Editor: Dĩm
Cuối cùng Sanh Điều vẫn bị người đại diện liều mạng túm vào đoàn phim. Không có lý do nào khác, thật sự là không thể liên hệ với chủ đầu tư, chưa kể đến việc quỹ bên kia đã có, nhân viên đã đủ hết, không có lý do gì để nhân vật chính tạm thời ngừng diễn. Nếu truyền ra ngoài, sẽ ảnh hưởng đến danh tiếng của Sanh Điều.
Quay phim được chọn ở nơi tương đối hẻo lánh, có núi bao quanh, phong cảnh không tồi. Nhưng giao thông và thông tin rất kém phát triển, xung quanh chỉ có tiệm cơm nhỏ linh tinh, không có chỗ chơi bời nào. Tổ quay phim nhiều người, cho nên đã thuê trước ba bốn căn nhà liền kề trong khu vực địa phương.
Buổi sáng ngày hôm sau Sanh Điều nhìn thấy Cù Đông Hướng. Thoạt nhìn, anh nghĩ người phụ nữ ngồi đối diện chắc là một nhân viên chẳng hạn như quản lý hiện trường nhưng sau khi giám đốc giới thiệu, sắc mặt của Sanh Điều trở nên tái đi.
Mặc dù không có quy định cứng rắn rằng diễn viên phải có nhan sắc cao. Nhưng khi bước chân vào làng giải trí tạo dựng tên tuổi cho mình thì nhan sắc là bước đệm không thể bỏ qua, hoặc nói là mình tinh lưu lượng không thể thiếu thiếu vũ khí để chiến thắng này.
Sanh Điều vốn cho rằng Cù Đông Hướng là tình nhân của kim chủ nào đó nuôi dưỡng, hiện giờ vừa thấy như vậy, anh cảm thấy không phải. Bởi vì diện mạo bình thường này, dường như không kim chủ nào trong giới thích cho được.
Cù Đông Hướng cũng đánh giá Sanh Điều, dù sao hình ảnh hệ thống và nhìn thấy người thật vẫn có sự khác nhau rất lớn.
Sanh Điều này, có điều kiện làm diễn viên. Mặt anh nhỏ và dài, ngũ quan rất cân xứng, lông mày bên mặt cao tôn lên hốc mắt sâu của anh ấy. Cái mũi là đẹp nhất, mũi cao mà còn thẳng và nhỏ. Cằm nhô cao, đường nét ba chiều rất ăn ảnh, sinh ra đã được trời cho.
Đồng thời đôi mắt cũng rất sáng, có hồn, khi diễn phim kiểm soát ánh mắt rất quan trọng, sóng mắt lưu chuyển muốn nói lại thôi.
Sanh Điều xuất đạo 5 năm, 5 năm chỉ tham gia các bộ phim đam mỹ. Tại quốc gia này đồng tính luyến ái là hợp pháp, nên những bộ phim như vậy được quay và chiếu là điều rất bình thường.
Khiến danh tiếng của Sanh Điều lan truyền mạnh là khi quay một bộ phim cổ trang ba năm trước.
Nội dung vở kịch rất đơn giản —— anh diễn vai nhân vật mĩ cường thảm (*1), võ công bậc nhất thiên hạ, tướng mạo cũng đứng đầu thiên hạ. Mà lại là thẳng nam, chỉ thích nữ nhân. Nhưng không thể chịu nổi bầy sói xung quanh, để có được anh những người bạn tốt đã hợp sức tấn công anh. Họ đã cấm võ thuật của anh, một số người đã cưỡиɠ ɧϊếp anh. Quá trình này rất da^ʍ dãng, nhan sắc của các diễn viên cũng đều rất tốt, diễn xuất của Sanh Điều rất sống động, từ dáng vẻ phóng túng lúc đầu cho đến biểu cảm bị làm nhục rồi rơi vào du͙© vọиɠ khiến khán giả xem đều muốn điên rồi.
(*1) mĩ cường thảm: người xinh đẹp, mạnh mẽ nhưng số phận thảm khổ.
Mỗi khi Cù Đông Hướng nghĩ đến đây liền cảm thấy được cái tên "Tiao" (*2) này rất đáng khen ngợi. Người đàn ông này chính là trần trụi kêu gọi người ta đến dạy dỗ anh ta.
(*2) " Tiao" trong 笙调 (Sanh Điều ).
Khi đạo diễn giới thiệu nội dung bộ phim và nhân vật xong thì thấy nam chính vẻ mặt âm trầm nhìn chằm chằm nữ chính, mà nữ chính giống như lưu manh đầu đường, khuôn mặt da^ʍ dãng nhìn nam chính.
Ông giả vờ ho khan hai tiếng, mở lời dời hướng chú ý.
"Mọi người! Hôm nay là thành viên của đoàn phim chúng ta gặp mặt. Tôi đã giới thiệu cho mọi người tất cả các vai mà mình sẽ đóng. Hiện giờ mọi người hãy tự chào hỏi trước đi cho nhau nhận biết một chút. Đặc biệt là nam nữ chính, hai người là trọng điểm của bộ phim mà."
Cù Đông Hướng âm thầm trợn trắng mắt, không có nhân vật nhàn rỗi nào trong bộ phim, cho dù có đó cũng là một người công cụ (*3), bộ phim có tất cả 30 tập. Nếu nam nữ chính không làm thì nhất định khi đi làm ở trên đường hoặc chuẩn bị ở chỗ làm.
(*3) người công cụ: một câu cửa miệng trên Internet, dùng để chỉ một người làm việc chăm chỉ cho người khác và trả tiền bất cứ khi nào họ được gọi, nhưng không được đối xử bình đẳng về mặt tình cảm hoặc kinh tế và luôn được bên kia gọi là công cụ.
Cù Đông Hướng đứng dậy đầu tiên, cười ấm áp: "Tôi tên là Cù Đông Hướng , Điều tiên sinh có thể gọi là Đông Hướng."
Vừa nói dứt lời, mọi người nhìn nhau, đạo diễn nhìn thấy sắc mặt Sanh Điều đen lại, có lẽ giây tiếp theo có thể mở miệng cắn chết Cù Đông Hướng, nhẹ giọng nhắc nhở Cù Đông Hướng: "Cái kia Tiểu Cù, nghệ danh của Sanh tiên sinh là Sanh Điều (zhou ) nghĩa là buổi sáng."
"Zhou?" Cù Đông Hướng liếc mắt một cái đánh giá Sanh Điều, cảm thấy người đàn ông này đúng là thiếu dạy dỗ, không biết làm sao hệ thống trong đầu không ngừng kêu: "Kí chủ, độ hảo cảm của Sanh Điều đã từ -180 xuống -250."
Mới chỉ có 250, trong đầu Cù Đông Hướng mắng Sanh Điều, nụ cười trên mặt càng thêm thành khẩn: "Rất xin lỗi, Sanh tiên sinh. Là tôi kiến thức hạn hẹp."
Sanh Điều hừ lạnh một tiếng, quyết định không đáp lại nữ nhân phiền phức trước mặt này. Chuyển sang lấy kịch bản, tập trung đọc.
Số lời thoại trong toàn bộ kịch bản không nhiều, lời kêu trên giường còn nhiều hơn số lời thoại.
Sanh Điều đọc rất cẩn thận, ngoại trừ việc anh ghét phụ nữ thì anh chính là diễn viên chuyên nghiệp và nghiêm túc. Cù Đông Hướng nhìn thấy anh đắm chìm trong kịch bản, thấy có chút bất ngờ. Biết rõ là một kịch bản tồi tệ nhưng vẫn đọc như kịch bản bình thường, mặc dù Cù Đông Hướng chưa từng làm diễn viên nhưng cũng có thể thấy rằng Sanh Điều rất có năng lực chuyên môn.
Thái độ nghiêm túc của đối phương khiến cô yên tĩnh nghiên cứu kịch bản. Dựa vào sự chuyện nghiệp của Sanh Điều, Cù Đông Hướng đã chuẩn bị để hệ thống cải thiện kịch bản. Nhất thời hai người lặng lẽ nghiên cứu kịch bản, không khí xung quanh chợt yên lặng.
Có thêm bàn tay vàng của hệ thống xen vào, biên kịch của bộ phim có năng lực nổi dậy như suối. Vòng đọc liên tục thêm nhiều đoạn tinh thần, đồng thời loại bỏ rất nhiều đoạn tạp nham, để cho kịch bản thêm nhiều tương tác của việc học kịch bản. Mặc dù Cù Đông Hướng không biết đóng phim, những năm đó cô không ít khi thức đêm cày phim vì thế mang đến những cảnh tuyệt đẹp trước đây sử dụng ở đất nước này cũng không phải là không được.
Ngay từ đầu Sanh Điều không lên tiếng, vốn cũng không có bất kỳ kỳ vọng nào đối với người tên Cù Đông Hướng kia, chỉ nghĩ làm sao để tránh va chạm thân thể trong quá trình quay phim, vì thế nhanh chóng lấy kịch bản rồi rời đi. Ai ngờ đột nhiên biên kịch có ý tưởng muốn điều chỉnh những chỗ chưa hợp lý, Cù Đông Hướng kia cũng tham gia thảo luận cùng, tuy không chuyên nghiệp lắm nhưng ý tưởng thật ra cũng không tồi.
Sanh Điều lắng nghe, dần dần cũng hứng thú tham gia cùng thảo luận. Toàn bộ đoàn phim chủ yếu là diễn viên, biên kịch, ánh sáng, mỹ thuật tạo hình, biên tập vv... mỗi một thành viên đều tích cực, không khí của buổi vây đọc dần náo nhiệt hơn.
Sau khi tiếp xúc, Cù Đông Hướng cảm thấy được Sanh Điều này quả thật là một thiên sứ trong mười sáu người, ngoại trừ do tâm lý ghét nữ giới, so với những tên biếи ŧɦái khác thì anh là tuyệt đối là người người bình thường. Đương nhiên tính cách rất kiêu ngạo, cũng rất độc miệng, nhưng khi trải qua với bốn lão đại lạnh lẽo độc ác, Cù Đông Hướng cảm thấy được Sanh Điều rất đáng yêu.
Đối với người đáng yêu và bình thường, tất nhiên cũng muốn đối với tốt anh hơn. Cù Đông Hướng thúc giục hệ thống không ngừng truyền cảm hứng cho biên kịch, còn muốn hệ thống đầu tư thêm vào.
"Kí chủ, không phải ngay từ đầu cô nói muốn làm bộ phim dở tệ, càng kém nổi tiếng càng tốt sao. Hiện giờ tăng số lượng đầu tư như vậy nó sẽ sớm trở thành bộ phim bom tấn quốc tế."
"Bom tấn thì bom tấn, bom tấn cấm mánh lới quảng cáo 19+." Cù Đông Hướng không cho là đúng, đây chỉ là một bộ phim có bối cảnh cốt truyện, dù có quay cũng không chiếu.
"À —— cô không phải nói phải khẽ, không thể dễ dàng để bốn người kia phát hiện sao?"
"Ồ —— đã nhớ." Ở trong lòng Cù Đông Hướng cười ngây ngô một tiếng, nhìn thấy Sanh Điều đáng yêu nhất thời quên mất còn có những con sói nhìn xung quanh.