_ Nhật Phong là thủ lĩnh của Shadow nhưng phản ứng của cậu ta khá chậm. - Ngọc Ly chậc chậc lưỡi, tay lắc nhẹ cốc cà phê vừa được nó pha cho, hương thơm đắng pha chút ngậy khiến cô không dừng được nhấp thêm một ngụm.
_ Cậu ta đánh được tớ mấy đấm vào ngày hôm qua nên đắc thắng lắm. - nó nhếch nhẹ môi.
_ Thật sao? Cậu bị hắn đánh bại á? - Ngọc Ly suýt chút thì đánh rơi cốc cà phê, sốc thật ngay cả cô có đánh hết lực cũng không thể chạm vào một ngón tay của nó, vậy mà hắn cơ quan thể chấp nó vài đấm ư ? _ Vậy tại sao phản ứng của hắn nhìn sao cũng thấy chậm thế nhỉ, hắn vờ vịt chăng ?
_ Làm việc nhiều quá nên thính giác của tớ bị giảm, cậu dán salonpas giúp tớ một lát. - nó vừa nói vừa khóa cửa lại, tay tháo nhanh chiếc áo sơ mi xuống.
_ Cậu thiệt tình, ôm một mình bảy công ty, cậu sợ không có việc cho cậu làm sao? - cô nàng lên tiếng có chút quở trách, lôi túi salonpas ra vừa nhìn thấy vết bầm tím trên lưng nó mà hét toáng lên, dáng vẻ lạnh lùng không lưu lại một chút :
_ Cái tên chết bầm ấy làm cậu ra nông nỗi này sao? Phải cho hắn một trận nên thân mới được. - âm lượng của cô khiến nó cau mày.
_ Điếc tai tớ, con gái con đứa, giảm âm lượng xuống. - Ngọc Ly im lặng, cô chắc cãi lại nó sao, dán kĩ lên phần bầm tím, vai và lưng, cánh tay. Bỗng nhiên mắt cô hơi ươn ướt, vốn không phải dạng yếu đuối nhưng nhìn nó như vậy cô không cầm lòng được mà mệt mỏi theo. Dán xong, cô thuận tay kéo áo lên giúp nó, lại nhìn thấy lớp vải dày , không cầm lòng được mà ôm chầm lấy nó , khóc nức nở :
_ Huhuhu, tớ không muốn cậu tiếp tục .. kế hoạch ..hức đó nữa, cậu từ bỏ đi, nếu cứ như vậy tớ sợ cậu sẽ chịu không nổi nữa mà .... Từ khi thành lập công ty đến giờ , đã bốn lần cậu phải truyền nước biển, sốt 29 lần, chảy máu cam 54 lần rồi, thêm 8 lần bất tỉnh nhân sự bên bàn làm việc. Rốt cuộc, tại sao cậu lại vì "hắn" mà làm khổ bản thân như vậy ? - cô tức giận đấm thùm thụp vào vai nó , giống như bạn gái đang đánh người yêu nhưng là với lực Có Thể Làm Gãy Xương Người Khác!!
Nó chụp lấy hai cánh tay đang muốn nghiền nát xương vai của mình, hôn nhẹ lên trán cô một cái vô cùng yêu chiều, nét mặt vẫn lạnh nhưng không hề khiến đối phương sợ hãi mà còn có cảm giác thân thuộc . Nó thừa biết cô thương nó nhiều lắm, xem cô như chị em ruột của mình. Nhưng biết làm sao, kế hoạch đã bắt đầu thì nhất định phải hoàn thành một cách mỹ mãn nhất .
Lúc này, ở tập đoàn Hoàng Gia..
Có chuyện gì vậy cha ? - Nhật Phong vừa ngồi xuống ghế đã cất tiếng hỏi, nhìn thấy chú ngồi rũ rượi thế kia không khỏi khiến hắn có cảm giác khó chịu.
_ Có người vừa tung chứng cứ chú con buôn bán ma túy cho các lão xã hội đen. Còn lén rút tiền riêng của công ty mà đánh bạc. - cha hắn ảo não day day thái dương kể lại, căn phòng lại rơi vào tình trạng im ả lặng, u ám. Hắn cũng không khỏi day day trán, cố giữ giọng bình tĩnh hỏi chú hắn :
_ Có thật không chú ?
_ Không có, thật sự là không có, chú thề là chú không bao giờ làm. - người đàn ông nước mắt giàn giụa gào lên mất bình tĩnh, hắn thật sự muốn đập đầu vào tường, lời nói này cả một đứa con nít cũng biết thực hư thế nào.
_ Có thông tin gì về tên tung tin ấy không cha ? - cha hắn trầm mặc một lúc, vẻ mặt hơi cau lại :
_ Hắn ta là một hacker chuyên lật mặt tối của các công ty lớn. Đã có 12 công ty phá sản và chìm vào hư vô vĩnh viễn vì hắn, chú con là nạn nhân thứ 13. Mọi việc họ làm dù che giấu đến mức nào đều bị hắn lôi ra ánh sáng không sót một hạt bụi. Chú con có thể ở tù hơi lâu, khoảng 30 năm.
Hắn vuốt mặt thở dài một tiếng, tên hacker đó tên " Tiếng Dương Cầm Trong Đêm " không ai không biết, cả hắn cũng tám phần khâm phục nhưng không ngờ lần này là chú của hắn. Đang ngẩn mặt nhìn trần nhà suy nghĩ, đột nhiên điện thoại của hắn reo lên :
_ Alô ?
_ Hức..anh Nhật Phong..hức..hức.. - giọng của Lục Chi ??
_ Có chuyện gì, bình tĩnh, nói anh nghe. - hắn trấn áp người bên kia lại, chợt nhớ đến từ nãy giờ không thấy con bé .
_ Em..hức..muốn nói với anh điều này, ..người khiến công ty cha em phá sản chính là.. Ngô Nhất Thiên.
Câu nói của cô ta khiến hắn suýt chút thì đánh rơi chiếc điện thoại, rồi đột nhiên siết chặt, suy đoán của hắn quả không sai :
_ Tại sao em lại chắc chắn như vậy, em có chứng cứ hay không? - hắn cố giằng cơn thịnh nộ của mình xuống nhưng không được. Lục Chi kể lại câu chuyện vừa nãy trong tiếng nấc vô vàn :
_.. Chuyện là như thế, anh ấy nói khai trừ Trương Gia, chắc chắn ..em ..chắc chắn là anh ta đã làm chuyện đó.
_ Bây giờ em đang ở đâu ? NÓI MAU! - hắn không kìm chế được nữa, quát lớn, gân xanh đã nổi đầy trên mặt.
Lục Chi tiếp tục nức nở , tiếng nói run run bên điện thoại , còn có cả...tiếng gío gào rít.
_ Em,..em bị một người áo đen đuổi bắt, anh ta...có..hức mang theo súng. PẰNG.
Tiếng cô đột ngột mất hẳn sau tiếng súng chói tai qua điện thoại, gương mặt hắn tái lạnh như xác chết, liên tục hét to, hắn chắc chắn tiếng gío rít đó là từ sân thượng rất cao. Nếu không lầm,...là công ty của chú hắn!!!!
_ Lục Chi ? Lục Chi ? LỤC CHI ???
Cô nhìn thấy xung quanh như sắp tắt đi ngọn đèn mỏng manh, kí ức còn lại của cô là tên áo đen đó đã gí súng ép cô đứng trên lan can sân thượng. Hắn còn bắt cô gọi cho Nhật Phong, nói rõ từng chuyện một, cả chuyện Nhất Thiên khiến gia đình cô ra nông nỗi này và hắn sẽ cho cô sống, nhưng rốt cuộc ....hắn nả đạn vào ngay tim cô, không lệch một li . Chân cô chới với và không trụ vững được nữa, chỉ cảm nhận thứ gì đó lành lạnh xuyên qua xương cốt không chút lưu tình xoáy thẳng vào trái tim. Xung quanh nhòa đi, bị bóng đêm dần dần nuốt chửng, những giọt nước hối hận từ khoé mắt như ngừng đọng trong không trung, bay nhẹ bởi gío rồi cũng rời xa cô. Tầng 30 của công ty, hết thật rồi.....
RẦMMMMMM
Thân thể mỏng manh đáp mạnh xuống đất, xương gãy từng đốt một , thịt như cũng muốn rã ra, não tựa nứt rạn, chất lỏng đỏ văng tung toé khắp bức tường và mặt đất, chiếc cô thon gãy ngay tức khắc, đôi mắt mở to vì đau đớn, còn có..một dòng máu đỏ chảy ra từ khoé mắt, cảnh tượng vô cùng ghê rợn. CHẾT KHÔNG TOÀN THÂY - bốn từ duy nhất diễn tả được hình ảnh cô lúc này.
Hắn đến muộn, chỉ 2 giây thôi, nhìn đứa em gái mình thương yêu chết thảm, hắn quay lưng lao xe đến trường học nay lập tức. Chiếc xe lao như bay trên đường như muốn đá phăng, nghiền nát mọi thứ muốn cản đường, hệt như cơn cuồng phong của chủ nhân .
Ý định duy nhất của hắn bây giờ là Gϊếŧ CHẾT NGÔ NHẤT THIÊN!!