Ba Của Tôi

Chương 24: Bức anh phát điên

Cả người như có dòng điện mạnh mẽ chạy qua, An Kỳ Đông cầm tay An Noãn, nghiến răng nghiến lợi: “Điên đủ chưa? Con tỉnh táo chút đi!”An Noãn trầm mặc, đầu lưỡi nóng ướt lưu luyến hầu kết anh nhiều lần, cuối cùng nhẹ nhàng liếʍ cắn vành tai anh.

Một tay khác cầm tay anh để lên ngực mình, một chân nâng lên để ngang eo anh, chầm chậm cọ sát dưới bụng…

Mỗi một hành động đều kiên định mà ngoan tuyệt, ý định ép An Kỳ Đông mất khống chế.

Yết hầu An Kỳ Đông căng thẳng, anh cảm giác được rốt cuộc mình cũng rơi xuống vực, dây thần kinh cuối cùng cũng “Phanh!” một tiếng, đứt đoạn…

Tất cả âm thanh chợt biến mất, ngay thời khắc này đây hết thảy phòng bị đều vỡ nát…

Anh đột ngột giữ chặt eo An Noãn, xoay người một cái đè cô ở dưới thân, đôi mắt đen trầm như vòng xoáy nhìn chằm chằm dung nhan xinh đẹp mà kiên định.

Trong lòng anh tràn ngập phẫn nộ cùng bàng hoàng, thân thể anh lại không thể kiềm chế du͙© vọиɠ, thậm chí càng thêm hưng phấn…

Vì sao muốn ép anh?

Anh là baba của cô…

Giờ phút này anh cực kỳ hận, hận An Noãn điên cuồng chấp nhất, càng hận chính mình không thể tự khống chế…

Nắm thật chặt nắm tay, anh để mặc đầu lưỡi An Noãn không hề có kỹ thuật càn quấy trong khoang miệng, nước bọt từ môi hai người trượt xuống, nhỏ giọt trên bộ ngực tuyết trắng, thật ái muội gợi cảm…

Anh biết, An Noãn muốn lợi dụng du͙© vọиɠ sinh lý của đàn ông dụ dỗ anh trầm luân, anh cảm thấy, An Noãn thành công rồi…

Anh đau đớn nghĩ.

An Noãn hơi nâng người lên, qua lớp áo sơ mi mỏng, ngậm lấy đầṳ ѵú An Kỳ Đông.

Cô ngậm lấy, dùng đầu lưỡi đảo quanh, làm ướt cả một mảng áo sơ mi, rất nhanh trên chiếc áo hiện ra hình dạng đầṳ ѵú và quầng vυ' màu mận chín, An Noãn tiếp tục mυ'ŧ lấy giống hệt như trẻ con bú sữa.

Trong miệng cô thì thào thốt ra: “Ư… Baba.”

An Kỳ Đông cúi đầu nhìn người con gái sắc mặt ửng đỏ, vẻ mặt kiều mị mê người, cánh tay đặt ở eo cô siết chặt, ánh mắt nghiêm lại.

Sao con bé lại có thể!? Sao lại có thể vừa kêu “Baba” lại vừa trắng trợn táo bạo câu dẫn anh!

Đầṳ ѵú càng ngày càng cứng, tia lý trí cuối cùng của anh đã bị thiêu đốt…

Anh đột nhiên mất khống chế nâng đầu An Noãn lên, nắm lấy cằm cô, cúi đầu hung hăng hôn lấy môi cô, so với An Noãn càng tức giận hơn, gặm cắn, không có nửa phần lý trí và mềm lòng… Chỉ còn lại hung ác bạo ngược.

An Noãn bị đau rêи ɾỉ một tiếng, theo bản năng cô muốn lùi về phía sau…

An Kỳ Đông cười lạnh, đôi tay dùng sức giữ chặt An Noãn ép vào trong ngực anh, không chút lưu tình cắn phá môi cô.

Vị máu rỉ ra nháy mắt tràn ngập khoang miệng hai người, An Noãn lấy lại tinh thần, con ngươi xinh đẹp phản chiếu khuôn mặt bi thương điên cuồng của người đàn ông, đôi tay cô vòng qua bả vai anh…

Dùng sức đáp lại, giống như hai con thú bị ép đến đường cùng, thanh âm tí tách không ngừng truyền ra.

Hai chân thon dài trắng nõn của An Noãn vòng qua bên hông An Kỳ Đông, quần của anh đã sớm rơi xuống, để lộ ra qυầи ɭóŧ màu lam.

Qυầи ɭóŧ bị du͙© vọиɠ làm phồng lên, rất lớn, cũng rất nóng…

An Noãn mở ra hai chân, bụng dưới khẽ nâng, giữa chân mềm mại nóng ướt vừa lúc thích hợp với chỗ nhô ra giữa hai chân người đàn ông.

Hai người đều mặc qυầи ɭóŧ, cách lớp qυầи ɭóŧ, An Noãn có thể cảm nhận được vật cực nóng càng ngày càng thô, càng ngày càng to.

Còn An Kỳ Đông có thể cảm nhận được giữa hai chân An Noãn càng ngày càng ẩm ướt.

Qυầи ɭóŧ không che hết được lông mao khiến chúng cọ vào da thịt đối phương, ngưa ngứa…Cọ xát vào nhau, chậm rãi mê người.

Môi An Kỳ Đông chuyển sang chiếc cổ tinh tế của An Noãn liếʍ láp, gậy thịt dưới thân bị bao bọc cọ lấy nơi mềm ấm của cô, từng chút lại từng chút, anh cảm thấy mã mắt của mình đã chảy ra dịch tuyến tiền liệt, bởi vì qυầи ɭóŧ anh đã ướt đẫm rồi…

Đương nhiên, ướt như thế cũng có hơn phân nửa là nhờ công hoa huyệt An Noãn chảy ra ái dịch…

Ái dịch làm qυầи ɭóŧ của hai người ướt nhẹp, cũng làm lộ rõ bộ dáng bộ ρᏂậи 🅢iиɧ ɖụ© của họ.

Qυầи ɭóŧ của An Noãn dính sát vào khe thịt, phác họa thật rõ hình dạng nơi tuyệt đẹp đó, mà qυầи ɭóŧ An Kỳ Đông bọc chặt lấy gậy thịt, phảng phất như muốn phá tan mọi trở ngại.

Gân xanh trên trán An Kỳ Đông nổi lên, mông dùng sức cọ xát giữa hai chân An Noãn, tựa như muốn xuyên qua lớp qυầи ɭóŧ vọt vào, lại tựa như ở tuân thủ nghiêm điểm mấu chốt cuối cùng.

Khóe mắt An Noãn phiếm hồng, con ngươi ầng ậc nước mắt, cũng không rõ là do tìиɧ ɖu͙© hay vì cái khác…

Cô nuốt nước miếng, bàn tay đưa tới lưng quần, kéo xuống vật che đậy cuối cùng dưới thân anh.