Tội Môn

Chương 28: Đáy Huyệt Bị Kéo Ra Bên Ngoài Trở Thành Cái Bọc Cho Nam Nhân Thao

Dương Mặc nói xong bỗng nhiên duỗi tay thọc vào c̠úc̠ Ꮒσα của cậu, đem cái động thịt đã bị thao đến mềm lỏng kia kéo rộng ra đến cực điểm sau đó lại vang lên một tiếng phập, toàn bộ nắm tay của anh ta đều thao tiến vào bên trong trực tiếp đâm vào tận sâu ở bên trong tràng đạo. “Muốn rút kim ra đúng không? Đều có thể! Bên trong cái tử ©υиɠ này còn tắt một cây vẫn còn chưa bị mày lôi ra kìa!”

Hai người đang đứng ở đối diện sau khi bị Dương Mặc quở trách một hồi thì lập tức trầm mặc, trong lòng vẫn cảm thấy không thoải mái nhưng vẫn nhẫn nại không nhúng tay vào chuyện này. Một cánh tay của Dương Mặc hầu như đã thọc hết toàn bộ vào bên trong c̠úc̠ Ꮒσα đang kịch liệt run rẩy kia của Dương Trì sau đó cánh tay của anh ta lại duỗi ra banh rộng tràng ruột cậu, năm ngón tay nắm chặt thành quyền, tìm kiếm đến phía trước tử ©υиɠ, rồi đột nhiên đánh lên trên đó từng quyền từng quyền, đánh mãi cho đến khi tử ©υиɠ của cậu bị đánh rơi ra bên ngoài khoảng một tấc mới thôi.

Dương Mặc nện lên cổ tử ©υиɠ cách một tầng màng thịt ngăn cách c̠úc̠ Ꮒσα với lỗ lol của cậu. nho nhỏ một đoàn tử ©υиɠ bị hắn đấm đánh đến không được đi phía trước súc, bởi vì âʍ đa͙σ bị thao đến quá tùng, toàn bộ nhục bích đều lỏng lẻo nên không có cách nào có thể để nó bao bọc lấy cổ tay đang đánh vào cổ tử ©υиɠ của cậu, dần dần một góc cổ tử ©υиɠ cũng lòi ra bên ngoài âʍ đa͙σ mang theo tao thủy cùng dịch nhầy.

Dương Trì cảm thấy cực kỳ đau đớn cùng hoảng sợ. Cậu tận mắt chứng kiến cổ tử ©υиɠ của bản thân bị nắm tay trong hậu huyệt thúc từng cú từng cú vào mãi cho đến khi cổ tử ©υиɠ không có cách nào giữ được nữa mà vang lên một tiếng bạch, toàn bộ tử ©υиɠ đều bị rớt ra khỏi âʍ đa͙σ. trực tiếp rũ xuống trước mắt cậu, hầu như muốn đυ.ng luôn vào miệng cậu khiến cậu cực kỳ hoảng sợ mà há hốc.

Dương Mặc kiên quyết muốn thông qua c̠úc̠ Ꮒσα của cậu lôi cho bằng được cái tử ©υиɠ của cậu ra ngoài sau đó rút tay ra, ngón tay nắm lấy cái cổ tử ©υиɠ đã rũ xuống bên ngoài của cậu, cực kỳ tản nhẫn mà nhắm ngay miệng của cậu thọc vào.

“Cứ làm giống như hồi nãy tự mình cắn nó ra đi.”

Dương Trì thật sự quá sợ hãi rồi, ngay cả động một chút cậu cũng không dám động. Cậu chỉ có thể trơ mắt nhìn cái thứ bị trôi ra ngoài cơ thể kia, cái bộ phận mà béo mập phấn nộm giống như căn dương cụ của cậu bị đưa đến gần môi mình, cậu cực kỳ hoảng sợ mà gào khóc né tránh, toàn bộ thần kinh não đều sắp đứt đoạn ra. Dương Mặc căn bản không có chút nhẫn nại nào. Anh ta thấy cậu không chịu phối hợp liền dứt khoát duỗi tay rút cây châm kia ra sau đó nắm lấy cằm cậu dùng sức túm tới, ngay tại khoảnh khắc cậu cực kỳ sợ hãi mà há miệng hét lên lập tức đem cái miệng tử ©υиɠ dính nhớp dơ bẩn kia nhét thẳng vào bên trong miệng của cậu!

Dương Trì sợ tới mức sắp hỏng mất rồi. Lúc này ngay cả khóc cậu cũng không còn sức để khóc mà chỉ có thể mở to hai mắt, cả người run rẩy kích liệt.

Dương Mặc thô bạo tách miệng cậu ra rồi đem cái khối thịt mềm kia thọc toàn bộ vào bên trong khoang miệng của cậu, sau đó lại đứng thẳng người dậy động thân đem căn dươиɠ ѵậŧ thô to của mình chọc thẳng vào bên trong c̠úc̠ Ꮒσα của cậu sau đó hung hăng thao lộng, mạnh mẽ đâm từ trên xuống!

Khung cảnh kia có thể nói là cực kỳ quái di, Dương Mặc thì đứng ở bên trên trừu cắm vào bên trong c̠úc̠ Ꮒσα cậu từ trên xuống còn cơ thể của cậu thì bị bẻ cong đến cực hạn, cái tử ©υиɠ lõα ɭồ bị trồi ra bên ngoài cơ thể kia thì hung hăn thọc vào bên trong miệng người đang nằm dưới thân theo sự tiếng công của Dương Mặc mà đưa đẩy rút ra rút vào liên hồi.

Cho dù tử ©υиɠ cậu có bị lôi kéo ra khỏi thân thể mình nhưng cảm giác mẫn cảm đến cực điểm của nó vẫn tồn tại. Toàn bộ dâʍ ŧᏂủy̠ dính ở bên trên một giọt cũng không để lọt ra ngoài, toàn bộ đều chảy hết vào trong miệng của cậu. Cậu trừng lớn hai mắt mà nhìn cái món đồ đang được cậu ngậm ở trong miệng. Cái bộ phận bí ẩn nhất trong cơ thể mà cậu chưa từng nghĩ tới rằng bản thân sẽ có cơ hội được nhìn thấy vậy mà hiện tại lại được cái miệng nhỏ bé của cậu ngậm lấy hầu hạ, liếʍ láp nó.

Cậu ngây ngốc chỉ biết nhìn nó. Lúc này đầu óc cậu đã không còn khả năng suy tính nữa mà chỉ theo bản năng nuốt lấy cái thứ nước sốt tanh tưởi kia mãi đến khi hai người bên cạnh duỗi cánh tay lại gần bắt lấy căn dương cụ đang rũ xuống bên má mà đánh vài cú rồi lại đem căn dương cụ của cậu đâm vào bên trong cái tử ©υиɠ đã thoát rũ ra ngoài kia hầu như muốn kéo cái cổ tử ©υиɠ ra dài hơn để nó vây hết toàn bộ căn dương cụ, sau đó lại banh miệng cậu ra kéo lấy hai bộ phân kia đâm vào bên trong miệng cậu khiến cậu phải tự khẩu giao cho dươиɠ ѵậŧ cùng tử ©υиɠ của chính mình. Hình như cậu điên rồi hoặc là cái thế giới này điên rồi.

Nhưng mà cái thứ cảm giác kia vẫn quá kí©ɧ ŧɧí©ɧ, ngay cả cậu cũng không có cách nào ngăn chặn. Cậu chỉ có thể liều mạng mà kháng cự, nhưng vẫn không cưỡng lại được kɧoáı ©ảʍ theo bản năng khi được kí©ɧ ŧɧí©ɧ sâu trong cơ thể.

Căn dương cụ của cậu được chính cậu khẩu giao phục vụ đến mức bắn tinh, mà đồng thời bên trong tử ©υиɠ cũng theo đó mà cao trào, dâʍ ŧᏂủy̠ cùng tϊиɧ ɖϊ©h͙ đều phun ra cùng một lúc. Dương Trì theo bản năng muốn phun cái thứ kia ra nhưng lại bị một bàn tay hung hăn ngăn chặn lại bắt ép cậu phải nuốt lại cái thứ do chính thân thể cậu phun ra, một giọt cũng không thừa.