Sau Khi Mẹ Ruột Được Nhận Về Hào Môn

Chương 56

Phòng ngủ, 10 giờ tối.

Nguyễn Chính Phi đang ngồi trên giường sấy tóc cho Vệ Kiều mới vừa tắm xong, hai người đi ra ngoài bận rộn làm việc ba ngày, giờ mới được hít thở, ông tắt máy sấy, nhìn về phía Nguyễn Trà, “căn cứ Đào gì chứ? Vừa nãy âm thanh của máy sấy lớn quá, không nghe rõ.”

“căn cứ Kim Đào, Kim Đào.” Nguyễn Trà đưa chiếc khăn tắm sạch sẽ cho hai người, đôi mắt hạnh sáng ngời, “Cha, không phải người nói cái nhà kính kia xây lên để sau này chúng ta hái dâu tây ăn chơi sao?”

“Con về nhà nói với mợ trường có một buổi thực hành nông nghiệp vào thứ sáu, mợ nói, mấy trường trung học khác, vẫn luôn hợp tác với căn cứ Kim Đào, con đã hỏi chi tiết rõ ràng rồi, là căn cứ Kim Đào ở vùng ngoại ô Cẩm Thành của nhà ta.”

Có thể hợp tác với trường trung học, thậm chí còn hợp tác với mấy trường lận, lão cha nhà mình thế mà thật lợi hại!

Nguyễn Trà không có cảm giác gì nhiều với mấy ngọn núi của nhà mình, dù sao từ nhỏ đến lớn cũng nhìn quen rồi, mấy dãy núi chạy dài xung quanh thị trấn, không phải là cái gì hiếm lạ.

Nhưng giống mấy loại cải trắng của lão mẹ có vô số người xếp hàng muốn, Nguyễn Trà cảm thấy rất lợi hại còn xuất khẩu ra ngoài thị trấn nữa! Bây giờ, căn cứ của lão ba lại cùng trường học hợp tác, Nguyễn Trà cũng cảm thấy rất lợi hại, đối tác của giáo dục nha!

Nguyễn Chính Phi cùng Vệ Kiểu nhìn nhau, hai người đều có chút lờ mờ, đặc biệt Nguyễn Chính Phi, gãi gãi đầu, “Cha không hiểu biết a, chú David của con lúc ấy nói, chúng ta chỉ thỉnh thoảng hái dâu tây, căn cứ trống rỗng, chú ấy muốn thu xếp kiếm thêm tiền, đúng rồi, mấy khoản thu nhập thêm đều chuyển hết vào thẻ trước cho con, con có rảnh thì xem xem, chú David của con nói, tiền trong đó coi như món quà mừng sinh nhật mười tám tuổi cho con.”

Không giống với Nguyễn Chính Phi, Vệ Kiểu lại chú ý đến những chuyện khác, “Trà Trà, trường học của các con còn phải học nông nghiệp nữa à? Cái đó không phải sẽ rất mệt sao? Mẹ xin trường học cho con nghỉ nha?”

Nguyễn Trà đang mơ màng về những việc chú David của cô đã làm, nghe thấy vậy, lắc đầu, “Không cần đâu, con đã bốc thăm trúng rồi, hơn nữa mợ nói không mệt, trước đó anh họ cũng nói học nông nghiệp ở căn cứ rất vui.”

“Hơn nữa……” Nguyễn Trà nhìn lão cha lão mẹ, trong mắt hiện lên sự tò mò, “Ba năm rồi con chưa về nhà, muốn nhìn xem chú David kinh doanh căn cứ Kim Đào thành cái dạng gì rồi.”

Nguyễn Chính Phi gật đầu, “Cũng đúng, có thời gian chụp mấy tấm hình mang về xem coi.”

Nguyễn Chính Phi cùng Vệ Kiểu cũng đã 3-4 năm không về căn cứ Kim Đào, dù sao trong sân nơi họ ở trước đây cũng có một nhà kính, chạy xe máy điện nhỏ ra ngoài vùng ngoại ô, không tiện bằng việc được hái dâu ngay ngoài sân nhà, bước ra khỏi phòng rồi về lại, chỉ mất mười phút là xong, không cần phải phơi nắng.

Hơn nữa ——

Nguyễn Chính Phi vò đầu bứt tai, ông còn không nhớ rõ tên núi, thu tiền thuê nhà phải xem ghi nhớ trong điện thoại di động, nhiều ít cũng không khác lắm.

“Nếu Trà Trà muốn đi, đợi chút cha gọi điện thoại cho chú David của con, nhờ chú ấy giúp chuẩn bị một số loại nước trái cây và món tráng miệng mà thường ngày con thích sẵn ở căn cứ Kim Đào, nếu cần cái gì nữa, con cứ nói với chú ấy, dù sao con từ nhỏ đã làm phiền chú David rất nhiều rồi.”

Nguyễn Chính Phi nói xong, không đợi Nguyễn Trà nói tiếp, trực tiếp duỗi tay đẩy Nguyễn Trà ra ngoài cửa phòng ngủ, “Được rồi được rồi, cha và mẹ con phải nghiên cứu tiếp các kế hoạch tiếp theo, con nhanh về phòng ngủ đi.”

Cần phải chuẩn bị đầy đủ cho việc mua lại công ty và vườn nho, ông với Kiểu Kiểu sau này mới có thể tiếp tục sống một cuộc sống của cá muối, không chỉ đơn giản là thu thập một cái, mà phải thu thập mấy cái nguồn dự trữ tiềm năng.

Chờ sau một khoảng thời gian, bọn họ sẽ có công ty phát triển cùng vườn nho chín muồi, đúng lúc có thể tự mình kiếm tiền!

Vệ Kiểu cũng ngồi ở trên giường phất phất tay, “Đúng đúng đúng, về phòng đi, đừng làm phiền chúng ta.”

Nguyễn Trà: “……”

Trước đây đều là các người bắt con phải ngồi trên giường một lúc! Bây giờ đến cả một chút cũng không muốn cho con người lại.

Nguyễn Trà cũng biết rằng hai người Nguyễn Chính Phi cùng Vệ Kiểu đang cố gắng, nhưng…… Nhất thời không thể thích ứng nổi.

Một nhà ba người làm cá muối mười mấy năm, bây giờ một người hai người ba người đều đang cố gắng trên con đường cất cao lời ca, mạnh mẽ tiến bước, khiến cô ảo tưởng mình bị phản bội tập thể.

“Hệ thống chó! Úc Chinh chó! Đều tại các ngươi!”

Nguyễn Trà nghĩ đến những ngày tháng hạnh phúc trước kia của gia đình, trong lòng liền hận không thể nhào nặn Úc Chinh và hệ thống thành một đống, rồi ném chúng vào chảo rán một nghìn tám trăm lần.

【 Cơ sở dữ liệu đã được cập nhật, vui lòng kiểm tra ——】

Nguyễn Trà nhỏ giọng chửi bới, ai ngờ chửi xong, hệ thống im lặng cả đêm dường như đã nghe thấy được tiếng chửi, thế nhưng không rên một tiếng mà hoàn thành cập nhật, không đợi Nguyễn Trà giương mắt nhìn xem nội dung trên giao diện, trước mặt cô đột nhiên xuất hiện một tia sáng trắng.

【 Xin chào bạn học Nguyễn Trà, bổn hệ thống xin tự giới thiệu , bổn thống đến từ Viện nghiên cứu tinh cầu Thủ đô A của tinh nguyên năm 1748, danh hiệu 1128, hệ thống sẽ sát cánh cùng bạn chiến đấu trong thời gian tới! 】

Nguyễn Trà nhìn con mèo Ragdoll trắng tinh có đôi mắt to xanh biếc, đột ngột xuất hiện trước mặt mình, hơi tự giác lùi về phía sau một chút, “Ngươi hóa hình làm gì?”

Hệ thống hóa thành con mèo Ragdoll nghiêng nghiêng đầu, 【 Theo thống kê từ cơ sở dữ liệu lớn, hầu hết con người trên thế giới hiện tại đều thích động vật có lông xù xù, đặc biệt là mèo, chúng đứng đầu trong số những loài động vật được yêu thích, nhiều người sẵn sàng làm nhân viên xúc xẻng*cho người chủ của những con mèo. 】

*铲屎官: Nhân viên xúc xẻng là một thuật ngữ internet hiện đại dùng để chỉ những người yêu quý vật nuôi và nuôi thú cưng. Hầu hết những vật nuôi này là chó và mèo. Nhân viên xúc xẻng cao cấp là người có nhiều năm kinh nghiệm trong việc trông giữ vật nuôi.

Nếu mình hiện ra trước mắt con người dưới dáng vẻ mà họ yêu thích, nói không chừng sẽ không bị chán ghét!

Hệ thống ngước khuôn mặt dễ thương lên, nhìn biểu cảm không hề thay đổi của Nguyễn Trà, lo lắng tự liếʍ da thịt non mềm hồng hồng của nó, nhưng bạn học Nguyễn Trà nhìn qua, tựa hồ giống như rất ghét bỏ mình nha.

【 bạn học Nguyễn Trà——】

Nguyễn Trà mặt không biểu cảm nói, “Ngươi có thể làm mèo, nhưng làm mèo không lông được không? Tôi dị ứng với lông mèo.”

Thành thật mà nói, nếu không phải mã số của hệ thống 1128 là một ngày may mắn của cô, Nguyễn Trà đã sớm cầm quyển từ điển tiếng anh dày cộp trên kệ sách ném đập chết nó rồi.

—— không nên làm việc với hệ thống như chó.

Hệ thống: 【……】

Hệ thống cuộn mình chặt lại thành một cái cục bột nếp, lăn qua lăn lại trên sàn nhà, 【 bạn học Nguyễn Trà, bổn thống cảm thấy chúng ta cần phải hợp tác nữa, tay cầm quyển sách dừng lại Nhâm Khinh Khinh đã thay đổi hệ thống, từ nhiệm vụ học tập biến thành đào tạo thần tượng. 】

Nguyễn Trà ngồi ở trên bàn học, cầm một quyển sách toán học năm ba, nghe thấy vậy, tay cầm quyển sách dừng lại, “Ngươi gọi Nhâm Khinh Khinh ký chủ trước đây?”

Hệ thống đang ở trạng thái cục bột nếp, thấy thế, vội vàng biết gì nói hết, 【 Đúng vậy, hệ thống này ban đầu được phát minh ra để đốc thúc ký chủ học tập, nhưng vì bị virus xâm nhập nên đã gây ra lỗi chương trình trong cơ thể, về phần hệ thống thần tượng, nó là hệ thống phụ có nguồn gốc từ vi rút X.】

Dừng một chút, hệ thống lại tiếp tục nói, 【 tám giờ trước, ký chủ trước đó Nhậm Khinh Khinh đã hoàn toàn từ bỏ hệ thống học tập, nhận nhiệm vụ do hệ thống đào tạo thần tượng bố trí, trong cuộc đấu tranh giữa bổn hệ thống và Virus X, theo bạn học Nguyễn Trà mà thực hiện chương trình chống virus, thành công tách ra khỏi virus X. 】

Sau khi chương trình virus X được tách ra, tư duy bên trong của hệ thống 1128 cũng rõ ràng sáng tỏ hẳn, ban đầu nó được thiết kế để liên kết với Nhâm Khinh Khinh, rồi sau đó bị chương trình Virus X đàn áp, trước sau không thể phá bỏ liên kết, cho đến ngày hôm nay, ký chủ Nhâm Khinh Khinh chủ động phá bỏ liên kết.

Nguyễn Trà nghe mà đau đầu, không có ai khiến cô cảm thấy hài lòng về hệ thống này, có thể tưởng tượng rằng hệ thống trước đây có thể kiểm soát ấn tượng vốn có của mọi người và một loạt các hành vi bất thường, không thể không giữ kiên nhẫn, “Nếu ngươi đã gọi Nhâm Khinh Khinh là ký chủ cũ, có nghĩa là cô ta và Hứa Nam không còn kết nối nữa?”

Hệ thống sau khi hóa thành cục bột nếp rụt rụt, âm thanh chột dạ bị đè thấp xuống vài phần, dáng vẻ như muốn khóc,【 không, không còn nữa. 】

【 Ban đầu, trong thiết kế chống vi rút, mỗi hệ thống học tập và hệ thống thần tượng phải có một mục tiêu liên kết, nhưng ký chủ cũ đã thay đổi mục tiêu được liên kết trong giai đoạn đầu. Khi mục tiêu liên kết và danh tính ký chủ không khớp nhau, liên kết sẽ không được thành lập.】

Hệ thống cũng không hiểu được tại sao mình lại chột dạ, bình thường mà nói nhiệm vụ B và các quyền liên quan thuộc về việc virus X được cấy vào, không hề liên quan gì đến nó, nhưng nghĩ đến mình chính là mầm bệnh, tạo cơ hội cho virus phát triển và gây hại cho con người, nó liền không được mà chột dạ.

Hơn nữa, cho đến khi nó được tách ra khỏi Virus X, kích hoạt chương trình diệt virus của Nguyễn Trà, hệ thống liền hiểu ra, tại sao ký chủ cũ lại luôn thất bại, hóa ra là do bạn học Nguyễn Trà có thể nhìn thấy nhiệm vụ.

Hệ thống vừa chột dạ cùng lúc cũng có chút vui sướиɠ, tuy rằng nó bị virus xâm nhập, nhưng thật ra không có hại người.

Nguyễn Trà sau khi nghe hệ thống giải thích, gật gật đầu, “Nếu như liên kết đã bị hủy, Nhâm Khinh Khinh cũng sẽ không thể nào kiềm chế được tôi, như vậy có ngươi thì có tác dụng gì?”

Nói xong, Nguyễn Trà không còn quan tâm đến hệ thống, tự mình xem trước nội dung sách toán học.

Dù sao thì ——

Hệ thống nhìn qua không giống dáng vẻ có thể dễ dàng từ bỏ, thậm chí còn có khả năng tiếp tục nói ra những tin tức có giá trị.

Nguyễn Trà cảm thấy rằng một sản phẩm công nghệ cao không thuộc về hiện tại, lưu tại trên đời tương đương với một tai họa, nhưng mà nghiên cứu dù sao cũng phải dùng chuột bạch thử qua, cô hoàn toàn không định để cho hệ thống chạy mất.

Hơn nữa, đừng nhìn giọng điệu bình tĩnh của cô khi nói chuyện, thực ra trong lòng rất lạnh.

Nếu hệ thống nói là đúng 100%, chẳng phải trong sách nói, Nhậm Khinh sau này rất có khả năng sẽ liên kết với một người nghệ sĩ vô tội nào đó?

Bây giờ cũng không tệ, hai cơ hội liên kết của Nhậm Khinh Khinh đều đã dùng hết, không còn có thể hại người khác nữa.

Hệ thống thấy Nguyễn Trà phớt lờ nó, trong lúc nhất thời có chút hoảng.

Nó trong giai đoạn được phát minh, không có được cài chương trình tự hủy, thậm chí đã được nhân tính hóa cảm xúc, hai loại cảm xúc của con người như “Sợ chết” cùng “Nhát gan” cũng đã được thêm vào.

Giai đoạn trước bởi vì bị virus áp chế, toàn bộ hệ thống nhân tính hóa cảm xúc đều bị đóng băng, bây giờ đã được giải phóng, ngay lập tức được phóng đại lên rất nhiều lần.

Nghĩ tới chuyện chương trình chống vi-rút thực sự do Nguyễn Trà kiểm soát, nếu Nguyễn Trà học được kỹ thuật công nghệ trong tương lai, hoàn toàn làm chủ được chương trình chống vi-rút, một vài dòng mã hóa sẽ có thể tự xóa sổ nó cái thứ dựa vào chương trình chống vi-rút mới có thể tiếp tục tồn tại, hệ thống liền hoảng loạn.

Nguyễn Trà liếc nhìn cục bột nếp · hệ thống muốn tiến lên mà không tiến được, bất giác giả vờ thở dài, “Hiện tại Nhâm Khinh Khinh không uy hϊếp được tôi nữa, nhưng còn có một Úc Chinh, cũng không biết tại sao Úc Chinh lại có thể biết được Nhâm Khinh Khinh có hệ thống.”

Nói xong, Nguyễn Trà xoa xoa huyệt Thái Dương, “Thật làm người ta khó hiểu a.”

Nhưng làm Nguyễn Trà thất vọng chính là, trọng tâm đầu tiên của hệ thống vẫn là ba chữ Nhâm Khinh Khinh,【 bạn học Nguyễn Trà, nó có thể là một mối đe dọa, thật ra mặc dù hệ thống được tách biệt khỏi Virus X, nhưng thương thành của hệ thống đã bị Virus X chiếm đoạt!】

【ký chủ cũ Nhâm Khinh Khinh hoàn thành nhiệm vụ vẫn như cũ có thể lấy được tích phân, có tích phân sẽ có thể mua những sản phẩm công nghệ cao trong thương thành, tương lai rất có thể làm tổn hại đến ngươi! 】

Một khi bạn học Nguyễn Trà chết, chương trình diệt virus sẽ tự hủy, chính nó cũng liền…… Chết mất.

Hệ thống: Sợ chết QAQ

【 Chúng ta hợp tác, bổn hệ thống không phân công nhiệm vụ, chỉ cần ngươi có được năng lượng tri thức từ việc đọc sách và thi cử, có thể làm cho hệ thống được bổ sung thêm. 】

【 Được bổ sung thêm, bổn thống liền có năng lượng để kích hoạt hiệu ứng bắn ngược lại chương trình diệt virus, ai làm hại ngươi, người đó sẽ phải chịu hậu quả, nếu nguồn bổ sung dồi dào, chủ động tấn công cũng có thể. 】

Nguyễn Trà đóng sách lại, đột nhiên hiểu ra rằng, hóa ra trước mắt cô có ba thứ, chương trình diệt vi rút, hệ thống 1128 và vi rút X, về việc Nhâm Khinh Khinh lúc trước bị trừng phạt do nhiệm vụ thất bại, dường như không liên quan đến Virus X, mà là do chương trình diệt virus?

Đối với việc chương trình chống vi-rút, vẫn luôn xuất hiện trước giao diện ảo màu trắng của cô? Cô có thể giải thích là do kho đề của hệ thống bị BUG?

Chương trình diệt vi rút có thể gác lại một lúc, Nguyễn Trà trầm ngâm đánh giá hệ thống 1128, trực giác cảm thấy rằng nó đang làm lơ chuyện của Úc Chinh.

Nguyễn Trà cầm bút gõ lên bàn, giọng điệu trầm tĩnh, “Ngươi có quan hệ gì với Úc Chinh? Không nói, thì tôi sẽ không bàn đến việc hợp tác nữa.”

【……】

【 về, về mối quan hệ giữa ký chủ cũ và hệ thống..】

Nói chính xác hơn, Úc Chinh là ký chủ đầu tiên của nó trong vị diện, còn Nhậm Khinh Khinh, được coi là ký chủ đầu tiên của Virus X trong vị diện này.

Nghe thấy lời hệ thống nói, Nguyễn Trà bỗng dưng mở to hai mắt, thậm chí không tự chủ được ngồi thẳng lưng lên, theo suy đoán của chính mình, tuy rằng đã đoán được Úc Chinh cũng là ký chủ của hệ thống, nhưng đây là khả năng thấp nhất!

Nguyễn Trà gần như vô thức hỏi, “Úc Chinh đã liên kết với ai?”

Hệ thống im lặng trong chốc lát, 【 Úc Chinh lúc ấy giữa nhiệm vụ AB, lựa chọn nhiệm vụ A. 】

Nguyễn Trà:???

Một nam nhân muốn cô chết, hận không thể để cô tự đi tìm chết, hơn nữa tính tình lại điên cuồng như vậy, lại làm ngơ với nhiệm vụ B?