Không Cần Trốn

Chương 34: Buông tha em? Kiếp sau đi

Chuyện khác, cô không hỏi Diệp tử, trong lòng cô đã có đáp án.

Nếu tiếp tục hỏi, cũng chỉ là làm khó Diệp tử mà thôi.

“Cậu đừng sợ, không có việc gì, cậu làm việc tiếp đi, mình đi trước.” Bạch Ti Ti nói xong, cũng không quay đầu lại liền đi, không biết vì sao, khóe mắt cô đã ươn ướt.

Cô lau một chút, nước mắt không biết cố gắng lại càng chảy càng nhiều.

Cô không có rời khỏi rạp chiếu phim, hơn nữa còn tùy tiện mua vé xem phim, xem một bộ phim tình cảm ngược luyến.

Cô ngồi ở trong một góc, nghĩ đến tất thảy những việc xảy ra giữa cô và hắn đều do hắn thiết kế, hết thảy những thứ này chỉ đều là giả, nước mắt cô ngăn không được lại chảy xuống, cô không biết tiếp theo cô phải đối mặt với Tần Thâm như thế nào.

Hận hắn sao? Cô cũng không thật sự hận hắn được bao nhiêu, chỉ là có chút tức giận lại thất vọng.

Cô không biết mục đích của hắn là gì, cô chỉ đau lòng cho những tình cảm mà cô đã bỏ ra.

Cô ở trong rạp chiếu phim suy nghĩ rất nhiều, cũng khóc thật lâu, chờ đến phim kết thúc, cô cũng đã nghĩ kỹ.

Mặc kệ Tần Thâm có ý đồ gì, cô cũng không định tiếp tục cùng hắn dây dưa.

Bạch Ti Ti không so đo mục đích của hắn, chỉ đơn giản là gặp gỡ vui vẻ, chia tay trong yên bình mà thôi.

Cô nhìn lịch sử trò chuyện gần đây trên WeChat của bọn họ, mỗi ngày Tần Thâm đều cùng cô nói rất nhiều, chỉ là trong lòng cô gần đây có nghi vấn, cô cũng không thật sự nghiêm túc trả lời.

Tần Thâm hẳn là biết ý tứ của cô đi.

Suy nghĩ một chút, ngón tay cô ở trên màn hình gõ mấy chữ.

Chúng ta nói chuyện đi.

Bạch Ti Ti kéo thân hình mỏi mệt về tới trường học, chỉ là cô không nghĩ tới Tần Thâm lại ở trước của ký túc xá chờ cô.

Tần Thâm nhìn cô, khẽ gật đầu ý bảo cô lên xe.

Bạch Ti Ti thật sự không muốn cùng hắn nói chuyện, nhưng cô biết nếu không nói rõ ràng hắn sẽ không bỏ qua. Cô nhất định phải cùng hắn nói rõ ràng, cô không có chần chờ liền lên xe.

Sau khi cô lên xe, hai người bọn họ ai cũng không mở miệng trước, Tần Thâm lái xe, đi đến một nơi hẻo lánh trong trường.

Thấy nơi này ít người đi lại, Bạch Ti Ti có chút sợ hãi, “Anh dẫn em đến nơi như thế này làm cái gì, chuyện em muốn nói anh hẳn là cũng đoán được đi.”

Trên mặt Tần Thâm nhìn không ra vui buồn, cũng có thể là bởi vì nơi này quá tối, hắn hỏi cô: “Em gần đây làm sao vậy.”

“Chuyện mà anh làm, anh thật sự cho rằng cả đời này em cũng không biết sao?” Bạch Ti Ti châm chọc hắn.

“Nga? Vậyem đã biết cái gì?” Trong thanh âm Tần Thâm mang theo một tia hài hước.

Bạch Ti Ti nỗ lực làm bản thân nhịn xuống ý nghĩ muốn chất vấn hắn, “Em, làm vỡ khung ảnh.”

“Ân, những thứ đó chỉ có thể chứng minh anh đã thích em rất lâu.”

“Em tìm Diệp tử.”

“Diệp tử là ai?”

“Diệp tử chính là người bạn làm cùng rạp chiếu phim kia, nói đúng ra, là người đã giới thiệu công việc cho em.”

Tần Thâm nghe xong cười cười, “Vậy em cũng đều đã biết, anh thích em thật lâu, vì muốn được ở cùng em, nên dùng chút thủ đoạn mà thôi.”

“Chỉ bởi vì những việc này mà em phải cùng anh giận dỗi?” Hắn hỏi lại cô.

Bạch Ti Ti không phát hiện ra hắn lại mặt dày vô sỉ như vậy, Anh lừa em, từ đầu tới cuối đều lừa gạt em.”

Hắn trả lời làm như đúng lý hợp tình, lửa giận của cô lập tức bòng nổ.

“Anh làm như vậy cũng chỉ vì anh yêu em.”

Cô không có biện pháp nhịn xuống, “Em sẽ không chấp nhận loại tình yêu này của anh.”

“Anh mau mở khóa xe ra đi, em phải đi về, chúng ta về sau không cần gặp mặt nữa.” Cô không muốn cùng hắn vô nghĩa, hắn cũng đã thẳng thắn, đối với cô mà nói, tiếp tục nói cùng hắn cũng không có ý nghĩ gì a, cô chỉ muốn cùng hắn nhanh chóng kết thúc”

“Đi chỗ nào? Bên ngoài tối như vậy, em không sợ hãi sao.” Thanh âm hắn nghe không ra tâm trạng gì, tựa như những lời dặn dò thực bình thường.

“Tóm lại em không muốn cùng anh tiếp tục ở bên nhau, anh muốn em nói thật sao, em chỉ cần tượng tưởng đến những chuyện trước kia anh đều gạt em, em sẽ cảm thấy vô cùng đáng sợ.” Bạch Ti Ti thấy hắn chậm chạp không mở cửa xe, cô nhất thời lanh mồm lanh miệng, nói ra những lời nói thật trong nội tâm.

“A, cùng anh ở bên nhau thực đáng sợ?” Tần Thâm thấy lời cô, cả người bỗng nhiên trở nên nguy hiểm.

Xe Tần Thâm rất lớn, hắn đem Bạch Ti Ti ấn ở trên ghế phụ, “Lúc trước thời điểm em ở trên giường kêu da^ʍ, sao lại không cảm thấy anh dạo sợ em?”

Cô cảm thấy rất khó chịu, nhưng cô lại không thể đẩy hắn ra, cô biết dưới loại tình huống này không nên tiếp tục kí©ɧ ŧɧí©ɧ hắn, nhưng cô lại buột miệng thốt ra, “Không phải anh, cũng sẽ có người khác, em cũng không thể cả đời không yêu đương.”

Nghe cô nói như vậy, lại khơi dậy oán hận cùng tức giận chất chứa đã lâu trong hắn, Tần Thâm mất khống chế nắm cô cằm, “Em đang nói cái gì em có biết không? Em còn muốn cùng người đàn ông khác lên giường?”

Bạch Ti Ti có chút hối hận, nhưng lúc này cũng không có đổi lời nói, “Đúng vậy, cùng với ai đều so với anh tốt hơn, anh làm tôi cảm thấy ghê tởm.”

“Ghê tởm? A, hiện tại thì sao.” Hắn một phen xé rách váy cô, lộ ra nội y ren màu trắng bên trong.

Bạch Ti Ti giãy giụa, “Anh làm gì? Tôi không muốn cùng anh làm, anh đây là đang cưỡиɠ ɠiαи!”

“Vậy em muốn cùng ai? Trừ anh ra, ai còn có thể làm em trở nên dâʍ đãиɠ như vậy.” Hắn túm nội y của cô kéo xuống, cắn đầṳ ѵú, ngón tay không ngừng ở hoa huyệt xoa lộng.

“Em nói em có dẫm đãng hay không? Chỉ có anh mới có thể thỏa mãn em.” Hắn giơ lên ngón tay dính đầy nước cho cô xem.

Phản ứng của thân thể không phải là thứ cô có thể khống chế.

“Nếu anh muốn làm liền làm đi, coi như là một lần cuối cùng, em hy vọng về sau anh có thể buông tha em, chúng ta chia tay trong yên bình.” Cô nhắm hai mắt lại, biết từ khi cô bắt đầu lên xe đã là một quyết định sai lầm.

Bạch Ti Ti không nhìn thấy ánh mắt tham lam của Tần Thâm, hắn chôn ở ngực cô, “Buông tha em? Kiếp sau đi.”