Thật vất vả mới ôm An Noãn về phòng đàng hoàng, anh đặt cô lên giường, liền nhìn thấy cô tựa như không có xương cốt mềm nhũn nằm trên đó, đôi môi hồng phấn thở ra nhè nhẹ, hệt như một chú mèo con…
An Kỳ Đông bẻ hai chân cô ra, quả nhiên, giữa hai chân đã sớm đã lầy lội không chịu được…
Anh dùng ngón tay quét qua miệng hoa huyệt, một ngón tay liền bị dính nhớp chất dịch, anh giơ lên trước mặt cô: “Nhìn con xem, thật dâʍ đãиɠ.”
Tiếp theo, anh lơ đi ánh mắt mê người của An Noãn, An Kỳ Đông lấy từ tủ đầu giường ra một hộp thuốc, mở ra… Cầm lọ thuốc mỡ.
Nhìn động tác lưu loát của An Kỳ Đông, An Noãn nâng chân nhỏ nhẹ nhàng đạp lên trên cơ bụng của anh, vừa dẫm vừa chà sát.
Một tay anh cầm lọ thuốc mỡ, tay kia bắt lấy chân nhỏ đang quấy phá của cô để sang một bên, đầu mày nhíu lại, nói: “Ngoan ngoãn bôi thuốc đi.”
“Ha ha…” Nét cười hiện lên trên mặt, cô ngồi dậy dịch người vào trong lòng ngực anh, tay nhỏ vòng qua cổ An Kỳ Đông kéo đầu anh cúi xuống, cánh môi mềm mại dán lên sau vành tai, hơi nóng quanh quẩn, đê mê làm da đầu người ta tê dại.
Bên tai truyền đến tiếng người con gái nhẹ giọng nỉ non: “Baba, tiểu huyệt của con nhiều nước quá, thuốc sẽ chảy ra mất…Baba dùng gậy thịt lớn giúp con lấp kín được không?”
Không đợi An Kỳ Đông trả lời, An Noãn đã cầm lấy lọ thuốc mỡ từ tay anh, lấy ra một chút bôi lên trên hoa môi của mình, sau đó lại lấy ra một ít xoa lên trên gậy thịt của anh.
Thuốc mỡ mát lạnh được bàn tay nhỏ xinh bôi đều lên trên thân gậy thịt cực nóng, nóng và lạnh giao thoa nhau, kí©ɧ ŧɧí©ɧ làm mã mắt nơi đầu gậy thịt khẽ run lên, hưng phấn nhỏ xuống dịch trắng.
Thừa dịp anh còn chưa lấy lại tinh thần, cô bước chân qua, nâng mông, ngồi xổm xuống dưới bụng anh.
Tay nhỏ đỡ lấy gậy thịt tím đen nổi đầy gân xanh, đặt ngay tiểu huyệt của mình, chậm rãi ngồi xuống…
Qυყ đầυ thô to khẽ tách ra cửa động sưng đỏ, nộn huyệt bên trong liền ngậm lấy qυყ đầυ mυ'ŧ lấy mυ'ŧ để, như hận không thể lập tức nuốt cả cây vào…
Bàn tay người đàn ông giữ lấy bả vai trơn mịn của con gái, ngăn lại động tác của cô.
“An Noãn, con sẽ bị thương.”
An Noãn nhìn dung nhan tuấn mỹ đang cố kìm nén của An Kỳ Đông, trên trán anh là một tầng mồ hôi, vài giọt tinh nghịch lăn xuống, lướt qua chóp mũi của anh, làm ướt cả cổ…thật gợi cảm mê người…
“Baba nhẹ chút…thì không sao đâu.” Bụng nhỏ An Noãn hơi dùng sức co lại khiến vách thịt bóp chặt, mị thịt hung hăng nuốt trọn qυყ đầυ…
Anh sảng khoái kêu rên thành tiếng, bàn tay nắm vai cô từ từ buông ra, đổi thành nắm eo nhỏ của cô…
“…Hưm a…”
Huyệt thịt của An Noãn ngậm lấy toàn bộ qυყ đầυ, qυყ đầυ cực lớn trong nháy mắt bị nhục động ướt nóng xoắn chặt.
Quá thoải mái…
Bàn tay của An Kỳ Đông cầm eo cô đột nhiên dùng sức, anh chỉ hận không thể bất chấp tất cả đè cô xuống dưới thân, dùng cây gậy thịt khiến anh luôn tự hào hung hăng quấy đảo cái động ngập nước này, đâm nát thân thể dâʍ đãиɠ của cô…
Anh nhịn cũng thật vất vả……
An Noãn nhìn chiếc cằm góc cạnh của anh, làn da màu lúa mạch gợi cảm bị mồ hôi làm sáng bóng…
Cô hôn lấy cánh môi mỏng, vươn đầu lưỡi liếʍ mυ'ŧ chiếc lưỡi thô ráp, mời gọi anh cùng cô hưởng thụ.
Trong lòng chợt có chút ác ý, An Noãn đột nhiên ngồi xuống.
“…A…”
Hai người đồng thời rên thành tiếng.
Chẳng qua một người là đau, một người là sướиɠ.
Cây gậy thịt quá lớn làm tiểu huyệt vốn đã bị thương của An Noãn bất ngờ bị căng ra, gương mặt cô trắng bệch, nhắm hai mắt lại, không muốn để anh thấy đau đớn trong mắt mình…
Nguyên cây gậy thịt tiến công vào âʍ đa͙σ khít chặt, xuyên qua tầng tầng lớp lớp mị thịt, qυყ đầυ to lớn cơ hồ để thẳng ngay chỗ sâu nhất trong cổ tử ©υиɠ.
“Phụt…” Tiếng nước vang như tiếng pít-tông vận động nghe da^ʍ mỹ tột cùng.
An Kỳ Đông nhìn khuôn mặt nhỏ trắng bệch của An Noãn, trong lòng thoáng hoảng hốt.
Anh trìu mến hôn lên hàng mi ướt đẫm nước mắt, giọng trầm thấp như đang nỉ non.
“… Bé con ngốc…”