Ba Của Tôi

Chương 32: Chơi con gái như chơi điếm

Anh bắt lấy bàn tay nhỏ đang sắp vói vào trong quần.

Anh nghiêng đầu, trong đáy mắt là sóng ngầm mãnh liệt nóng cháy, anh gằn từng chữ lạnh băng: “An Noãn, con biết bây giờ con giống cái gì không?”

An Noãn ngẩng đầu, con ngươi xinh đẹp ngập nước đối diện với đôi mắt u ám của anh.

Cô nghe thấy tiếng nghiến răng của anh, âm thanh không lớn, thậm chí có chút khàn khàn, mà cô lại vừa vặn có thể nghe rõ ràng.

An Kỳ Đông nói: “Bây giờ con hệt như gái điếm, dâʍ đãиɠ.”

Anh nói tiếp: “Không, dù có làm gái cũng sẽ không câu dẫn baba của mình.”

“Con so với gái điếm còn vô liêm sỉ hơn, so với da^ʍ phụ còn phóng đãng hơn.”

Sắc mặt An Noãn theo lời An Kỳ Đông nói, từng chút từng chút trắng bệch… Thân mình cô cứng đờ, đôi mắt vẫn bình tĩnh nhìn An Kỳ Đông.

Con ngươi trong trẻo vốn vì tìиɧ ɖu͙© mà có chút say mê, nhưng hôm nay lại ngập nước, không biết có phải bởi vì lời nói của An Kỳ Đông làm tổn thương không…

Nhìn kỹ, An Noãn bỗng nhiên cười thành tiếng, phảng phất như nghe được chuyện thú vị, khóe mắt cô đều thấm đẫm nước mắt…

Chỉ thấy cô nhón chân, đôi môi tiến chạm nhẹ cằm anh, vươn đầu lưỡi ra liếʍ lên đám râu lún nhún mới mọc ra từ bao giờ…rồi chậm rãi dời lên trên…ngậm lấy đôi môi, dùng đầu lưỡi ái muội vẽ lại hình dáng môi anh…

Giọng nói của cô hơi khàn, mang theo sự kɧıêυ ҡɧí©ɧ trắng trợn:

“Baba, con là gái điếm, vậy người chính là khách chơi con.”

Cô thừa dịp người đàn ông ngây người, dùng sức rút khỏi bàn tay anh, men theo bụng nhỏ đi xuống, chạm tới du͙© vọиɠ bị qυầи ɭóŧ bao phủ.

Nhẹ nhàng búng, cảm nhận được tiếng rên rất nhỏ trong cổ họng anh và hơi thở nóng rực từ chóp mũi anh truyền đến…

Đôi mắt An Noãn đối diện với đôi mắt anh.

Không ai hiểu rõ cảm xúc trong mắt đối phương…

Cô nói từng chữ

“Con là gái điếm, là con gái ba. Vậy ba chính là khách làng chơi, muốn chơi con gái mình.”

“Baba, người sợ cái gì?” An Noãn hỏi lần nữa.

So với lúc trước mỉa mai châm chọc, lúc này đây ngữ khí An Noãn trở nên nghiêm túc hơn.

Cô không chờ An Kỳ Đông trả lời, tay với vào trong quần, cầm lấy vật cực nóng đã thức tỉnh kia, là gậy thịt thô to bị trói buộc bên trong qυầи ɭóŧ.

“Mặc kệ người đang lo lắng cái gì, hết thảy đều là con tự nguyện.” Cô chậm rãi kéo lưng quần xuống, thả côn ŧᏂịŧ ra.An Noãn lại hôn lên môi An Kỳ Đông lần nữa…

“Con yêu người, baba.”

Tay cô bắt đầu vuốt ve dươиɠ ѵậŧ lên xuống, ngón cái chầm chậm xoa nhẹ qυყ đầυ to lớn…

“Baba, người thao con, được không?”

An Kỳ Đông trông thấy An Noãn cười mà ngây ngẩn cả người, anh còn cho rằng khi cô nghe những lời nói đầy sát thương của anh có lẽ sẽ thương tâm mà khóc, có lẽ sẽ bỏ anh đi, thậm chí có khả năng cắt đứt quan hệ cha con…

Nhưng anh không nghĩ tới, An Noãn còn có thể bật cười như thế.

Anh đã xem nhẹ quyết tâm của An Noãn, cũng xem nhẹ tình cảm của cô với anh…

Nghe cô kɧıêυ ҡɧí©ɧ, cả đầu anh đều đau, bởi vì anh biết An Noãn không có nói sai.

Anh trào phúng An Noãn là gái điếm, là da^ʍ phụ.

Nếu An Noãn không biết liêm sỉ, thì anh so với cầm thú còn không bằng!

An Noãn câu dẫn ba của mình, còn anh chẳng phải đã thao con gái mình sao?

Anh còn mải nghĩ, bàn tay mềm mại của An Noãn đã bắt đầu vuốt ve côn ŧᏂịŧ…

Bên tai truyền đến hơi thở nóng ấm đê mê của An Noãn: “Baba, người thao con, được không?”