Editor : Hannah
Tề Hạ lén lén nhếch mông lùi về phía sau, ánh mắt đề phòng mà nhìn về phía Phương Dã Chu, chỉ sợ anh giống như mãnh thú đột nhiên nhào tới.
Phương Dã Chu cười cười, đi qua sờ sờ mái tóc Tề Hạ, thật mềm, giống y như tính cách của cậu.
"Ba mẹ hôm nay tới, em vẫn luôn ngủ không ra nghênh đón một chút, có phải không tốt lắm hay không?"
Ba mẹ?
Tề Hạ sửng sốt một chút, trong đầu lại bắt đầu vang lên thanh âm của hệ thống .
【 Mẹ Phương đối với việc con trai bà thích nam nhân luôn canh cánh trong lòng, vẫn luôn muốn để nữ nhân lên giường của hắn, muốn hắn có một đứa con để nối dõi tông đường, cho nên thái độ của mẹ Phương đối với nguyên chủ luôn không tốt, cậu chú ý một chút. 】
Tề Hạ nhíu mày, nhìn về phía Phương Dã Chu, "Ba mẹ tới? Chúng ta phải đi đón sao?"
Phương Dã Chu nhướng mày, "Không cần, có người đón, ở nhà chờ là được."
Hiện tại Tề Hạ quá ngoan ngoãn, ngoan ngoãn đến kỳ cục, Phương Dã Chu cảm thấy có điểm không thích hợp.
Anh vòng tay đem người ôm vào trong lòng ngực, ngón tay vuốt ve tóc của cậu, quan sát biểu hiện của Tề Hạ.
Tề Hạ ngoan ngoãn mà ngồi yên, ngoan ngoãn để cho Phương Dã Chu ôm, còn dùng đỉnh đầu cọ cọ lòng bàn tay anh
Thật ngoan.
Phương Dã Chu tuy rằng cảm thấy kỳ quái, nhưng Tề Hạ như vậy càng phù hợp với khẩu vị của anh, anh thích Tề Hạ ngoan ngoan ngoãn ngoãn, mặc kệ đã xảy ra chuyện gì, anh cảm thấy Tề Hạ như vậy càng làm cho người ta yêu thích hơn.
Ít nhất là anh thực thích.
Không khí trên bàn cơm thực xấu hổ, Tề Hạ còn không dám hít thở mạnh, ngoan ngoãn mà ăn cơm trước mắt mình.
Hệ thống có nói qua mẹ Phương sẽ cho nữ nhân lên giường Phương Dã Chu, rõ ràng là cô gái đang ngồi trước mặt cậu đây.
Tề Hạ trong lúc nhất thời vì nguyên chủ cảm thán, phải gả cho một người chồng không thích cậu, mẹ chồng thì vẫn luôn muốn đem gái lên giường của chồng cậu, khả năng đây là lý do nguyên chủ muốn đào tẩu đi.
Phương Dã Chu nhìn thấy Tề Hạ đang thất thần, thuận tay gắp một miếng thịt vào trong chén cậu, "Nghĩ cái gì?"
Tề Hạ ngẩng đầu nhìn về phía Phương Dã Chu, cậu không có nghe rõ, liền hỏi: "Xảy ra chuyện gì? Anh vừa mới nói cái gì?"
Phương Dã Chu lắc đầu, duỗi tay xoa xoa tóc của cậu, "Ăn cơm, đừng nghĩ linh tinh."
Tề Hạ gật gật đầu, tiếp tục ăn cơm.
Sau khi ăn xong, Phương Dã Chu bị ba anh kêu tới thư phòng , trong phòng khách chỉ còn lại Tề Hạ mẹ Phương còn có cô gái sắp lên giường chồng cậu.
Mẹ Phương cùng cô gái kia có vẻ rất thân thiết, Tề Hạ cũng không có muốn nói chuyện, ngồi ở một bên cũng không được thoải mái.
Cậu muốn lên phòng để nằm ngủ, ngày hôm qua lăn lộn quá ác liệt, hiện tại người cậu còn có chút không thoải mái, muốn trở về đi ngủ.
Tề Hạ cứ nhìn về phía phòng ngủ mãi, chọc đến mẹ Phương bực bội, nói câu: "Muốn về phòng?"
Tề Hạ ngoan ngoãn gật đầu, "Đúng vậy."
Mẹ Phương trào phúng cười cười "Nga, muốn về thì về, không cần bồi bà già này."
Tề Hạ không ngốc, cậu có thể nghe ra mẹ Phương đang trào phúng cậu, kém chút nói thẳng tôi không thích cậu luôn rồi.
Cô gái ngồi ở một bên nhanh mồm nhanh miệng nói: "Dì một chút cũng không già, nhìn còn rất trẻ."
Cô gái lại nhìn thoáng qua Tề Hạ, âm dương quái khí tràn ngập kɧıêυ ҡɧí©ɧ, lại nói: "Dì ơi, con bồi ngài."
Tề Hạ lẳng lặng mà nhìn hai người hỗ động, cô gái vừa nói xong, cậu liền đứng lên, "Vậy hai người nói chuyện, tôi trở về trước."
Tề Hạ không nhìn sắc mặt mẹ Phương, trực tiếp lên lầu trở về phòng. Cậu xụi lơ nằm ở trên giường, ngày đầu tiên làm thế thân , thật sự quá khó.
Tề Hạ thật sự quá mệt mỏi, xốc chăn lên giường liền ngủ.
Khi ngủ cũng không được an ổn, đột nhiên cậu nghe được âm thanh cãi vã đứt quãng truyền tới.
"Mẹ chỉ muốn có một đứa cháu, con cũng không thể thỏa mãn nguyện vọng này sao?"
......
"Không được, phải lưu lại."
......
"Nó là đàn ông, có thể sinh con cho con sao?"
Tề Hạ nửa tỉnh nửa mê nghe xong cũng không quan tâm xoay người ngủ tiếp.
Một giấc này ngủ thật sự ngon, khi cậu bị đánh thức tỉnh lại lần nữa, là do âm thanh mở cửa.
Tề Hạ mở to mắt, trong phòng không bật đèn, cậu nhìn không rõ lắm, chỉ thấy một bóng người từ cửa đi tới mép giường.
Tề Hạ ngửi thấy mùi rượu, cậu ngồi dậy, "Phương Dã Chu, anh uống rượu sao?"
Bóng người đến gần, Tề Hạ mới thấy rõ người này là Phương Dã Chu, tóc tai loạn xạ, áo sơ mi đã cởi một nửa, Tề Hạ hỏi: "Phương Dã Chu, anh đã xảy ra chuyện gì?"
Phương Dã Chu không nói chuyện, trực tiếp đem Tề Hạ ấn xuống giường, cúi đầu cắn một ngụm trên cổ Tề Hạ.
Phương Dã Chu hàm răng ngậm da thịt trên cổ , dùng sức mà cắn, phát tiết cảm xúc của mình
Phương Dã Chu đôi tay chui vào trong quần áo Tề Hạ, vuốt ve mỗi một tấc da thịt.
"Ân ~" Tề Hạ đôi tay chống đẩy, Phương Dã Chu sức lực quá lớn, ngón tay có vết chai mỏng làm Tề Hạ có chút đau.
"Đừng, Phương Dã Chu, đừng như vậy."
Trên người Tề Hạ còn rất đau, đặc biệt là c̠úc̠ ɦσα, chỉ cần cọ xát một chút liền đau đớn, nếu buổi tối hôm nay lại bị Phương Dã Chu làm một lần nữa, cậu thật sự sẽ hỏng mất.
Tề Hạ nhấc chân muốn đá Phương Dã Chu, nhưng lại bị anh bắt được liền kéo nâng lên để trên vai, bàn tay đem quần áo của cậu cởi sạch.
Tề Hạ lúc này mới cảm thấy sợ hãi, Phương Dã Chu sẽ không buông tha cho cậu.
Tề Hạ kháng cự giãy giụa, muốn đem chân thu hồi, nhưng đôi tay của Phương Dã Chu túm chặt mắt cá chân cậu, sức lực của anh rất lớn ý tứ không cho phép cự tuyệt.
Tề Hạ cực lực phản kháng, "Không cần, Phương Dã Chu anh buông tôi ra!"
"Anh buông ra......"