Chuyện tính toán ngày dự sinh, nếu muốn nói là chuẩn xác một trăm phần trăm thì hoàn toàn không thể, nói như vậy sinh trước nửa tháng so với ngày dự sinh cũng không phải vấn đề lớn gì. Đường Hồng Mân còn có hai em trai luôn quan tâm tới chị gái, anh em họ nhà chú thím cũng không ít, chứ đừng nói tới những người quen không cùng huyết thống lại càng nhiều. Bởi vậy, sau khi cô tính toán xong cũng không cảm thấy lo lắng quá mức, mà đi lại gửi lời cảm ơn tới người đã chuyển lời hộ trước đã, sau đó nhịn không được mà hỏi thêm mấy câu nữa.
Người tới chuyển lời cũng là người trong huyện, tuổi tác cũng không còn trẻ nữa, dường như cũng ba mươi mấy tuổi rồi. Lần này cũng bởi vì vụ mùa đang trong lúc thu hoạch thì mẹ đẻ cô ấy đột nhiên mà đổ bệnh nên mới đặc biệt tới thăm. Đâu ai biết, vừa mới tới đã gặp phải chuyện này, nhận được lời căn dặn của mẹ Đường, nên vội vàng giúp tới chuyển lời .
Biết Đường Hồng Mân cũng gần tới ngày sinh rồi, người nọ vội xua tay: “Không sao, chị hai của cô sinh nở mẹ tròn con vuông, cô cũng không cần lo lắng đâu.”
Gửi lời cảm ơn xong, Đường Hồng Mân và thím Đường tiễn khách ra bên ngoài nhà tập thể. Thím Đường chỉ nói: “Cũng thật không đúng lúc chút nào, bản thân con lại đang mang thai, nếu mẹ con đã nói không cần quay về thăm, vậy cứ đợi con sinh xong rồi về thăm nhà cũng được.”
“Vâng, mẹ nói gì con cũng nghe.” Đường Hồng Mân nhẹ nhàng cười, nhưng lông mày vẫn chưa hoàn toàn giãn ra.
Nhà chồng chị hai cô là nhà họ Giang cùng công xã nhưng không cùng đội sản xuất, hai bên nhà cách nhau một đoạn không quá xa, đại khái đi khoảng một tiếng đồng hồ là tới, bởi vì trước đó chưa từng tới sống, nên không biết rõ được người nhà họ Giang là người như thế nào, chỉ nghe người mai mối nói, mấy người con trai nhà họ Giang đều là những người rất chịu khó cần mẫn, gả tới nhà đó chắc chắn sẽ được sống tốt. Vừa vặn chị cả mới lấy chồng được nửa năm, cả hai bên đều thông qua nhau rồi, chỉ là gia cảnh có hơi nghèo khó. Thế nên cha Đường, mẹ Đường đều nghĩ, sống thì cứ lấp cho đầy bụng đã, lấy người tốt mà không được ăn no thì có ý nghĩa gì? Thế là liền gả chị hai về nhà họ Giang có chút khá giả hơn.
Bởi vì đây là thời đại công điểm, sức lao động trong nhà chính là thứ quyết định cảnh ngộ của gia đình, sức lao động càng cao thì công điểm càng nhiều, cũng được phân chia lương thực nhiều hơn. Như nhà họ Đường vậy, hai năm nay đời sống cũng không tệ, mấy năm trước cuộc sống quá khó khăn rồi, cho dù cả hai cô con gái đầu nhà họ Đường đều có thể ra đồng làm lụng, thì cũng không thể kiếm công điểm nhiều bằng đàn ông trong nhà được.
Nhưng nhà họ Giang có điều kiện tương đối tốt, chỉ là chịu không nổi bà mẹ chồng khó tính nhà họ thôi.
Sau khi chị hai của Đường Hồng Mân được gả đi, nhà họ Giang lần lượt cưới thêm hai người nữa về, nhưng ba cô con dâu này, chưa nói đến sinh con trai, đến việc mang thai cũng chưa thấy gì. Khiến mẹ chồng Giang tức giận đến nỗi mỗi ngày đều ở nhà mắng người, mắng ba cô con dâu là chỉ biết phí thời gian.
Thân là con dâu trưởng như chị hai của Đường Hồng Mân cuối cùng cũng mang thai rồi, bà ta vô cùng chờ mong, không ngờ lại sinh ra được ngay một nha đầu. Cho dù Đường Hồng Mân không tận mắt chứng kiến, nhưng cô cũng tưởng tượng ra được bà ta tức giận đến mức nào, nói là tức đến giậm chân cũng không quá lời.
Chuyện này, thím Đường đương nhiên là không biết được rồi, dù trước đó bà cũng biết qua gia cảnh của nhà họ Đường rồi, nhưng cũng chẳng nhiều chuyện đến mức đi thăm dò cả nhà thông gia của bên đó. Thấy vẻ mặt con dâu có hơi kỳ lạ liền đi theo hỏi mấy câu, lúc này mới biết được đại khái mọi chuyện.
Thế là bà lại khuyên nhủ: “Thời đại này vẫn còn rất nhiều người trọng nam khinh nữ, cho dù luôn nói với nhau rằng “con gái cũng có thể gánh được nửa bầu trời” thì vẫn vậy thôi. Còn chúng ta, không lo được chuyện của người khác thì lo cho chính bản thân mình thôi. Chuyện của chị hai con, nếu không tự cô ấy tìm cách mà giải quyết, người khác sao có thể giải quyết thay cho được? Nhưng như vậy cũng chẳng sao, sinh được con gái đầu lòng, thì cứ giữ gìn thân thể cho khỏe rồi lại sinh tiếp. Bà ta chỉ vì chuyện con dâu sinh được con gái trong lần đầu mà đem người trả về nhà mẹ đẻ được sao? Nếu vậy thì đúng là điên rồi...”
Không cần biết dưới quê hay trên phố, cưới được con dâu về đều rất khó. Cho dù điều kiện nhà họ Giang có tốt hơn những nhà khác một chút, nhưng nếu lại dám bắt cả con cái ly hôn, một khi bị truyền ra ngoài, cả đời này đừng hòng cưới được ai về nữa. Hơn nữa, nhà họ Đường cũng không thể đưa mắt làm ngơ được.