mật kia kết thúc, họ sẽ quay về trung tâm thành phố quay những cảnh bá đạo tổng tài của nam chính khi đi xã giao, đi làm và những cảnh khác. Tất nhiên, lúc trước thiết lập nơi đóng phim của đoàn phim ở nơi xa xôi cũng là vì trốn tránh sự truy tìm của bốn lão đại kia.
Rất sớm, Cù Đông Hướng đã đến phim trường, bởi vì cô chưa bao giờ đóng phim cho nên có rất nhiều điều không hiểu. Mặc dù chỉ là diễn cảnh giường chiếu, nhưng vẫn chú ý đến vị trí ánh đèn, cô đến sớm để tránh cho không hiểu mà trì hoãn quay phim.
Sanh Điều tới còn sớm hơn, nghe nói cũng đã đi rất sớm. Nhưng Cù Đông Hướng lại chậm chạp không nhìn đến anh, nghe nói đang ở phòng thay quần áo.
Một đại nam nhân, thay quần áo mà cũng ngượng ngùng.
Cù Đông Hướng đi xong bắt đầu chờ Sanh Điều đi ra. Kết quả chờ mãi vẫn không thấy Sanh Điều từ phòng quần áo đi ra.
Cù Đông Hướng buồn bực, mắt thấy trợ lý Sanh Điều đi tới, vội vàng chen chặn kéo người qua hỏi: "Sanh Điều đâu?"
Trợ lý đại khái cũng hiểu được Sanh Điều làm chậm trễ thời gian, vội vàng chào hỏi: "Ngại quá, ngại quá. Sanh Điều còn đang làm các biện pháp bảo vệ. Phiền cô chờ một lát."
Biện pháp bảo vệ?
Không phải quay cảnh giường chiếu sao? Cũng không phải chiếu phát, bảo vệ cái gì?
Ban đầu Cù Đông Hướng còn không hiểu được. Đến khi nhìn thấy Sanh Điều được quấn thành bánh bao từ hông trở xuống, cuối cùng cũng biết anh phải bảo vệ cái gì.
Đạo diễn nhìn đến Sanh Điều bọc như bánh chưng, nhíu mày nói: "Sanh Điều, hôm nay chúng ta quay là cảnh thân mật, cậu bảo vệ hơi quá rồi."
Sanh Điều nhìn lướt qua Cù Đông Hướng đang cười như không cười nhìn anh, có chút lúng túng nói: "Đây là tôi bảo vệ diễn viên nữ. Không thể chiếm tiện nghi của người ta."
Sợ chiếm tiện nghi của tôi? Là sợ tôi chiếm tiện nghi của anh mới đúng chứ nhỉ?
Cù Đông Hướng nén cười, cũng không vạch trần Sanh Điều khẩu thị tâm phi (*1). Cười phối hợp nói: "Đạo diễn, cảnh đầu quả thật cũng chụp đến nửa người trên của Sanh Điều thôi, nửa người dưới của anh ấy mặc dày cũng không thành vấn đề."
(*1) Khẩu thị tâm phi: miệng nói một đường lòng nghĩ một nẻo.
Đạo diễn lại nhìn lớp băng dính mà Sanh Điều đã quấn tức giận nói: "Quay thử trước một chút đi. Kiểm tra xem có cần quay phần mông và lưng không nếu cần, Sanh Điều cậu cởi cho tôi. Lúc sau có rất nhiều trường hợp, chỉ cần bộ phận quan trọng làm tốt các biện pháp thì tốt, làm sao cậu quấn nhiều như vậy?"
Sanh Điều gật đầu cũng không phản bác. Anh đang nghĩ để người đại diện chuẩn bị thêm băng dính trong suốt đến, trở về nghiên cứu làm sao có thể quấn để ít tiếp xúc nhất.
Bắt đầu quay —— Cù Đông Hướng rất phối hợp nằm ở dưới thân Sanh Điều, Sanh Điều đặt hai tay cách xa nhau, nửa người trên cố gắng chịu đựng, đầu mặc dù cong xuống dưới nhưng lại theo bản năng rụt về sau.
Cù Đông Hướng nhìn vào mắt anh, cười khúc khích trong lòng. Lúc trước khi cô cho Sanh Điều một cốt truyện tới như vậy chính là sẵn sàng lấy độc trị độc. Không phải ghét phụ nữ sao? Mỗi ngày thân mật cho anh chết.
Bộ dáng Sanh Điều căng thẳng, đạo diễn ở màn ảnh vừa thấy lập tức hô lên: "Sanh Điều, không được. Động tác của cậu rất cứng nhắc. Phải tự nhiên, hơn nữa cậu là trúng dược động dục, là cả người nóng lên khó nhịn trong thống khổ. Đây là cậu tập thể hình à? Tập hít đẩy sao?"
Sanh Điều bị mắng cũng không còn cách nào, anh cũng biết tư thế của mình không đúng, người cũng không có đi vào tình huống này. Không biết làm sao khi tưởng tượng đến phụ nữ đang nằm dưới thân, anh liền choáng váng đầu đau, cả người đều khó chịu, rất buồn nôn. Nếu đổi thành đàn ông, anh nửa điểm cũng không áp lực.
Cù Đông Hướng ngoan ngoãn nằm cũng không hé răng. Chờ Sanh Điều tự điều chỉnh, chuyện này sao, từ từ không nóng vội. Phía sau còn có rất nhiều trò hay chờ đợi anh trong tương lai.
Lúc sau Sanh Điều bày mấy tư thế, đạo diễn ở bên trong màn ảnh xem đều không hài lòng. Sau vài lần liên tục bị mắng, Sanh Điều ra hiệu tạm dừng một chút làm công tác chuẩn bị.
Cù Đông Hướng lười biếng nằm ở trên giường, thoải mái sắp chìm vào giấc ngủ. Cảm thán cảnh giường chiếu hay quá!
Sanh Điều xuống giường liền ra một bên bắt đầu tập hít xà, Cù Đông Hướng trợn mắt nhìn anh, không hiểu được phương pháp điều tiết cảm xúc này chủ đích của nơi nào. Nghĩ lại một chút, có lẽ là làm cho cơ thể sung huyết ở trên ống kính càng đẹp mắt đi. Vấn đề là —— anh ở trong ống kính, không phải cơ thể khó coi mà là tư thế khó coi.
Sanh Điều tập một vài động tác trán đầy mồ hôi nóng. Sau đó ra hiệu đạo diễn bắt đầu quay.
Một lần nữa bắt đầu quay —— động tác và ánh mắt Sanh Điều đều thay đổi.
Trán của anh vẫn còn mồ hôi, mặt ửng đỏ, hai tay khẽ run, tay trái chống ở chỗ cổ Cù Đông Hướng, ngấm ngầm kiềm chế.
Sau đó theo chuyển động của máy quay, hai tay đỡ eo cách nhau một khoảng từ từ di chuyển lên theo đường cong trên eo của Cù Đông Hướng, ngón tay mảnh khảnh nhẹ nhàng vượt qua khe hở của chiếc áo khoác đơn của Cù Đông Hướng, mỗi ngón tay đều như những con rắn nhỏ khéo léo chui vào khe hở, chờ cơ hội cuộn lên thứ phập phồng đẫy đà dưới lớp áo đơn.
Ống kính kéo gần, điều chỉnh tiêu điểm vào ánh mắt Sanh Điều. Trong ánh mắt anh cất giấu sóng dữ, tầm mắt lại mơ hồ không dám nhìn người dưới thân, hô hấp nặng nề, hầu kết lăn lộn rõ ràng, cơ thể không chịu khống chế đè xuống, mồ hôi trên trán chảy xuống xuống dưới, tại thời điểm nhỏ giọt du͙© vọиɠ luôn ẩn giấu xuất hiện từ đôi mắt đang kiềm chế đó.
Cù Đông Hướng nằm dưới thân anh nhìn đến ngây người.
Trước kia cô thường nghe người ta nói diễn phim là diễn thật tốt. Hiện giờ cảm nhận ở khoảng cách gần mới biết diễn tốt cũng như đồng cảm, nhìn thấy Sanh Điều, Cù Đông Hướng cảm thấy được cả người đang dần nóng lên, cô lơ đãng xoa đôi tay đang cách một đoạn của Sanh Điều, cô cảm nhận được tim mình đập nhanh hơn.
Ánh mắt của Sanh Điều, mồ hôi, hầu kết, l*иg ngực trần trụi, cánh tay vì chống lên mà nổi gân xanh, đều rất gợi cảm dụ hoặc.
Cù Đông Hướng đã bị mê hoặc, vươn tay, hơi hơi nâng cơ thể lên, sáp đến khuôn mặt của Sanh Điều, dò ra đầu lưỡi nhẹ nhàng liếʍ giọt mồ hôi ở chóp mũi.
Khoảnh khắc liếʍ mồ hôi ở chóp mũi Sanh Điều, Cù Đông Hướng nhìn thấy rõ ràng ánh mắt Sanh Điều chợt trừng lớn, cả người lập tức run lên, không đợi Cù Đông Hướng phản ứng lại.
Chỉ nghe thấy "Ọe ——" một tiếng. Sau đó là: "Nôn ——"
Cù Đông Hướng cảm thấy cảm giác ẩm ướt từ mặt, trộn lẫn với nó là vị chua.
Sanh Điều một tay che miệng, một bên vung tay với Cù Đông Hướng như muốn nói xin lỗi với cô, người ngã đυ.ng phải phòng WC.
Xung quanh lặng ngắt như tờ. Đạo diễn hít hà một hơi, nửa ngày sau ông mới lên tiếng: "Cắt ——"
Cù Đông Hướng nhổ ra một tiếng, quả thực là dở khóc dở cười.
Còn may cô không phải người của giới giải trí. Nếu ở đây có các phóng viên. Cô có thể khẳng định tiêu đề của báo chí ngày hôm sau sẽ là 《Khi tiểu sinh chán ghét nữ diễn viên hợp tác, trực tiếp ói mửa khi diễn cảnh thân mật 》
Tốt thôi —— Thật là một cảnh thân mật chua chát!
Nói chứ, rốt cuộc Sanh Điều chết tiệt buổi sáng đã ăn cái gì? Làm sao lại ngửi thấy mùi của tỏi? Là bánh rán hành hay là hành tây và trứng gà?
Ngay khi Cù Đông Hướng đang cảm thấy chua xót, Văn Phong Lãnh sau ba năm tu luyện đã xuất quan.
Vừa ra liền tuyên bố một chuyện lớn: Hắn đã tìm được đệ tử duy nhất của mình, tên là Cù Đông Hướng.
Tất cả thành viên Tố Thất vội vàng báo cho nhau, sau khi tin tức truyền ra cũng chấn động cả Cử Quốc. Tất cả mọi người đều bàn luận, có thể trở thành đệ tử của Văn Phong Lãnh thì sẽ là người xuất sắc như nào. Nói không chừng có thể đi theo Văn Phong Lãnh trở thành người thứ hai đắc đạo thành tiên.
Cù Đông Hướng mới vừa tắm rửa xong đi ra, chợt nghe thấy hệ thống hô to: "Kí chủ! Văn Phong Lãnh xuất quan!"
Cù Đông Hướng run rẩy trong lòng một chút, biết rằng những ngày tốt đẹp sắp kết thúc.