Thập Niên 70: Mỹ Tư Tư

Chương 49

Vào mùa hè, có lúc trời chạng vạng, gió thổi nhẹ, ra trước nhà, thím Đường mang theo hai chiếc ghế tre và một chiếc quạt hương bồ lớn, bà dìu Đường Hồng Mân ngồi xuống trước, sau đó phe phẩy chiếc quạt mà nở nụ cười: "Hồng Mân à, em gái mẹ nói, qua vài ngày nữa, cửa hàng bách hóa có bán sấp vải lớn màu đỏ thẫm, mẹ nghĩ, trở về bảo Học Quân đến đó xếp hàng, dù có phải đứng suốt đêm cũng phải mua cho bằng được vài thước vải, rồi để ta may tã lót cho cháu gái. Con nói xem thật sự rất đẹp đấy nhỉ? "

Ngay lập tức có người nói xen vào: "Chị Đường, mấy tháng nay giờ cơm của nhà chị thay đổi sao thế? Tôi còn không biết Học Quân nhà chị đi làm ca nào đấy."

“Học Quân đi làm ca nào thì có liên quan gì đến lúc mẹ chồng con dâu chúng tôi ăn cơm?” Thím Đường vẻ mặt khó hiểu hỏi, “Chúng tôi ăn cơm của chúng tôi, khi nào nó về thì để nó tự mình hâm đồ ở đấy lên mà ăn. "

Lúc trước, Hứa Học Quân làm ca sáng. Sau khi tan làm cũng mới hai giờ chiều. Người nhà sẽ ăn lót bụng trước, sau đó đợi anh ấy về nhà rồi cùng nhau ăn cơm. Nếu làm các ca khác thì cũng như thế, dù sao anh ấy cũng là người kiếm tiền duy nhất trong gia đình, chắc chắn có nhiều chuyện mà anh ấy phải gánh vác.

Nhưng đây đều là chuyện của lúc trước.

Kể từ khi Đường Hồng Mân mang thai, gia đình đã thay đổi thói quen làm việc và nghỉ ngơi hàng ngày, thím Đường không chút do dự mà mặc kệ con trai mình, mọi việc đều dựa theo con dâu mà làm.

Trong nhà lúc nào thì ăn cơm? Con dâu đói bụng thì liền ăn cơm.

Trong nhà giờ nào thì đi ngủ? Con dâu buồn ngủ thì liền đi ngủ.

Trong nhà khi nào thì thay đổi món ăn mới? Con dâu thèm thì đổi, vả lại cũng chỉ để cho cô ăn thôi.

Cũng may Đường Hồng Mân tự chủ tốt, nếu ở một góc độ khác, được chiều chuộng vô điều kiện như vậy, có lẽ đã sớm bành trướng, thậm chí còn quên luôn cả tên của mình là gì.

Hơn nữa, thím Đường không chỉ chiều chuộng con dâu mà còn chiều chuộng cả đứa cháu gái chưa ra đời của mình.

Theo quy định của huyện, mỗi em bé sơ sinh dùng giấy khai sinh là có thể nhận được nửa cân sữa bột vào đầu mỗi tháng, tổng cộng là nửa năm. Tất nhiên, tất cả đều cần tiền, mà sữa bột cũng không hề rẻ. Nhưng dù vậy, ít sữa bột đó vẫn chưa đủ. Đúng vậy, sáng sớm thím Đường đã nhờ người xem ai không định mua sữa bột, thà bỏ tiền ra cũng phải mua hết số đồ tiếp tế. Nếu sữa bột chưa đủ, cũng có thể dùng bánh sữa để pha cùng, sữa mạch nha cũng tốt, bé sơ sinh chưa ăn được thì khi bé lớn hơn một chút có thể nếm một chút, còn người lớn ăn cũng có thể bồi bổ thân thể.

Ngay cả người hiền lành như Hứa Học Quân, cũng cảm thấy rằng mẹ anh nhất định sẽ hết lòng vì những người thân trong gia đình, ngoại trừ việc đối xử “tệ bạc” với anh.

Lúc này, bụng của Đường Hồng Mân đã khá lớn nhưng cô hầu như không có bất kỳ phản ứng mang thai nào, có thể ăn, uống và ngủ được, chỉ ngoại trừ khẩu vị có chút thay đổi, còn mọi thứ khác đều giống như trước. Điều này khiến những cô vợ trẻ khác trong các gia đình đều phải ghen tị, không chỉ ghen tị với cô vì có mẹ chồng tốt mà còn vì cô có một bé gái ngoan, biết thương mẹ.

Trên thực tế, hầu như mọi người đều tin rằng Đường Hồng Mân đang mang thai chỉ là một bé gái.

Đang nói chuyện phiếm thì có một người lạ mặt ló đầu vào nhìn rồi đi vào cổng lớn của khu chung cư, thấy có nhiều người đang hóng mát, liền chạy tới hỏi: "Có biết nhà con gái thứ ba của nhà họ Đường ở lữ đoàn ba công xã Hưng Yên ở đâu không?”

"Có chuyện gì sao?" Thím Đường tai thính nên khi nghe những lời này, liền vội vàng đứng dậy, đi đến nói: "Tôi là mẹ chồng cô ấy, có chuyện gì cứ nói với tôi. "

" Cũng không có gì, chỉ là nhà mẹ đẻ cô ấy nhờ tôi thuận đường ghé qua, nhắn lại tin bảo là “ Sáng nay, chị hai cô ấy đã sinh một bé gái ở trên đồng ruộng." Người đàn ông dừng lại và nói thêm , "Mẹ cô ấy bảo cô ấy đừng về. Đội đang bận thu hoạch mùa thu, còn nói nhà họ Giang nữa cũng không định mời rượu."

Chợt nghe thấy thông báo này, Đường Hồng Mân ít nhiều có chút lơ mơ.

Không phải ngạc nhiên vì chị hai cô sinh được con gái, dù sao xác xuất sinh con gái con trai vốn là bằng nhau mà. Nhưng cô cảm thấy mấy ngày này dường như có chút không thích hợp, cúi đầu tỉ mỉ tính toán, quả nhiên sớm hơn nửa tháng so với ngày dự sinh.