Sau Khi Mẹ Ruột Được Nhận Về Hào Môn

Chương 41

Nhâm Khinh Khinh bị cả lớp quay quanh xem, sắc mặt đỏ bừng, hận không có cái khe dưới đất để chui xuống, nắm chặt tay, “Thưa thầy, em không có ý đó ——”

“Được rồi, không cần giải thích, em đi ra ngoài mà nghe giảng.”

Thầy giáo hóa học ngăn không cho Nhâm Khinh Khinh nói, giọng nói trở lên nghiêm túc, “Thầy mặc kệ em có nhận xét gì với giáo viên, hay say sưa ngủ trên lớp mà nói bậy, thầy đều không quan tâm, buổi chiều bảo phụ huynh của em đến gặp thầy.”

Sau hai mươi năm đi dạy, lần đầu tiên có học sinh trong lớp gọi là lừa đảo, trái tim thầy dạy hóa như bị nghẹt lại không thở được.

Nhâm Khinh Khinh nhìn nhiệm vụ trên bảng điều khiển, thật sự muốn ngất tại chỗ, nhưng nhìn thấy ánh mắt như phát ra tia sét của khuôn mặt đằng sau, Nhâm Khinh Khinh cảm thấy rùng mình, vội lấy ra quyển mô phỏng vật lý, nhanh chân bước ra khỏi phòng học.

“Em ấy ra khỏi phòng học, cũng chỉ mang quyển vật lí.”

“Quyển hóa học thì để lại trên bàn.”

“Nhâm Khinh Khinh có thể nhìn ra giữa giáo viên hóa học và giáo viên vật lý không hòa hợp với nhau rồi, sao lại còn làm như vậy?”

Các bạn trong lớp nhỏ giọng bàn luận, bọn họ rõ ràng thấy, thực ra Nhâm Khinh Khinh không có ngủ, không ngủ thì cũng không tính là nói chuyện trong lúc ngủ, có thể coi là lời muốn nói trong lòng.

Sắc mặt thầy dạy hóa đen lại, vỗ mạnh vào bảng đen trên bục giảng, “Mọi người im lặng! Ai mà nói chuyện riêng ở phía dưới thì ra ngoài cùng Nhâm Khinh Khinh!”

Một câu nói, làm cho lớp học một lần nữa trở lên yên tĩnh.

Lớp 10.

Nguyễn Trà một tay chống cằm, hướng mắt nhìn kỹ quyển mô phỏng vật thí nghiệm vật lý mình vừa mới làm xong, ánh mắt dừng lại trên 120 điểm đỏ rực và lộng lẫy vừa được nhận, môi anh đào khẽ nhếch lên, nở nụ cười có chút tính toán.

Từ khi bị Nhâm Khinh Khinh thiết lập thành mục tiêu liên quan, mình vẫn luôn bị nhiệm vụ của hệ thống khống chế, mà hiện tại, có thể coi như đã trở mình đứng dậy.

Tuy bây giờ Nguyễn Trà không thể nghe được âm thanh điện tử của hệ thống, nhưng có thể dựa vào bảng điều khiển màu trắng to bằng bàn tay này mà nhìn thấy trước được sự thay đổi lần lượt nhiệm vụ.

Nhiệm vụ vốn được giao cho Nhâm Khinh Khinh trước đó, không chỉ yêu cầu về thời gian, hơn nữa tỷ lệ chính xác phải hơn 70%, nói không chừng hệ thống đang muốn lấy đi 2 điểm trí tuệ của Nhâm Khinh Khinh.

Vì mình đã hoàn thành bài kiểm tra mô phỏng trong vòng nửa giờ và nhận được 120 điểm.

Ngay sau đó, nhiệm vụ được làm mới, không chỉ giới hạn thời gian, mà tỷ lệ chính xác đã tăng lên thành 100%.

Chưa kể điểm trí tuệ của Nhâm Khinh Khinh đã bị giảm xuống, cho dù bảo trì nguyên trạng, khả năng hoàn thành nhiệm vụ của cô ta cũng chỉ trên dưới 60%, bằng không mấy nhiệm vụ trước, hệ thống sẽ không lặp lại hết lần này đến lần khác, mà luôn nói về điểm cao nhất, mà không phải lớp đầu tiên.

Về phần danh xưng “người nuốt chửng”, Nguyễn Trà suy đoán, hẳn là có liên quan đến mấy nhiệm vụ mà mình hoàn thành lần trước, dù sao hệ thống giao nhiệm vụ cho Nhâm Khinh Khinh, đều bị cô giành trước.

Đương nhiên, nhìn lại ba từ “người nuốt chửng”, Nguyễn Trà vẫn cảm thấy phân, liệu có khi nào cô đang bị dính bẫy không? Nhâm Khinh Khinh không phải một con quái vật quái vật độc ác sao…

Nhìn thấy nhiệm vụ giao cho Nhâm Khinh Khinh, tâm trạng của Nguyễn Trà chợt cảm thấy vui vẻ, nhưng vẫn lo lắng Hứa Nam xảy ra chuyện, cô liếc nhìn cô giáo trên bục giảng, thấy cô đang quay lưng lại, giảng bài trên bảng đen thì vội vàng cầm điện thoại viết ra bốn trang thí nghiệm trên giấy gửi cho Hứa Nam.

Bài thi mô phỏng thí nghiệm, trong một bài thì có 4 thí nghiệm, mỗi thí nghiệm chiếm 30 điểm, tuy Nguyễn Trà không biết làm thí nghiệm, nhưng về giải bài tập thì thực sự không cần phải lo.

[Nguyễn Trà: Nam Nam, tôi có làm mấy cái thí nghiệm, nhưng khi ra đáp án thì lại cảm thấy có chút vấn đề, lúc nào cậu rảnh, có thể xem qua được không? Bọn mình cùng trao đổi đáp án với nhau.]

[Cô gái xinh đẹp Nam Nam: lớp chúng tôi vừa giảng lại về bài thi vật lý, đang là tiết tự học, vừa vặn tôi có thể xem qua giúp cậu một chút.]

Nguyễn Trà: “….”

Lớp hai chữa đề lý trong vòng 20 phút sao?

Mà mặc kệ có phải hai mươi phút hay không, cô cũng đã làm một lần cho Hứa Nam rồi, coi như được đảm bảo chút đi.

Tiết thứ hai vừa kết thúc, Nguyễn Trà không để ý đến đơn đăng ký vào nhóm trò chơi của Tạ Trường An, trực tiếp lao ra khỏi lớp học mà đi thẳng lên lầu.

Cô phải đích thân dặn dò Hứa Nam một chút, tuy rằng không thể nói những thứ liên quan đến hệ thống, nhưng có thể tìm cớ để giúp Hứa Nam học thêm một chút, tránh để bị Nhâm Khinh Khinh và hệ thống hãm hại.

Nguyễn Trà vừa lên lầu ba, đã bị cảnh tượng trước mắt làm cho ngạc nhiên, Nhâm Khinh Khinh lại đang dựa lưng vào tường của lớp học mà làm bài thi???

Chẳng nhẽ đứng khi làm bài thi, thì có thể nảy ra nhiều cách làm bài hơn?

Nhâm Khinh Khinh cảm thấy đầu óc hết sức mơ hồ, hai mắt trở lên mơ màng khi nhìn vào thí nghiệm, cô ta cũng không thể coi là giỏi vật lý, không ngờ hệ thống lại căn cứ vào điểm thi giữa kì vừa kết thúc!

Hai ngày trước, Nhâm Khinh Khinh đã đọc trước đáp án bài thi mô phỏng, trực tiếp viết đáp án chuẩn nhất lên bài thi, trong mấy môn trong bảng điểm giữa kì, môn vật lý chỉ bị trừ 5 điểm, là vào đã biết trước đáp án, chứ không phải là giỏi nhất về môn vật lý.

Nhâm Khinh Khinh nhìn chằm chằm vào thí nghiệm mà mình bị mắc kẹt trên đề thi vật lý, đột nhiên có cảm giác như lấy đá đập vào chân mình.

Ban đầu, Nhâm Khinh Khinh cảm thấy đổi mục tiêu liên quan sang Hứa Nam là sự lựa chọn chính xác, cũng không liên kết, dùng trí thông minh hiện tại để hoàn thành nhiệm vụ, thì thật phí thời gian.

Về đổi mục tiêu liên kết sang Hứa Nam, chỉ cần hoàn thành hai nhiệm vụ, liền có thể ngay lập tức khôi phục lại trí tuệ ban đầu, làm cho cô ta sẽ không bị chuyển xuống khỏi lớp trọng điểm.

Nhưng hiện tại -

Nhâm Khinh Khinh đang phiền não gãi đầu, chỉ mong rằng Hứa Nam sẽ không tự dưng làm đề thi vật lý.

Lớp 1 và lớp 2 nằm cạnh nhau, Nguyễn Trà vừa đến cửa lớp 1, đã bị Quý Phi Dương nhìn thấy, cậu điên cuồng vẫy tay, “Nguyễn Trà, bạn học tương lai, nhớ cậu muốn chết!”

“Muốn chết cơ à, ba người lớp chúng tôi lên được lớp cậu, ai cậu cũng muốn!” Sau khi em gái Quý Phi Dương đánh nhẹ vào người anh trai, cũng đỏ mặt vẫy tay với Nguyễn Trà, “Thật ra, tôi cũng rất nhớ cậu.”

Trong số ba người có thể lên được lớp 1, người mà họ quan tâm nhất là Nguyễn Trà.

Nguyễn Trà vẫy vẫy tay cười với mọi người.

Nhâm Khinh Khinh nghe thấy giọng Quý Phi Dương, đột nhiên quay đầu, vừa vặn nhìn thẳng vào mắt Nguyễn Trà, cô ta sững sờ, cô ta nhìn thấy một thứ cảm xúc đang vui sướиɠ trong đôi mắt hạnh nhân trong trẻo của Nguyễn Trà khi thấy cô ta gặp nạn.

Thấy thế, Nhâm Khinh Khinh đâm cây bút đang cầm trong tay vào quyển sách, sắc mặt cực kì khó chịu, mình đã không liên quan gì đến Nguyễn Trà, vì sao vẫn bị mất mặt trước người khác chứ!

Nguyễn Trà không để ý đến ánh mắt đầy thù hận của Nhâm Khinh Khinh, trong lòng vui mừng, thực sự không ngờ khi mình lên lầu, có thể nhìn thấy cảnh Nhâm Khinh Khinh bị giáo viên phạt đứng! Cô ta xứng đáng bị thế!

“Tôi tới tìm Hứa Nam.”

“Trà Trà.”

Hứa Nam nhìn thấy Nguyễn Trà, hai má liền trở lên đỏ ửng, bước ra khỏi lớp học, trên mặt có chút tự trách và ngượng ngùng, “Xin lỗi, mấy cái thí nghiệm mà cậu vừa gửi, tôi mới làm xong ba cái, còn một cái nữa chưa kịp làm.”

Trong sáu môn khoa học, thì trình độ học về môn Vật lí của Hứa Nam tương đối kém, nhưng sau khi nhìn thấy Nguyễn Trà đã làm ra đáp án đúng, cô ấy vẫn không từ chối, dành thời gian để làm lại bốn thí nghiệm trên bài thi, với hy vọng có thể giúp đỡ một chút.

Nguyễn Trà nhìn thấy bài làm của Nhâm Khinh Khinh, thấy Nhâm Khinh Khinh còn chưa làm xong thí nghiệm thứ hai, thậm chí còn mắc phải hai lỗi sai nhỏ, lông mày cong lên, mỉm cười với Hứa Nam, “Không sao đâu, đợi lát nữa, cậu làm cũng được.”

Nói xong, lại tìm những từ ngữ tốt để nói tiếp, “Nam Nam, sắp được lên lớp một, tôi có hơi lo lắng, sợ mình không theo kịp được nhịp học của lớp 1.”

“Không cần lo lắng, cậu tự mình thi mà lên được lớp 1 mà.” Khi Hứa Nam nói chuyện, ánh mắt sáng lên, giống như hai viên bảo thạch đen, bên trong tràn đầy sự ngưỡng mộ, có thể vượt lên trên Phó Thầm để dành vị trí thứ nhất, Nguyễn Trà thật lợi hại, làm được những chuyện mà những người khác luôn muốn làm mà vẫn chưa làm được.

Nghe vậy, Nguyễn Trà chột dạ mà sờ chóp mũi, cô đã nhìn thấy bảng điểm ở chỗ giáo viên chủ nhiệm, tuy rằng mình cao hơn Phó Thầm tám điểm và giành được vị trí số 1, nhưng môn toán mình được 160 điểm, Phó Thầm 150 điểm, một khi Phó Thầm làm câu hỏi phụ, cô thật sự không lấy được vị trí thứ nhất.

Sự chột dạ của Nguyễn Trà đến đi nhanh mà đi cũng nhanh, ngay sau đó ánh mắt chân thành tha thiết, "Hôm đó phát huy tương đối tốt, nhưng tôi ở lớp 10 đã quen, thật sợ không theo kịp lớp 1, tôi có thể nhờ cậu một chuyện không? ”

"Cậu nói xem."

"Chúng ta làm một tổ học tập, mỗi ngày đều cùng nhau học tập, hai ngày cuối tuần, chúng ta hoặc là ở phòng thí nghiệm của cậu, hoặc là... học tập tại nhà tôi, cậu thúc giục tôi có được không? Thực ra, tôi cũng biết là đã gây phiền phức…."

Hứa Nam cuống quýt xua tay ngăn cản lời nguyễn Trà nói, ngượng ngùng đáp lại, "Không phiền phức, cùng nhau học tập thì sao gọi là phiền toái, hơn nữa cậu học vật lý và toán tốt như vậy, tôi cũng nên học hỏi cậu, nói không chừng sau này tôi mới là người làm phiền cậu. ”

Nghe vậy, Nguyễn Trà mặt mày hớn hở ôm Hứa Nam, "Được rồi, chúng ta đã quyết định vậy đi.”

Hứa Nam gật đầu đồng ý, trên mặt hiện ra nụ cười ngọt ngào.

Nếu đến nhà họ Lương, mình có thể nhìn thấy thần tượng.

Theo quan điểm của Nguyễn Trà, Nhâm Khinh Khinh nhằm vào Hứa Nam, cũng có một ít quan hệ với mình, hơn nữa, cho dù không nói đến quan hệ đó, chỉ riêng lần mà Hứa Nam giúp đỡ mình trong phòng thí nghiệm, Nguyễn Trà không thể khoanh tay đứng nhìn.

Trong lớp học lớp 1, Quý Phi Dương dùng khuỷu tay chạm vào Phó Thầm đang nhìn ra cửa, "Phó Thầm, cậu có thấy không, Nguyễn Trà cùng Hứa Nam nói ríu ra ríu rít, tình cảm hai người cũng tốt quá. ”

Phó Thầm có vẻ bình tĩnh: "Cậu nói xem hai người bọn họ đang nói chuyện gì vậy? ”

Có chuyện gì, mà có thể để cho Nguyễn Trà vừa tan học lập tức chạy tới nói ?

Quý Phi Dương chống cằm, suy đoán lung tung,"Tôi đoán cậu ấy đang nói về nam sinh mà cậu ấy thích? Ngày thường Hứa Nam nhìn cũng không giống như thích về hoạt hình, mỹ phẩm, chỉ có nam sinh mới có thể nói chứ? Nói không chừng cuối tuần này Nguyễn Trà muốn đi gặp ai, nhưng cảm thấy ngại, liền kéo Hứa Nam đi cùng?”

Nghe Quý Phi Dương nói ra suy đoán xong, Phó Thầm mặt trở lên vô cảm: "Quý Phi Dương, cậu không làm người mai mối thì thật đáng tiếc. ”

Quý Phi Dương: "...??? ”

Chọc vào anh à?

Sao lại công kích tôi?!

Dặn dò Hứa Nam xong, Nguyễn Trà quay đầu lại nhìn, lại thấy Nhâm Khinh Khinh đang bị giáo viên hóa học dạy dỗ, nhìn vẻ mặt Nhâm Khinh Khinh trở lên không kiên nhẫn, chỉ muốn nhanh chóng làm bài thi vật lý, làm Nguyễn Trà suýt nữa cười ra tiếng.

Nhậm Khinh Khinh, cũng có một ngày cậu bị nhiệm vụ chi phối!

Vào tiết thứ ba, Nguyễn Trà thỉnh thoảng nhìn ra ngoài cửa sổ, trời trong vắt, rất giống lần đầu tiên Nhâm Khinh Khinh bị sét đánh.

Úc Chỉ Ngôn sáng sớm chú ý tới sự khác thường của Nguyễn Trà, không khỏi quay đầu nhìn ra ngoài cửa sổ, sau một khoảnh khắc, ánh mắt bất ngờ mở to, trơ mắt nhìn thấy một đám sấm sét màu tím đen dày đặc bay thẳng tới tới, ầm vang một tiếng, đập lên lầu.

“?”

Tòa nhà giảng dạy của trường cấp ba quốc tế, có trang bị cột thu lôi không ?

Sau đó, các bạn lớp 10 lại một lần nữa nghe thấy tiếng thét chói tai từ trên lầu đã lâu không gặp, "A a a a, Nhâm Khinh Khinh lại bị sét đánh trúng!”

Không đợi bọn họ giống như lần trước, vừa hoảng sợ lại mờ mịt nhìn lên lầu, thanh âm thét chói tai đột nhiên cao lên vô số lần, "Nhâm Khinh Khinh lại bị sét đánh trúng!!! ”

- A a a a, Nhâm Khinh Khinh lại bị sét đánh trúng !!!.

Lớp 10: "..."

Ông trời ghét Nhâm Khinh Khinh nên muốn cô ta chết đúng không?

Rầm một tiếng, mọi người quay đầu lại, liền thấy Từ Thâm đẩy cửa chạy ra ngoài, mấy bạn học còn lại cũng đều chạy ào ào ra ngoài, không ai nhớ là vẫn trong giờ học!

Không riêng gì bạn học, thầy cô đều choáng lên, một lần là được rồi, bây giờ đã là lần thứ hai Nhâm Khinh Khinh bị sét đánh?

Úc Chỉ Ngôn kinh ngạc không thôi, nghiêng đầu nhìn Nguyễn Trà, trên mặt mang theo nụ cười nhạt, không khỏi nuốt nước bọt, trực giác của anh ta cho thấy, chuyện bị sét đánh có liên quan đến Nguyễn Trà, "Nguyễn Trà, cậu đang suy nghĩ cái gì vậy? ”

Nguyễn Trà đối diện với ánh mắt thăm dò của Úc Chỉ Ngôn, mỉm cười, ra vẻ chỉ vào, "Người gây ra tội, đều được ông trời nhớ tới. ”

"Tôi nói đúng không? Bạn học Úc Chỉ Ngôn.”

Úc Chỉ Ngôn: "..."

Giống như cậu nói, sớm muộn gì cũng có một ngày, ông trời sẽ mang tôi đi.

Nguyễn Trà thấy Úc Chỉ Ngôn không nói lời nào, cảm thấy hài lòng lại tiếp tục quay đầu nhìn trời, X3 lần sét đánh, lần sau Nhâm Khinh Khinh lại thất bại, có thể bị lôi sét đánh x30 hay là chạy vòng x90 đây?

Một khi điểm số Nam Nam cao hơn , Nhâm Khinh Khinh, cô ta sẽ trở lên ngu ngốc hay xấu xí đây?

Ôi, tuy rằng hệ thống chó má này làm cho người ta khó chịu, nhưng cách trừng phạt Nhâm Khinh Khinh, quả thật làm cho người ta vui vẻ.

Có lẽ hệ thống nghe thấy sự tán thưởng hiếm thấy trong lòng của Nguyễn Trà, vừa chấm dứt ba chùm sét đánh, trong tiếng kêu ầm ĩ trên lầu, các chữ trên bảng điều khiển ảo màu trắng to bằng bàn tay trước mặt Nguyễn Trà lại một lần nữa được làm mới.

[Hạch toán (1) hoàn thành: bài thi vật lý đạt điểm như sau: bị mục tiêu liên quan Hứa Nam, trong vòng nửa giờ lấy được 98 điểm, vật chủ Nhâm Khinh Khinh, trong vòng nửa giờ lấy được 68 điểm, bởi vì bị mục tiêu liên quan điểm cao hơn chủ chủ 30, đạt được hiệu quả phản ứng tiêu cực x3, trừ đi điểm trí tuệ của vật chủ 1,5, thực hiện lập tức!]

Nhìn thấy bốn chữ "Thực hiện lập tức", nụ cười trên mặt Nguyễn Trà đột nhiên tươi hơn một chút, giống như một tiểu ma nữ mang danh hiệu Hỉ tháp lạp.

Nhậm Khinh Khinh, chúng ta tiếp tục chơi nha ~

Xem ai chết trước ai.