Sau Khi Mẹ Ruột Được Nhận Về Hào Môn

Chương 31

Được sự giúp đỡ của ông cụ Lương, mọi việc diễn ra hết sức tốt đẹp, hai giờ chiều, tài xế nhà họ Lương chở Nguyễn Trà tới một biệt thự ở sườn núi, vừa đến nơi đã thấy một người có dáng vẻ giống quản gia đang chờ, nhìn thấy Nguyễn Trà, trên mặt liền nở nụ cười, “Nguyễn tiểu thư, ông chủ nhà tôi ở trong phòng chờ.”

“Cảm ơn bác quản gia.” Nguyễn Trà nói xong, đem quà mà ông ngoại mình chuẩn bị giao cho quản gia, sau đó đi theo mọi người vào biệt thự.

Không giống như biệt thự nhà họ Lương, biệt thự nhà họ Hứa thiên về khoa học kĩ thuật hiện đại, kim loại, hợp kim nhôm, pha lê, cùng với một số ít vật liệu mà Nguyễn Trà không nhận ra, nhìn qua giống như đang tham quan một viện nghiên cứu công nghệ cao.

Trong đại sảnh rộng rãi lại sáng sủa, đá cẩm thạch sáng đến mức có thể soi bóng người lên đó, Nguyễn Trà đi theo quản gia đi xuống tầng một của tầng hầm, từng hàng từng hàng trên kệ bày đủ các loại đồ dùng, bên trong thấy có hai người, một ông lão với mái tóc hoa râm, một cô gái với mái tóc thắt bím đen dài.

Cả hai người đều mặc áo đều khoác trên người chiếc áo khoác màu trắng, Nguyễn Trà nhìn không khỏi sợ hãi, bản thân cá muối như cô có cảm giác không hợp với bọn họ!

Khi ông Hứa nhìn thấy Nguyễn Trà, khuôn mặt đang nghiêm túc của ông liền nở một nụ cười nhạt, nhìn qua giống như bình thường không thường xuyên cười, âm thanh cứng nhắc điềm đạm, “Trà Trà đến đây, vừa đúng lúc Nam Nam cũng đang làm cái thí nghiệm, hai cháu có thể cùng làm.”

Trong lúc nói chuyện , cô gái thắt bím tóc quay đầu lại, sau khi đối diện với Nguyễn Trà, hai người đều có chút kinh ngạc.

Nguyễn Trà quen biết Nam Nam, Hứa Nam, một cô gái xinh đẹp, đã dành được hạng ba trong kì thi tháng trước, khi xem bảng thành tích lúc trước, là người đầu tiên Nguyễn Trà gặp, rồi sau đó cố ý hỏi Hoàng Giai Giai.

Không còn cách nào khác, một cô gái nhỏ nhắn rất xinh đẹp, khiến Nguyễn Trà không tự chủ được tiến lên ôm một cái.

Nguyễn Trà phất phất tay, ngoan ngoãn chào hỏi, “Ông Hứa, chúc ông buổi chiều tốt lành, Hứa Nam, xin chào.”

“Cậu nhận ra tôi?” Khuôn mặt Hứa Nam trở lên đỏ bừng có chút ngượng ngùng, được bao bởi chiếc áo khoác màu trắng, giống như một quả đào đỏ nhỏ, sau câu hỏi, lại đưa tay hướng về phái Nguyễn Trà, “Nguyễn Trà, rất vui được gặp cậu.”

Nguyễn Trà mỉm cười bắt tay Hứa Nam: “Đương nhiên là tôi biết rồi, tôi nhớ rằng cậu đạt điểm tuyệt đối hai môn Sinh học và Hóa học, đặc biệt lợi hại. Điều quan trọng là cậu rất đẹp, muốn không biết cũng không được.”

Khác với Nguyễn Trà, diện mạo Hứa Nam dịu dàng nữ tính, có dáng vẻ của một mỹ nữ cổ đại, làm cho người khác nhìn thấy liền vô cùng thoải mái.

Hứa Nam tính hay ngại ngùng, được Nguyễn Trà thẳng thắn khen ngợi khiến cho không được tự nhiên: “Tôi cũng chỉ giỏi Sinh học với Hóa học một chút, cậu cũng rất lợi hại.”

Nói xong, cô chỉ vào bàn thí nghiệm, “Tôi nghe nói cậu muốn luyện tập làm vài thí nghiệm nhỏ, công cụ trong phòng tương đối đầy đủ, tôi dẫn cậu đi làm quen?”

Nguyễn Trà nắm tay trước ngực, vừa mừng vừa lo, “Thật vậy sao! Thật cảm ơn cậu!”

Quả thực vừa đẹp người lại tốt tính!

Ông Hứa đang nghiên cứu số liệu thấy hai đứa nhỏ nói chuyện rất vui vẻ, trong lòng vui vẻ, cháu gái mình từ nhỏ sống hướng nội, mỗi ngày chỉ thích ngâm mình trong phòng thí nghiệm, bạn học ở trường cũng không có mấy, thật tình nếu có thể kết bạn cùng với Nguyễn Trà, cũng không tệ,

Mặc dù Hứa Nam nhút nhát, không giỏi giao tiếp, nhưng đối mặt với các thí nghiệm, cô ấy rất nghiêm túc và có trách nhiệm, hướng dẫn được một nửa, thậm chí trực tiếp ra tay giúp Nguyễn Trà, kiên nhẫn giải thích, “Hướng lên trên, giữ đứng thẳng ống nghiệm, chờ phản ứng có thể nhẹ nhàng lắc một chút, hơn nữa cần chú ý khoảng cách từ chất lỏng đến miệng ống nghiệm.”

Có Hứa Nam hướng dẫn, trình độ của Nguyễn Trà trong buổi chiều nay nay có thể coi là tiến bộ vượt bậc, hoàn thành phần lớn thí nghiệm cần làm trong hai kì học, học kì đầu năm lớp 12 đã hoàn thành hơn nửa, hoàn toàn vượt quá kì vọng của cô.

Nguyễn Trà nhìn thành tựu của mình trên bàn, cảm thấy đặc biệt thỏa mãn, nhìn về phía Hứa Nam, chân thành cảm ơn, “Hứa Nam, cảm ơn cậu rất nhiều, cậu đã cứu vớt được một tiểu tiên nữ.”

Một khi không có Hứa Nam, cô sẽ không nắm được một cách thuần thục như bây giờ, xác suất hôm thứ hai thất bại sẽ cao hơn, giá trị dung mạo sẽ bị mất đi, há chẳng phải cái tên tiểu tiên nữ là không phải thực sao.

Hứa Nam nghe vậy, không chỉ khẽ cười, mà còn gật đầu đồng ý, đặc biệt chân thành tiếp nhận lời Nguyễn Trà tự xưng là tiểu tiên nữ.

Nguyễn Trà: “!!!”

Bản thân đã gặp một thiên thần nhỏ ở trần gian!

Nguyễn Trà được cô gái xinh đẹp này khen liền cảm thấy choáng váng trong lòng, vội vàng lấy món quà nhỏ mình đã chuẩn bị ra, “Hứa Nam, tôi tự làm mặt dây chuyền này ở nhà, hy vọng cậu sẽ thích.”

Trong lòng bàn tay trắng lõn, một sợi dây thừng được dệt bằng dây màu, điểm xuyết trên mặt dây chuyền là một hạt ngọc trai tròn trịa tinh xảo, liếc mắt có thể nhìn ra sợi dây màu có đan hình cá heo nhỏ, mà nó đang chơi đùa với một viên trân châu nhỏ.

Hứa Nam ngẩn người ra, đỏ mặt nhận lấy mặt dây chuyền, giọng nói nhẹ nhàng, “Cảm ơn cậu, tôi thực sự rất thích.”

Nghe vậy, Nguyễn Trà xua xua tay, “Không cần khách sáo, cậu nói xem cậu thích động vật nào, tôi sẽ làm cho cậu một cái độc nhất vô nhị.”

“Ừm.” Hứa Nam cẩn thận bỏ mặt dây chuyền vào túi áo khoác, khóe môi bất giác nở nụ cười.

Nguyễn Trà cảm thấy, mình thực sự rất may mắn, Hứa Nam không chỉ kiên nhân, tính tình lại hết sức ôn nhu, có thể nói ở mọi phương diện, cô ấy còn lấy một chiếc áo blouse mới tinh giúp Nguyễn Trà mặc vào, ba giờ sau, sợ Nguyễn Trà cảm thấy mệt, lại rủ Nguyễn Trà đi dạo hoa viên hơn mười phút.

Sau đó thấy Nguyễn Trà nói, sợ làm sai thí nghiệm, Hứa Nam lại lấy sách giáo khoa ra, chú thích vào những chỗ trọng điểm, cẩn thận giúp Nguyễn Trà ôn tập.

Nguyễn Trà: Cô cảm thấy… bản thân như bị bẻ cong rồi.

Có Hứa Nam, một người học giỏi hóa học với thực hành các thí nghiệm, Nguyễn Trà kiên quyết không cho phép mình mắc sai lầm trong bài kiểm tra tạm thời vào hôm thứ Hai.

Nguyễn Trà âm thầm quyết tâm làm thí nghiệm ở gia đình nhà họ Hứa một ngày rưỡi, về nhà thì đọc thuộc lại những kiến thức trọng điểm liên quan vào buổi tối, đắm chìm trong biển câu hỏi hóa học.

Sáng thứ hai, Nguyễn Trà tự tin đến trường, khi tiết đầu buổi sáng nghe giáo viên nói, cả lớp có một bài kiểm tra hóa tạm thời, Nguyễn Trà cũng biểu hiện kinh ngạc như các bạn trong lớp, thế cho nên đột nhiên Tống Mạnh Vũ nhìn Nguyễn Trà, xem đến hoa mắt cũng không nhận ra điểm không đúng ở chỗ nào.

Không trách Tống Mạnh Vũ hoài nghi, thứ bảy vừa rồi Nguyễn Trà vừa nói không nắm vững được các thí nghiệm hóa học, thứ hai lại có một bài thi thí nghiệm hóa học tạm thời, thời gian cũng quá trùng khớp nhau, nhưng khi thấy vẻ mặt kinh ngạc của Nguyễn Trà trước mắt không giống như đang diễn, trong lòng Tống Mạnh Vũ không khỏi buồn bực, Nguyễn Trà thật là mèo mù vớ phải cá rán?

Phòng thí nghiệm của trường cấp ba quốc tế có thể chứa hai lớp học thí nghiệm cùng một lúc, và để rút ngắn thời gian, giáo viên chia sáu học sinh thành một nhóm nhỏ, mỗi nhóm một bàn thí nghiệm, trong phòng mười bàn thí nghiệm trật kín.

Mà Nguyễn Trà, rất không đúng lúc cùng Nhâm Khinh Khinh kiểm tra cùng một lớp.

Bên trái, lớp 10, hơn một nửa lớp không biết sử dụng dụng cụ và phân loại các chất lỏng, bên phải, lớp 2, từng người một đã nhanh nhẹn làm thí nghiệm.

Nhâm Khinh Khinh liếc mắt nhìn nhóm của Nguyễn Trà, thấy các thành viên trong nhóm của Nguyễn Trà đều gãi đầu gãi tai, thậm chí còn nói chuyện riêng, trong lòng không khỏi mừng thầm.

Bố trí nhiệm vụ của hệ thống thật sự quá hợp lý, Nguyễn Trà vốn không làm được thí nghiệm, hiện tại lại có một đám đồng đội chậm chạp ở đây, nếu mình không thắng thì không còn gì có thể nói nổi!

Nhưng có lẽ làm cho Nhâm Khinh Khinh thất vọng rồi.

Khi thời gian thí nghiệm còn một nửa, Nhâm Khinh Khinh nhìn Nguyễn Trà, liền thấy nhóm Nguyễn Trà, phân công công việc rõ ràng, mỗi người đều có việc, mỗi người đều ghi chép, ai nấy đều không nói chuyện riêng, chăm chú xem số liệu phản ứng.

Nhâm Khinh Khinh nhìn số lượng thí nghiệm của Nguyễn Trà, đồng tử co lại, vẻ mặt đang vui vẻ chợt trở lên sợ hãi, nhóm Nguyễn Trà đang làm thí nghiệm lại nhanh hơn nhóm cô ta!

Nhâm Khinh Khinh sợ bị trừ đi giá trị dung mạo, không nói nhiều lời liền cướp lấy dụng cụ của thành viên trong nhóm, “Cậu làm chậm quá, để tớ làm cho.”

Dứt lời, không nói hai lời liền bắt tay vào làm.

Tuy rằng thứ bảy mới được nghe nhiệm vụ, trong lòng Nhâm Khinh Khinh cảm thấy mình sẽ không thua, nhưng vẫn nghiêm túc ôn tập cả buổi chiều, so với các thành viên trong tổ thì có ôn tập sớm hơn. Nhâm Khinh Khinh làm sẽ thuần thục hơn.

Các bạn cùng lớp bị cướp dụng cụ thì có một số không hài lòng, giáo viên ở phía trước nhìn, quan sát hiệu suất làm việc của mỗi học sinh, ai cũng hy vọng giáo viên nhìn thấy phần làm tốt của mình.

Nhưng Nhâm Khinh Khinh làm thuần thục hơn, muốn nói cũng không nói lên lời.

Cô ta liếc trộm một cái đột nhiên nhìn thấy mặt Tề Lưu Hải, trong lòng đầy phẫn nộ, quả nhiên, suy nghĩ không tốt, mọi người đều trở lên xấu!

Nhâm Khinh Khinh hoàn toàn không chú ý đến sự bất mãn của các thành viên trong tổ, nhanh nhẹn làm xong thí nghiệm, vừa nhìn quyển sổ ghi chép trống rỗng, lông mày nhíu lại nhưng cũng không nổi giận, “Mọi người ai rảnh thì giúp tôi ghi chép số liệu một chút đi, tôi làm tương đối nhanh, nhóm chúng ta nhanh chóng làm xong, cũng có thể dựa vào thứ tự để được cộng thêm điểm.”

Chỉ còn lại vài người vẫn còn xem, tôi nhìn xem cậu, rồi sau đó, nữ sinh vừa chửi bới Nhâm Khinh Khinh không cam lòng nhưng vẫn tình nguyện cầm sổ ghi chép bắt đầu ghi chép số liệu, nhưng trong quá trình thí nghiệm có một số quy trình Nhâm Khinh Khinh trực tiếp bỏ qua, thế cho nên nữ sinh không thể vừa ghi chép, vừa tính toán được.

Khác với Nhâm Khinh Khinh tự tay làm lấy, Nguyễn Trà nhìn thành viên trong đội mình được phân công công việc, hài lòng gật đầu, mình quả thật thông minh!

Nếu đã nói phân công công việc, trực tiếp chia việc không phải là được rồi sao?

Cá muối luôn lười biếng.

Đương nhiên, trong thời gian lười biếng, Nguyễn Trà luôn nhìn chằm chằm mọi người, sợ quá trình xảy ra sai sót, cuối tuần bị Hứa Nam nghiêm khắc dặn dò về phản xạ có điều kiện, để cho Nguyễn Trà dùng toàn bộ lên người các thành viên trong nhóm.

Tạ Trường An nhìn vào màu trắng bạc kết tủa trong ống nghiệm, mở rộng đôi mắt, kinh ngạc, “Ôi chúa ơi, Nguyễn Trà, nó thật đẹp, lần đầu tiên tôi cảm thấy làm thí nghiệm hóa học lại vui đến vậy.”

Một nam sinh cùng nhóm điên cuồng gật đầu, “Đúng vậy, vừa mới nhìn thấy phản ứng, tôi quả thực bị ngây người thậm chí có chút hối hận vì trước kia chỉ lo chơi điện thoại di động, chơi game, mà không nghiêm túc xem thí nghiệm của giáo viên.”

Nguyễn Trà thấy mọi người đều có vẻ thích, trong lòng cũng vui mừng, bởi vì hôm qua dưới sự giúp đỡ của Hứa Nam, khi làm ra từng thí nghiệm hóa học, cũng vui mừng không kém.

Nguyễn Trà ghi lại số liệu của thí nghiệm cuối cùng của nhóm, nói thêm: “Không riêng gì hóa học, giống như sinh học, vật lý, có rất nhiều thí nghiệm thú vị, trường của chúng ta đều thực hiện những thí nghiệm nhỏ, chờ đến khi lên đại học nghiên cứu chuyên sâu, liền sẽ cảm thấy, wow, quá tuyệt vời.”

Lúc ở trong phòng thí nghiệm, Nguyễn Trà cùng với Hứa Nam cùng nhau xem một nhóm các thí nghiệm nhỏ mà ông Hứa đang nghiên cứu, lúc ấy trong đầu Nguyễn Trà đều bị "quá thần kỳ, khiến cho ngây người."

Trong nháy mắt, thậm chí còn nảy ra ý nghĩ muốn sau này trở thành nhà hóa học, đương nhiên, không đợi ý nghĩ hình thành, đã bị thuộc tính cá muối khắc trong người làm cho ta rã.

Tạ Trường An thấy trong sổ ghi chép của Nguyễn Trà đều đã viết xong, nhanh nhẹn giơ tay lên, thanh âm vang dội khắp phòng thí nghiệm, “Thưa thầy! Nhóm chúng em đã hoàn thành ạ!”

Trong lúc nhất thời, tất cả các tổ còn lại của lớp 2 và lớp 10 đều nhìn về phía nhóm của Nguyễn Trà, trong mắt ánh lên những mức độ kinh ngạc khác nhau.

Lớp 2: Mình lại bị lớp 10 dành trước!

Lớp 10: Một kẻ phản bội đã xuất hiện trong chúng ta!

Từ Thâm, đang làm thí nghiệm, nghe thấy âm thanh Tạ Trường An phát ra, lười nhác liếc mắt một cái, thấy Nguyễn Trà, ánh mắt trở lên đậm sâu.

Quái lạ, rõ ràng anh ta thích Nhâm Khinh Khinh, mỗi ngày cùng ở dưới một mái hiên, tính tình Nhâm Khinh Khinh vừa đáng yêu, nhưng vì sao mỗi lần nhìn Nhâm Khinh Khinh, Nguyễn Trà đều ở đấy, ánh mắt anh ta không kiềm được thỉnh thoảng nhìn về phía Nguyễn Trà?

Ngay khoảnh khắc ấy, trong lòng Từ Thâm đột nhiên hiện ra một ý nghĩ đáng sợ: Nhâm Khinh Khinh giống Nguyễn Trà, cả hai đều vô cùng hoàn mỹ.

Mà Nhâm Khinh Khinh hoàn thành trước nhóm Nguyễn Trà thì thở phào nhẹ nhõm, khi làm thí nghiệm, thầy giáo có nói, nhóm nào hoàn thành trước được cộng điểm, nhóm của bọn họ được cộng 3 điểm, mà nhóm Nguyễn Trà chỉ có 1 điểm, mình đã thắng ở vạch xuất phát!

Giáo viên hóa học vừa mới chú ý đến nhóm của Nguyễn Trà, dù sao trong một hàng lớp 10 chỉ biết quậy phá, thì nhóm của Nguyễn Trà nghiêm túc đến mức nổi bật, thậm chí thầy giáo còn nghĩ, chỉ cần kết quả không sai lệch quá nhiều, liền nhắm mắt làm ngơ, đảm bảo cả nhóm đều vượt qua.

Nhưng khi thầy kiểm tra, ánh mắt trở lên trợn tròn, phản ứng thuốc thử, quan sát kết luận, tất cả đều đúng! Toàn bộ ba mươi câu hỏi thí nghiệm hóa học, dữ liệu điền vào đều đúng!

Giáo viên hóa học lấy sổ ghi chép do Nguyễn Trà giao nộp, nghiêm túc kiểm tra lại lần hai, không thể không thừa nhận, chính mình lại chấm điểm lần hai.

Về phần điểm đầu tiên, chính là tổ làm xong đầu tiên của lớp, bên trong có hai học sinh đạt điểm tốt hóa học trong kỳ thi hàng tháng, có thể đối với các giáo viên hóa học không cảm thấy kinh ngạc, nhưng đều đúng vào lớp mười, rất khó làm cho người ta không khỏi kinh ngạc.

Nguyễn Trà cũng âm thầm quan sát vẻ mặt thầy dạy hóa, thấy thầy gật đầu một hồi hài lòng, liền cảm thấy nhẹ nhõm, đợi lát nữa kết thúc, mình phải mua đồ ăn vặt đi cảm ơn Hứa Nam.

Khi giáo viên hóa học kiểm tra, các bạn cùng lớp khác cũng có một số người chú ý, đặc biệt là lớp 2, những người để cho họ được xếp hạng thứ mười theo thứ tự.

Đương nhiên, trong đó có một số người nhận ra Nguyễn Trà, lại cảm thấy rất bình thường, dù sao Nguyễn Trà trong kỳ thi hàng tháng, đều xếp thứ sáu, mặc kệ có thể tiếp tục duy trì hay không, đều chứng tỏ người ta có thực lực.

Nhâm Khinh Khinh cũng khẩn trương quan sát phản ứng của giáo viên hóa học, khi nhìn thấy sắc mặt thầy hóa học đi từ kinh ngạc này đến ngạc nhiên khác, trái tim cũng chùng xuống, cảm thấy có điều gì đó không ổn.

Thành tích hóa học ban đầu sẽ được công bố vào thứ Ba, dù sao trong tổng số điểm bao gồm hai bài: kiểm tra và thí nghiệm, nhưng vào tối thứ Hai, khi Nguyễn Trà vùi đầu vào việc tiếp tục ôn tập, một âm thanh điện tử lạnh lẽo và vô cảm đột nhiên xuất hiện bên tai.

Sau khi nghe rõ toàn bộ nội dung, Nguyễn Trà đột nhiên mở to hai mắt, suýt nữa nhảy ra khỏi ghế!

[Đinh! 2.0 Chương trình kết quả khảo sát ưu tiên được mở ra, được chấm 110 (cơ bản 100, bổ sung 10), điểm thực nghiệm 106 (ưu tiên hoàn thành thí nghiệm + 1 điểm, hợp tác trong nhóm +5 điểm), tổng cộng 216 điểm; điểm cuộn hóa học vật chủ 106 (cơ bản 98, bổ sung 8), điểm thực nghiệm 99 (kết quả thử nghiệm đăng ký sai - 4 điểm, ưu tiên hoàn thành thí nghiệm + 3 điểm, hợp tác trong nhóm +0 điểm), tổng cộng 205 điểm, nhiệm vụ xác định thất bại!!! 】

[Bởi vì điểm vật chủ đã thấp hơn mục tiêu liên quan 10+ lần thứ ba, trừ đi 1 điểm của vật chủ và kèm theo phản ứng tiêu cực x1 lần, lấy đi giá trị trí tuệ của vật chủ 2 điểm, thực hiện ngay lập tức! Thực hiện ngay bây giờ!!! 】

m thanh thông báo khiến Nguyễn Trà nghe hơi giật mình, sau một lúc trực tiếp bật cười, cả phòng ngủ chìm trong nụ cười, ha ha ha ha, Nhâm Khinh Khinh, cậu thật sự nên rõ cái gì gọi là tự làm tự chịu!!!

Mặc dù hành vi lấy đi giá trị nhan sắc và trí tuệ của người khác khiến Nguyễn Trà cảm thấy khó chịu, nhưng mức độ trừng phạt thực sự rất được lòng người!

Có lẽ hạnh phúc dẫn đến đau khổ, cuộc chiến chống lại hệ thống có thể đã tiến triển theo từng giai đoạn. Đêm đó, Nguyễn Trà nằm mơ, trong giấc mơ lại nhìn thấy quyển sách gọi là "Đỉnh Lưu Học Thần [Hệ thống], nữ chính tên là Nhâm Khinh Khinh.

Không giống như ngày đầu tiên trở lại nhà họ Lương, từ góc nhìn của Nhâm Khinh Khinh khi nhìn thấy nội dung, Nguyễn Trà trong giấc mơ, thật sự theo dõi góc nhìn của "Nguyễn Trà" trong sách, đọc lại toàn bộ quyển sách.