Sau Khi Mẹ Ruột Được Nhận Về Hào Môn

Chương 39

Hai ngày cuối thi giữa học kì, các bạn học sinh, các học sinh đều giống như bị vắt kiệt sức, sau bài kiểm tra sinh học cuối cùng, Nguyễn Trà nộp bài khi tiếng chuông báo hiệu kết thúc giờ thi, sau đó cô vác cặp sách của mình xuống lầu trở về lớp 10.

Vừa đến lớp, Nguyễn Trà đã bị ánh mắt của các bạn học ở cửa lớp đập vào mắt, xoay cổ một cách cứng nhắc, “Các cậu làm sao vậy? Mới hai ngày không gặp, không nhận ra sao?”

Nói xong, Nguyễn Trà cố ý “làm ra vẻ” sờ sờ mặt mình, “Dường như, cũng có chút xinh đẹp hơn.”

Cả lớp: “…”

Nghiêm túc mà nói, một số người khi đã quen, liền rất dễ để lộ ra bản chất.

Mấy ngày nay, Úc Chỉ Ngôn luôn quan sát tính cách của Nguyễn Trà, vẻ mặt có chút phức tạp, cậu ta cảm thấy suy nghĩ của mình rất đơn giản, Nguyễn Trà không chỉ đơn thuần, mà còn bị tự luyến.

Cũng có thể nói, Nguyễn Trà dựa vào sự đơn thuần và tự luyến của mình, nhẹ nhàng bóp chết Nhâm Khinh Khinh cùng hệ thống thành bộ dạng thảm hại như vậy?

Úc Chỉ Ngôn dùng ngón tay xoay sợi dây da màu đen, trên mặt tựa như đang cười, hơi nheo đôi mắt mèo màu hổ phách lại, toát lên sự hứng thú, nếu có thể hiểu được nội dung câu chuyện, hẳn là rất thú zị?

Tạ Trường An đang ngồi trên bàn khoác lác, thề lần sau có thể vào phòng thi thứ 21, khi nhìn thấy Nguyễn Trà, từ trên bàn nhảy xuống, tay đưa lên ngực, “Nguyễn Trà, chúng tôi nhìn thấy, tiếng chuông lặp lại nhiều lần thì cậu mới nộp bài thi.”

“Việc kiểm tra giữa kì so với thi hàng tháng bị khó hơn là chuyện bình thường, Đừng lo, dù cậu rớt xuống thứ hạng 100, không, hạng 200, mọi người ở đây, cũng không ai cười nhạo cậu!”

Hoàng Giai Giai trực tiếp đem phấn đang viết đánh vào trán Tạ Trường An, viên phấn đáng thương bị rơi xuống đất, gãy thành ba mảnh, “Ngậm cái miệng xui xẻo của cậu lại! Nguyễn Trà có thể bị rớt khỏi hạng 100 sao? Không đời nào!”

Trước kì thi giữa kỳ, Hoàng Giai Giai có thể lấy được những kiến thức trọng điểm từ trong tay Nguyễn Trà, tương đối hiểu rõ mức độ nắm kiến thức của Nguyễn Trà, cho dù không giữ được vị trí thứ 6 của lớp, hạng thứ 20, thật sự không được, thì cũng duy trì được hạng thứ 50 trở lên!

Hoàng Giai Giai vô cùng tin tưởng Nguyễn Trà, nhưng Nguyễn Trà nộp bài thi vào giờ như vậy, làm cho Hoàng Giai Gia không khỏi lo lắng có thể là do tâm trạng nguyễn Trà không tốt.

Nam sinh ở hàng ghế sau cũng vỗ bàn cười, “Nguyễn Trà, tôi nói muốn mời tiệc rượu, cậu xếp thứ nhất của lớp, chúng tôi cũng mời, coi như tổ chức tiệc của lớp.”

Một câu nói, trực tiếp khiến toàn bộ lớp 10 trở lên ồn ào, mà trong đó chỉ có Tống Mạnh Vũ mừng thầm, xem ra lần thi trước Nguyễn Trà đạt được hạng sáu, chỉ là do ăn may, thi giữa kì lập tức bị lộ ra bộ mặt thật?

Tống Mạnh Vũ không tự chủ được khóe môi liền nhếch lê, không còn giả bộ là một người chị tốt như trước kia để nói chuyện, dù sao, dù xác suất rất thấp, cô ta cũng sợ sau khi biết được thành tích, chính mình bị Nguyễn Trà vả mặt.

Nghe xong một lúc lâu, Nguyễn Trà cũng hiểu ra, nhất thời dở khóc dở cười, không nghĩ cả lớp vì thấy mình không nộp bài, lại khiến các bạn hiểu lầm.

Nhưng dở khó dở cười được một lúc, trong lòng lại cảm thấy ấm áp, không giống như kiếp trước trong sách, bản thân mình hiện tại, có thể nói chuyện với bạn bè, có thể nói đùa với nhau.

Nguyễn Trà nhìn nam sinh ở hàng ghế sau, cười, “Nếu không xếp hạng thứ nhất của lớp, tôi sẽ mời vài bữa tiệc rượu, một khi tôi xếp thứ nhất, cậu …”

“Tôi sẽ mời nửa tháng!” Nam sinh nói chuyện cũng không phải ngốc, trong nhà đều nói, quan hệ tốt với nhà họ Lương chỉ có lợi chứ không có hại, hơn nữa tính cách của Nguyễn Trà cũng không phải phải xấu, làm bạn học, cũng không thiếu chút tiền kia, “Nguyễn Trà, cậu thực sự xếp thứ nhất của lớp, tôi thực sự sẽ mời tiệc rượu nửa tháng, để cho lớp 10 chúng ta đều ăn no.”

Nguyễn Trà cảm thấy không tồi, bởi vì hệ thống trước mặt, không thể không học tập, nhưng trong lúc học tập cũng cần phải được nghỉ ngơi, vừa giúp việc kinh doanh của khách sạn trong nhà phát triển, rất đáng giá.

“Được, vậy, lấy lời nói đầu tiên, nửa tháng.” Nguyễn Trà nói xong, lại phủi tay, vẻ mặt tự tin, “Đương nhiên, tôi thực sự lấy lời nói đầu tiên, cũng muốn mời mọi người một trận.”

Có người tò mò, “Mời ở đâu? Quán ăn khuya đỉnh nhất vẫn là Thất Mang Tinh?”

Tạ Trường An nghe vậy, buồn rẫu gãi đầu, “Vậy? Đến Thất Mang Tinh sao? Vậy Nguyễn Trà, cậu xóa điều kiện đầu tiên đi?”

Không thể không nói, đề xuất của Tạ Trường An được nhiều người phản hồi.

Nguyễn Trà : “…”

Mọi người coi thường tôi quá.

Khi Nguyễn Trà trở về chỗ ngồi đề thu dọn đồ đạc, liền thấy Úc Chỉ Ngôn đang quay dây da nhìn mình, trong đôi mắt mèo lười biếng liền trở lên đầy hứng thú: “Ai? Nếu cậu được xếp thứ nhất của lớp , nếu cậu nhận lời mời làm khách? Tôi có thể dùng bữa cùng có sao không?”

Nghe thấy lời nói của Úc Chỉ Ngôn, Nguyễn Trà có phần kinh ngạc: “Cậu tin tôi có thể xếp thứ nhất của lớp sao? Ở lớp 10, Hoàng Giai Giai cùng Tạ Trường An cũng không tin tôi, Úc Chỉ Ngôn cậu vừa mới biết tôi có nửa tháng, lại tin điều đó?”

“Tin chứ.”

Cậu không xếp thứ nhất của lớp, rất có thể sẽ thảm, hy vọng cậu có thể xếp thứ nhất của lớp.

Úc Chỉ Ngôn nói xong, lại tủm tỉm cười, lắc lắc dây da trước mặt Nguyễn Trà, “Cậu xem nó giống cái gì?”

Nguyễn Trà bị ép buộc phải nói, đưa mắt nhìn sợi dây da đang quay vòng quay quanh không trung, khẽ nhíu mày, “Dây dắt chó?”

Úc Chỉ Ngôn nhướng mày, trực tiếp nhắm mắt rồi tựa lưng vào ghế phía sau, “Nói, cũng không sai.” Nhưng không phải giống dây dắt chó sao, đến nỗi dắt ai…Cũng không quan trọng.

Nguyễn Trà cảm thấy Úc Cẩn Ngôn rất kỳ quái, liền không chú ý đến nữa, đem sách vở trong cặp sách cất vào trong hộc bàn.

——

Bài thi được chấm trong hai ngày, chiều thứ sáu, bảng điểm cũng được dán ra, mà học sinh chưa kịp xem bảng điểm, thì chuông vào lớp đã vang lên, may mà trong tay Liêu Lan cầm bảng điểm, hiển nhiên khi tới tiết toán sẽ công bố bảng điểm trong giờ học.

Diễn biến sự việc đúng như những gì các bạn học sinh đoán, Liêu Lan đã dùng tiết toán trên lớp của mình, để công bố thành tích, hơn nữa không giống như trước kia, từ kết quả thi giữa kì đầu tiên, Liêu Lan đã công bố vị trí cuối cùng trong lớp.

“Từ Thâm, tổng điểm toàn bộ các môn hoc…..0 điểm.”

Lớp học trở lên yên tĩnh, nhưng đã sớm quen.

Nguyễn Trà nhìn giáo viên chủ nhiệm, vẻ mặt có chút cứng lại, căn cứ vào nhiệm vụ trước đó, khi hệ thống nâng cấp lên 2.0, sau khi tính toán, có thể khảo sát kết quả, có thể phán đoán Nhâm Khinh Khinh đã hoàn thành nhiệm vụ hay chưa.

Nhưng hiện tại, bảng điểm đã được dán lên, giáo viên chủ nhiệm đã cầm bảng điểm đến lớp, nhưng không có âm thanh từ hệ thống???

Nguyễn Trà lấy từ trong hộc bàn ra một cái gương trang điểm to bằng bàn tay, len lén soi gương, diện mạo cũng không thay đổi, soi gương xong, Nguyễn Trà lại lấy ra chưa học, nhìn thoáng qua từ đầu đến cuối, cũng có thể ghi nhớ nó.

Điểm dung mạo và điểm trí tuệ của mình tạm thời được bảo vệ sao?

Lông mày của Nguyễn Trà hơi rũ xuống, cả người dường như bị “mất hồn”, thậm chí còn không nghe thấy hệ thống giao nhiệm vụ cho Nhâm Khinh Khinh, dựa vào tính chất của hệ thống, khó có thể không thu xếp được, hay hệ thống đã tự sửa lỗi, làm cho mình không cách nào nghe thấy nhiệm vụ sao?

Tống Mạnh Vũ thoáng nhìn thấy trên mặt Nguyễn Trà đang khó chịu, trong lòng cực kì vui mừng, Nguyễn Trà tất nhiên sẽ làm bài thi không tốt! Kì thi tháng lần trước đạt hạng 6 thôi sao, liền không được, thi giữa kì liền lộ ra bộ thật.

Lại nghĩ đến bài thi giữa kì của mình, mấy câu hỏi đều trả lời được, Tống Mạnh Vũ kiêu ngạo thẳng lưng lên, trong bảng điểm giữa kì, Nguyễn Trà chỉ có thể bị mình đè bẹp phía dưới!

“Tổng điểm các môn là 432 điểm, xếp hạng thứ 301.”

Tống Mạnh Vũ đang chìm đắm trong giấc mộng đẹp đột nhiên ngẩng đầu lên, xếp hạng của mình cũng phải nói là có tiến bộ, thậm chí còn ra khỏi phòng thi trước, nhưng Nguyễn Trà thì sao! Thầy bỏ sót Nguyễn Trà sao!!!

Liêu Lan thấy Tống Mạnh Vũ đang trợn tròn mắt, không khỏi buồn cười, “Xem ra Tống Mạnh Vũ đang vui mừng, lần sau cố gắng hơn, cố gắng cải thiện điểm thi.”

Nói xong, Liêu Lan tiếp tục đọc tiếp.

Số lượng học sinh lớp 10 cũng không nhiều, nên đọc cũng nhanh, thành tích của Hoàng Giai Giai xếp thứ 19, được Liêu Lan khen ngợi rất nhiều.

Lúc Liêu Lan đọc, các bạn không khỏi nhìn về phía Nguyễn Trà, trời ơi, Nguyễn Trà vẫn chưa được đọc tên.

“Úc Chỉ Ngôn, 715 điểm, xếp hạng thứ 13.”

Cả lớp: “!!!”

Bạn học ban đều bảo mời tiệc rượu đột nhiên vỗ bàn, “Mẹ kiếp, Nguyễn Trà phải nằm từ thứ hạng 12 trở lên!”

Tạ Trường An vẻ mặt khinh bỉ, “Nguyễn Trà, cậu quá trâu bò!”

Liêu Lan đang nhìn họ vui vẻ, mặt cũng không khỏi vui mừng, lại nhìn vẻ mặt bình tĩnh của Nguyễn Trà , trong lòng không khỏi hài lòng, rồi sau đó, từng câu từng chữ đọc ra tên người cuối cùng, “Nguyễn Trà, 755 điểm, bao gồm 10 điểm môn Toán, xếp hạng 1!”

Nguyễn Trà: “!!!”

Hạng 1!

Mình hoàn toàn áp đảo, ngăn chặn Nhâm Khinh Khinh dành vị trí thứ nhất.

Nét mặt Nguyễn Trà hiện rõ vẻ vui mừng, cô không chỉ đứng vị trí thứ nhất, mà hiện tại không nghe thấy âm thanh hệ thống giao nhiệm vụ, cũng không nghe thấy âm thanh nói về việc Nhâm Khinh Khinh thất bại nhiệm vụ, chứng tỏ Nhâm Khinh Khinh cũng giống mình không nghe thấy âm thanh từ hệ thống cho thấy cũng không phải hệ thống đang gạt người!

Vừa nở nụ cười, Nguyễn Trà liền bị áp chế quay trở về, không được, hiện tại không thể thả lỏng, dù sao người ghét mình không chỉ có Nhâm Khinh Khinh, phía sau còn có một người tên là Úc Chinh.

Hiện tại, chỉ có thể nói, mình tạm thời đánh bại Nhâm Khinh Khinh!

Đồng thời, cũng có một manh mối, Úc Chỉ Ngôn nói không chừng biết Nhâm Khinh Khinh cũng có nhiệm vụ hệ thống tương ứng, nhưng đối với Nhâm Khinh Khinh thì không biết khi nào bị hủy bỏ mục tiêu liên quan.

Bằng không, cậu ấy không cần phải nói với mình, mà cố gắng đạt được hạng nhất.

Tống Mạnh Vũ sớm đã có dự cảm không lành, nghe thấy bốn chữ xếp hạng thứ nhất, trong đầu vo ve một tiếng, trước mắt trở lên trống rỗng, chỉ cảm thấy khuôn mặt trở lên nóng rát, giống như bị ai đó tát vào mặt.

Trong lòng giống như các gia vị đang bị đảo lộn, có đầy đủ các loại gia vị, vừa có nỗi nhục khi bị Nguyễn Trà đè nát, lại có cảm giác may mắn vì lúc trước không mở miệng mỉa mai Nguyễn Trà.

Lớp 10 đang náo loạn, đột nhiên yên tĩnh, ai cũng ngạc nhiên.

Thực sự Nguyễn Trà! Thực sự! Đạt được hạng nhất?!!!

Có thật không?!!!

Hoàng Giai Giai vội vàng giơ tay lên, vẻ mặt khẩn trương hỏi, “Thưa cô, hạng nhất, chỉ có một người, hay cả hai người ạ?”

Nghe vậy, Liêu Lan không khỏi nhịn được cười, tràn đầy kiêu ngạo, “Nguyễn Trà, một mình, chiếm giữ vị trí số một của lớp!”

Hoàng Giai Giai há to miệng, cả người cực kì hưng phấn, hận không thể nói to, “Nguyễn Trà, cậu là nhất! Cậu là số một trong mình! Cậu thật tuyệt vời!!!”

Phó Thầm lấy vị trí thứ nhất thì không có gì ngạc nhiên trong mắt mọi người, một số người trong lớp 10 chiếm vị trí 1 hoặc 2 cũng không quá lạ, nhưng Nguyễn Trà, Nguyễn Trà lớp 10 của bọn họ, đánh bại Phó Thầm quanh năm chiếm vị trí số 1 của lớp!

Con quái vật nhỏ đánh bại Ultraman!!!

Sau này trong khuôn viên trường, họ có thể thổi nên khi tốt nghiệp!

Liêu Lan thấy âm thanh trong lớp trở lên ồn ào, vội vàng đưa tay vỗ vào bàn, “Mọi người trật tự! Trật tự! Đừng làm phiền các bạn lớp khác đang học, Nguyễn Trà chăm chỉ và nghiêm túc, tôi nghĩ các bạn có thể nhìn thấy, có thể nói, Nguyễn Trà dành vị trí đầu tiên của lớp, tôi cũng cảm thấy hợp lý!”

Tất nhiên, điều đó cũng thực sự ngạc nhiên.

“Bây giờ, chúng ta vào lớp trước, khi học vào buổi tối, chúng ta sẽ để cho Nguyễn Trà phát biểu cảm xúc và nêu ra biện pháp học tập, các em cũng nhân dịp Nguyễn Trà ở lớp 10, cố gắng học tập, tranh thủ cơ hội giống như Úc Chỉ Ngôn, ở lớp 1 tiếp tục làm bạn với Nguyễn Trà.

Hoàng Giai Giai và các bạn khác: “…”

Tiếp tục làm bạn cùng lớp, quên đi.

Nguyễn Trà lấy sách giáo khoa ra chuẩn bị lên lớp, đã thấy ngoại trừ không khí, trước mắt trống rỗng đột nhiên hiện ra một cái bảng màu trắng to bằng bàn tay!

[Lưu ý: Hứa Nam đã được Nhâm Khinh Khinh thiết lập là mục tiêu liên quan thứ hai, mời người nhận nhiệm vụ Nguyễn Trà, đọc ký những điều sau.]

Nguyễn Trà:?

Gϊếŧ người à?

Cậu đã tốt nghiệp từ hành tinh thứ hai trong vũ trụ?

Không, đợi đã…

Hứa Nam???