Trò Chơi Đổi Vợ

Chương 5: Ŧìиɦ ᗪu͙ƈ ngoài hôn nhân phải được xây dựng trên cơ sở tình yêu và sự tin tưởng

Từ nhỏ đến lớn Lâm Thiển đều là cô gái ngoan ngoãn, chưa từng làm bất cứ chuyện trái với đạo đức nào cả, ngoại trừ lần tới đảo Cách Lăng tham gia trò chơi giao lưu kết bạn cùng với Khương Đào này. Đó cũng là do chồng cô cam đoan hết lần này đến lần khác rằng, nếu cô không muốn sẽ không cưỡng ép, chỉ coi như đến đây du lịch một chuyến...

Nhưng vừa nãy, tuy rằng người đàn ông kia không cắm toàn bộ gậy thịt vào, chỉ dùng qυყ đầυ thô ráp nhanh chóng cọ xát nơi cửa mình của cô. Có lẽ là vì kɧoáı ©ảʍ quá mãnh liệt, chính bản thân cô cũng không hề phản ứng một chút nào. Sau khi cao trào qua đi, chỉ còn lại sự thỏa mãn tột cùng, mỗi một tế bào hay lỗ chân lông đều vui sướиɠ mở ra...

Trong lòng Lâm Thiển trào dâng một cảm giác kỳ lạ, cô không nhớ mình đã từng nhìn thấy một câu này ở đâu: “Người phụ nữ sẽ nảy sinh một sự lưu luyến khó diễn tả đối với người đàn ông chiếm lấy cơ thể mình.”

Thậm chí người đàn ông kia có dáng vẻ ra sao cô đều nhìn không rõ, cũng không biết được họ tên cùng tuổi tác của anh ta. Nhưng chỉ cần nghĩ tới chính mình bị một người đàn ông khác ngoài chồng mình ra cắm vào, thần kinh và dòng máu lập tức tụ lại ở một bộ phận nào đó trên cơ thể, không ngừng co rút siết chặt, nhấm nuốt những kí©ɧ ŧɧí©ɧ cùng với kɧoáı ©ảʍ kia...

Khương Đào lại nói với cô rằn, tìиɧ ɖu͙© không nhất định phải yêu thì mới làm. Giữa vợ chồng với nhau chỉ cần thương đôi bên thương yêu, trải nghiệm kɧoáı ©ảʍ bất đồng cùng với người khác là chuyện rất đỗi bình thường. Vốn dĩ chuyện quan hệ ngoài luồng chính là một loại bổ sung cho hôn nhân. Những người thật sự yêu nhau sẽ không để đến đến những chuyện nhỏ nhặt này. Nhưng anh ta còn nhấn mạnh, tìиɧ ɖu͙© ngoài hôn nhân phải được xây dựng trên cơ sở tình yêu và sự tin tưởng lẫn nhau. Của ai người nấy chơi là không được, nếu không cuộc sống gia đình sẽ chia đàn xẻ nghé...

Vậy hôm nay chính mình... đã phản bội chồng rồi sao?

Khuôn mặt Lâm Thiển trở nên đỏ bừng nóng rát từng đợt, sự hổ thẹn mãnh liệt bao trùm lấy cô. Cô đi tới quán bar lộ thiên của khách sạn ngồi một lát, mới chậm chạp trở về phòng mình.

“Thiển Thiển sao rồi?” Khương Đào dịu dàng nhìn cô.

Cô dựa vào trong lòng chồng mình, một lúc lâu sau mới rầu rĩ nói: “Spa kia lúc nãy nhân viên mát xa lại là đàn ông.”

Khương Đào nở nụ cười, tất nhiên anh ta biết khách sạn này nổi tiếng với nhân viên mát xa là người khác giới, mới cố ý cổ vũ cô đi làm. Cô vợ nhỏ này của anh ta quá mức bảo thủ, trong lòng giãy dụa không yên nên cần phải dỡ phòng tuyến tâm lý của cô xuống từng chút một.

“Thiển Thiển, anh hỏi em, nếu như chúng ta bỏ qua giới tính của nhân viên mát xa, thì em có cảm thấy thoải mái với sự phục vụ vừa rồi hay không.”

Lâm Thiển đỏ mặt gật đầu, sợ hãi càng nói càng sai, sẽ kể ra chuyện cô bị người đàn ông khác xâm phạm.

“Vậy thì đúng rồi.” Ý cười trên mặt Khương Đào càng đậm hơn: “Thiển Thiển, chẳng qua bây giờ trong lòng em rất mâu thuẫn, đúng không?”

“Em sẽ thấy mâu thuẫn, chứng tỏ rằng em cũng có khao khát và nhu cầu, chẳng qua cảm thấy không nên cố gắng đè nén, xét cho cùng đây là do xã hội phong kiến hàng trăm ngàn năm qua buộc lên gồng xiềng đạo đức cho phụ nữ. Điều này không đúng, Thiển Thiển, anh muốn em được hưởng thụ niềm vui sướиɠ.”

Người đàn ông thấy Lâm Thiển vẫn cúi đầu không nói, anh ta lấy ra ra một bộ áo tắm mới mua từ trong vali ra.

“Được rồi, đừng rối rắm nữa, thay quần áo chúng ta tới bãi biển chơi.”

“A Đào, em không muốn mặc cái này.”

Trong tay chồng cô là một bộ bikini màu vàng nhạt, nửa người trên chỉ một chút vải mỏng manh, bên dưới là chiếc quần chữ T, mông cô rất căng tròn đầy đặn hoàn toàn không che được.

Khương Đào khích lệ cô: “Thiển Thiển, mặc vào đi, khó khăn lắm mới đến đảo Cách Lăng một lần, nhất định phải thật xinh đẹp, hơn nữa trên bãi biển cũng có những người phụ nữ khác, anh không muốn vợ mình bị đem ra so sánh.”

Lâm Thiển hiểu rõ lòng hư vinh của người đàn ông, cô nhận lấy bộ bikini thấy Khương Đào còn rất hứng thú xem cô thấy thay quần áo, tức giận đấm người đàn ông một cú: “Anh đi ra ngoài đi...”

Chờ đến bãi biến, cô mới biết được hóa ra người phụ nữ khác mà Khương Đào nhắc tới lại chính là Kiều Mộ Ngưng họ đã gặp lúc chạng vạng.

Nơi bọn họ đến là bãi biển của khách sạn tư nhân, buổi tối gần như không có ai, Khương Mộ Ngưng mặc bộ bikibi màu đỏ gợi cảm. Dáng người cô ấy cao ráo mảnh khảnh ít nhất cũng phải một mét bảy mươi, cao hơn nửa cái đầu so với Lâm Thiển nhỏ xinh, vóc dáng đó càng xứng đôi với Khương Đào một mét bảy tám.

Trong lòng Lâm Thiển hơi chua xót, lần trước gặp mặt trong nhà hàng cô đã cảm thấy cô ta là một vưu vật vô cùng xinh đẹp. Bây giờ đôi gò bồng đào trắng như tuyết như ẩn như hiện dưới bộ áo tắm, càng tăng thêm mấy phần gợi cảm quyến rũ.

Khương Đào chào hỏi tán gẫu đôi câu với Kiều Mộ Ngưng, rồi lại hỏi Lâm Thiển có muốn xuống biển bơi hay không?

Lâm Thiển lắc đầu, cô đến bờ biển chẳng qua là vì muốn chụp mấy bức ảnh xinh đẹp, nhưng có một đại mỹ nhân đứng ngay bên cạnh mình như vậy hoàn toàn không được tự nhiên.

“Anh đi thôi... Em ở trên bờ chơi một lát.”

Khương Đào lại khách sáo hỏi một câu với Kiều Mộ Ngưng, không nghĩ tới người phụ nữ kia lại thật sự gật đầu đồng ý.