An Noãn bị nụ hôn sâu của An Kỳ Đông làm kinh hãi.
Cô nhìn dung nhan anh tuấn gần trong gang tấc của anh, cảm nhận được nụ hôn ôn nhu giữa môi răng, anh không hề hung hãn cũng không hề gặm cắn trả thù.
Đầu lưỡi anh ôn nhu đảo qua mỗi một chiếc răng, môi mỏng ngậm lấy môi An Noãn liếʍ láp, thỉnh thoảng lại cuốn lấy lưỡi cô cùng nhau quyến luyến.
Hai người trao đổi nước bọt cho nhau, ôn nhu triền miên…
Lòng An Noãn có chút mềm nhũn, con ngươi xinh đẹp hiện lên ánh nước…
Baba từ trước đến nay luôn ôn nhu với cô, xem cô như trân bảo. Cho dù cô chưa từng hối hận về việc mình làm, nhưng cô vẫn luôn nghĩ sau khi An Kỳ Đông biết suy nghĩ của mình, anh nhất định sẽ hận cô sẽ oán cô, sự ấm áp giữa hai người sẽ vỡ tan thành từng mảnh.
Bởi vậy cô chưa từng nghĩ đến, An Kỳ Đông sẽ hôn cô, giống như những người yêu nhau hôn nhau triền miên.
Mặc kệ là An Kỳ Đông nhất thời bị mê hoặc, hay là vì thứ gì khác, đối với An Noãn đó là chút ấm áp sưởi ấm trái tim lạnh băng cô độc này.
Một nụ hôn kết thúc.
Hơi thở của hai người đều có chút bất ổn.
Con ngươi An Kỳ Đông bình tĩnh nhìn An Noãn cởi bỏ từng nút áo sơ mi trắng, phảng phất như mở ra chiếc hộp Pandora, thả ra thứ du͙© vọиɠ đen tối…
Trên thân thể trắng nõn non mềm còn in dấu vết hoan ái chưa biến mất, dấu hôn xanh tím như ẩn như hiện chứng tỏ anh đã từng thô bạo và hung hãn thế nào.
Nhưng bộ dáng mềm yếu bị tàn phá lại càng kí©ɧ ŧɧí©ɧ ham muốn ngược của đàn ông và tìиɧ ɖu͙©.
Tiếng hít thở của An Kỳ Đông càng ngày càng trầm thấp.
An Noãn cong mi không tiếng động cười, tìиɧ ɖu͙© và tình yêu đan xen nhau trong đôi mắt cô.
Cô đưa tay kéo quần áo của anh, trên người anh vẫn còn hương thơm sữa tắm nhàn nhật.
Hai tay cô luồn qua dưới cánh tay An Kỳ Đông, cúi người hôn lên ngực anh, chiếc lưỡi mềm mại chơi đùa với đầṳ ѵú người đàn ông, động tác cũng không lớn, chầm chậm, mê người…
An Kỳ Đông ôm lấy đầu An Noãn, thoải mái khép hờ mắt, một bàn tay cầm tay An Noãn, dẫn dắt cô đi xuống…
“… Noãn Noãn.” An Kỳ Đông cúi đầu phả ra hai chữ này bên tai cô, hơi nóng lượn lờ.
Lỗ tai An Noãn ngưa ngứa.
Cô mạnh tay chụp lên chỗ nóng cứng ấy.
Lại lần nữa chất giọng thuần hậu gợi cảm của An Kỳ Đông truyền đến bên tai cô:
“…Noãn Noãn…thả nó ra.”
An Noãn luôn thích giọng nói của anh, là thanh âm ôn nhuận như ngọc, nho nhã ôn hòa…
Nhưng hôm nay, cô phát hiện cô càng thích giọng anh lúc tràn ngập tìиɧ ɖu͙© hơn, thuần hậu gợi cảm như vậy, trầm trầm thu hút…Chỉ nghe thôi cũng có thể khiến tiểu huyệt chảy nước.
Cô kéo xuống qυầи ɭóŧ An Kỳ Đông, qυყ đầυ đỏ tươi trong nháy mắt bật ra ngoài, ngẩng cao đầu giận dữ…
“Baba, người thật lớn …”
Cô men theo ngực An Kỳ Đông trượt xuống, lưu luyến liếʍ láp trước bụng anh… Hàm răng cô nhẹ ma sát phần cơ bắp ở bụng.
Người đàn ông cầm tay An Noãn dẫn dắt, nhanh chóng vuốt ve côn ŧᏂịŧ màu tím đen…An Kỳ Đông để chân An Noãn quấn bên hông, cơ thể hai người dựa thật gần nhau.
Qυყ đầυ trên gậy thịt thi thoảng lại đâm thọc nhục huyệt ướŧ áŧ của cô.
Như cố ý lại như vô tình.
Qυყ đầυ lướt qua hộŧ ɭε An Noãn, hạt châu nhỏ nhanh chóng sung huyết sưng lên.
“…Ừm…”
An Noãn bị loại kɧoáı ©ảʍ như có như không này làm cho mồ hôi đầm đìa.
“… Baba… Đừng… Đừng như vậy…”
“…Đừng như thế nào?”
Con ngươi An Kỳ Đông thu lại, nhìn hoa môi mẫn cảm bị cự thịt anh đâm thọc, dươиɠ ѵậŧ tím đen và làn da tinh tế trắng nõn giữa hai chân cô hình thành sự đối lập mãnh liệt đánh sâu vào thị giác…
Qυყ đầυ lại đảo qua hoa môi cô, An Kỳ Đông đỡ côn ŧᏂịŧ thẳng tắp đâm thọc vào huyệt thịt mẫn cảm đã sớm chảy nước.
“Như thế này sao… Hửm?”
Chóp mũi anh thở ra khí nóng đánh vào sau gáy An Noãn, cả người cô giống như bị điện giật, run run.
“…Ư a… Baba…”
Người đàn ông chợt đẩy An Noãn ra sau, túm lấy mắt cá chân cô, kéo qυầи ɭóŧ xuống.
Qυầи ɭóŧ dính nhớp kéo ra sợi chỉ da^ʍ mĩ.
Mật nước bắn ra, vương lại trên lôиɠ ʍυ An Noãn, giống như sương mai trong bụi cỏ um tùm.
An Kỳ Đông đẩy đám lôиɠ ʍυ ra, ngón tay kéo căng hoa môi…
Hộŧ ɭε sung huyết bất ngờ lộ ra trong khí lạnh khẽ run, lỗ nhỏ bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ chảy ra cuồn cuộn dâʍ ŧᏂủy̠.
Tiểu huyệt bị ngón tay cắm vào hơi tách ra, dâʍ ŧᏂủy̠ dính nhớp từ cửa động chảy ra, hệt như cái miệng nhỏ đói khát chưa được ăn no.
Nhưng huyệt thịt sưng đỏ thoạt nhìn không phải do tác động ban nãy.
An Kỳ Đông hít vào một hơi, giọng điệu nghiêm khắc:
“An Noãn, con không bôi thuốc ta mua?”