Editor: Dĩm
Người đàn ông rầu rĩ rên “hừ” một tiếng, gần như chỉ là một cái vuốt ve đơn giản đã khiến anh sướиɠ tới nỗi chân có chút mềm.
Anh nghĩ có lẽ là vì nửa tháng không sinh hoạt tìиɧ ɖu͙© rồi cho nên lúc này cũng là lần đầu tiên nhớ Bành Vân Vân, anh muốn làʍ t̠ìиɦ.
Thẩm Sơ nghe thấy tiếng rên, rõ ràng chưa từng nghe thấy trước đây nhưng trực giác cô biết đó là âm thanh sảng khoái, cho nên lại vuốt ve trước sau một lần nữa, nhưng mà lần này Hứa Phóng không phát ra âm thanh.
Cô trợn tròn mắt định vào cái thứ đồ kia, vải hơi mỏng nhưng nhìn kiểu gì cũng chỉ có thể nhìn thấy được bóng đen, nên cô chỉ có thể dựa vào cảm giác để chuyển động.
Khi cô còn đang suy nghĩ miên man thì Hứa Phóng nắm lấy tay cô muốn gỡ ra nhưng Thẩm Sơ theo bản năng nắm chặt dươиɠ ѵậŧ, cảm giác bị bóp mạnh tạo ra kɧoáı ©ảʍ mạnh mẽ, dưới sự giằng co giữa tìиɧ ɖu͙© và lý trí Hứa Phóng dần dần thiên về hướng tìиɧ ɖu͙© hơn, anh không cố ném tay cô gái ra nữa.
Thẩm Sơ giống như đã tìm ra được quy luật, tay nhỏ nắm chặt di động lên xuống, không cần thầy dạy cũng biết kỹ năng tự sướиɠ, chỉ lên xuống vài cái trong đầu bỗng hiện ra một đoạn ký ức ngắn.
Khi các chị em trong quán hôn môi khách thì thứ họ nắm trong tay và chuyển động chính là cái thứ có hình côn Hội sở các tỷ tỷ cùng khách nhân hôn môi thời điểm, trong tay nắm động, cũng là côn.
Thẩm Sơ mơ hồ đã biết thứ đồ trong tay là cái gì, bắt chước theo ký ức và vuốt ve lên xuống.
Động tác thuần thục hơn làm Hứa Phóng dần trầm luân, để mặc cho cô gái khống chế chủ quyền cho đến dịch trắng đυ.c phun ra.
Hứa Phóng lui về phía sau vài bước, côn ŧᏂịŧ mềm mại được thoát khỏi từ trong tay cô gái.
Tϊиɧ ɖϊ©h͙ bắn ở khắp nơi, một giọt bắn lên quần áo, thấm vào trong vải, Thẩm Sơ vươn đầu lưỡi liếʍ một chút, đột nhiên ánh mắt sáng lên, như thể mùi tanh này đã đánh thức cái gì đó.
Hứa Phóng thở hổn hển, khi du͙© vọиɠ được giải tỏa thì thần trí đã được kéo lại, nhanh tay lấy khăn tắm quấn lấy hạ thân, nhìn những chấm trắng trên người cô gái thì anh sững sờ ngơ ngẩn không biết nên đối mặt với cô như thế nào.
Thẩm Sơ còn muốn nếm thêm càng nhiều tϊиɧ ɖϊ©h͙ hơn nữa, cô sờ chất lỏng dính trên cánh tay, tay cô lấy chất dịch còn dính lại ở trên đầu ngón tay, dưới mí mắt Hứa Phóng ngậm giọt tϊиɧ ɖϊ©h͙ còn sót lại.
Hứa Phóng hất tay cô ra: “Em làm gì vậy, thứ này không thể ăn.”
“Vì sao?” Thẩm Sơ lại mυ'ŧ một giọt từ ngón tay của anh, “Vị rất ngon, em rất thích.”
Hứa Phóng nghĩ thầm xong rồi, thay vì để cô bỏ thủ da^ʍ thì ngược lại còn làm cô nghiện tϊиɧ ɖϊ©h͙.
Thẩm Sơ đột nhiên vén cái khăn tắm quấn quanh eo của anh lên, nắm lấy côn ŧᏂịŧ còn chút cứng ở trong rừng rậm, dùng sức bóp một cái, mã mắt lập tức lại tràn ra đầy chất lỏng màu trắng.
Hương vị cứ thứ mới vắt ra kia cực kỳ tanh nồng, mùi hương tanh nồng kia xộc vào trong mũi của người khác, ở trong mũi Thẩm Sơ thì lại là cực kỳ dễ ngửi, cô nhịn không được mà mυ'ŧ chất lỏng trắng đυ.c đang chảy ra kia.
Động tác của cô gái quá nhanh thế cho nên dù mυ'ŧ xong rồi nhưng mà Hứa Phóng vẫn còn đang ở trong sự khϊếp sợ.
Thẩm Sơ định ép ra nhiều hơn nữa, lực tay cô mạnh đã làm đau Hứa Phóng, cho nên người đàn ông mới hoàn hồn từ trong khϊếp sợ.
“Buông tay.” Ánh mắt Hứa Phóng lạnh lẽo, Thẩm Sơ không chịu nghe theo, nhưng nếu như kéo mạnh cũng không thực tế, lỡ may kéo luôn cả dươиɠ ѵậŧ xé toạc thì làm sao bây giờ, trong lúc giằng co tiếng chuông trò chuyện WeChat vang lên.
Đó là cuộc gọi video trước khi ngủ theo thông lệ của bạn gái.
Hứa Phóng ý bảo Thẩm Sơ đi ra ngoài, cô gái ngoan ngoãn ngồi ở mép giường nhìn anh, Hứa Phóng đứng lên muốn chạy, cô cũng đi theo cho nên anh đành phải thôi, chỉ cảnh cáo cô không cho phép cô phát ra âm thanh, không được lại gần, anh dựa vào đầu giường rồi kết nối cuộc gọi.
Sau một lúc lắng nghe những chia sẻ hàng ngày của Bành Vân Vân thì Thẩm Sơ cảm thấy buồn chán đến mức không chịu được, liền dời lực chú ý đến trên người người đàn ông, nhìn chằm chằm một cách trắng trợn đến nỗi làm Hứa Phóng sởn da gà.
Bành Vân Vân phát hiện bạn trai thất thần liền lạnh mặt ở trong video, Hứa Phóng bị ép đưa tầm mắt tập trung vào màn hình cho nên tạm thời phớt lờ cô gái.
Ở nơi anh không nhìn tới, Thẩm Sơ đang nhìn chằm chằm vào giữa háng người đàn ông mà nuốt một ngụm nước miếng.