Tội Môn

Chương 25: Nhũ Giao Thao Miệng.

Dương Trì nghe thấy những tiếng cười nhạo kia nhưng một chút cảm giác xấu hổ cũng không dâng lên nổi. Toàn thân cậu đau muốn chết cho nên căn bản không thể phân ra tâm tư suy nghĩ cái gì mà tự ái nực cười này nọ. Dương Mục bắt lấy cây dương cụ của cậu bẻ xả trong chốc lát rồi nhìn tới cái lol bị kim châm đến nát bấy kia cười lạnh nói: “Vừa nhìn thấy cái này liền biết đây là kiệt tác của Dương Mặc chứ gì. Thật đủ tàn nhẫn, hai người không sợ chơi nó tới hỏng à.”

Một bên Dương Mặc vừa thao cái c̠úc̠ Ꮒσα bóp chặt của cậu, một bên thì vươn tay duỗi tới cái bụng kia lần mò dựa theo vị trí của cổ tử ©υиɠ ở bên trong mà đè ép xoa loạn. Quả nhiên vừa đυ.ng vào đã nghe được tiếng gào thét của Dương Trì vì chịu không nổi đau đớn, lúc này anh ta mới vừa lòng nói: “Tại vì anh còn chưa được nhìn thấy cảnh trí ở bên trong thôi. Là vầy, bên trong cái huyệt động này, còn bị bọn em đâm vào một cây kim châm đó.”

Dương Mục khó có thể tin nổi, anh nhấn nhấn theo chỗ mà ngón tay Dương Mặc đặt, quả nhiên liền có cảm giác ngón tay bị vật gì đó đâm đâm. Anh ta thấy vậy liền tỏ vẻ vô cùng ngạc nhiên mà nói: “Vậy nếu như anh dùng sức đánh vào nơi này một cú thật mạnh thì không phải ngay cả bụng của nó cũng đều bị đâm xuyên rồi sao?”

“Anh cũng có thể thử một chút nha. Hay là chúng ta đâm hàng loạt cây kim lên tử ©υиɠ nó rồi sau đó dùng sức mà đập vào bụng nó đi. Nói không chừng cái bụng kia liền bị đâm xuyên thành một hàng, ngay cả cái rốn kia cũng bị phá nát không chừng. Nếu vậy thì nhất định nó sẽ bị đau chết luôn đi.” Đột nhiên Dương Mặc cảm thấy tràng đạo của Dương Trì co thắt lại, anh ta không khỏi cười lớn, dùng ngón tay vuốt ve xung quanh rốn cậu một cách đầy ôn nhu mà cất tiếng an ủi cậu: “Yên tâm đi bảo bối, anh vẫn còn luyến tiếc lắm sẽ không chơi chết em đâu. Anh vẫn luôn nói là anh đau lòng cho em mà, vậy mà em còn không chịu tin anh. Nếu anh không đau lòng cho em thì đã đem hết mấy cái thứ mà anh nghĩ đến thử hết trên người em một lần luôn rồi. Lúc đó thì sợ rằng cho dù em có chín cái mạng cũng không đủ để anh chơi đâu, có biết chưa?”

Dương Trì đương nhiên tin, giờ phút này cho dù Dương Mặc có nói rằng anh ta muốn dùng từng đao từng đao cắt thịt cậu xuống cậu cũng đều không chút nghi ngờ gì. Nghĩ đến đây cậu lại sợ hãi đến mức cả người đều run lên, nước mắt cũng không có chút tiền đồ gì mà chảy ra. Cậu không biết Dương Mục lại tiếp tục tra tấn cậu như thế nào nữa đây. Cậu tuyệt vọng đến mức muốn gào khóc thành tiếng nhưng mà cậu căn bản không có cách nào nói thành lời. Yết hầu bị căn dương cụ của Dương Hiểu thọc xuyên khiến cho một chút tiếng động cậu cũng không thể phát ra được, chỉ có thể bất lực mà lay động thân thể theo động tác đâm rút trừu cắm trước sau của hai người, trong lượng toàn thân đều dựa vào căn dương cụ đang cắm vào cổ họng cùng với căn dương cụ đang cắm ở trong c̠úc̠ Ꮒσα cậu chống đỡ, chỉ còn lại cặρ √υ' căng mọng kia là đung đưa qua lại, cọ sát lên trên mặt giường, dâʍ đãиɠ đến mức tựa như một con heo mẹ đê tiện đang đợi để người khác làm thịt.

Thân thể bị người khác vật lộn qua lại điên cuồng ở trên giường, căn dương cụ thô tráng đang nhét trong cổi họng cậu dần thoái lui ra ngoài, nhưng lại có một đôi tay khác xoa nắn miết đầṳ ѵú của cậu thật nặng. Cậu cố gắng mở hai mắt đang bị tϊиɧ ɖϊ©h͙ bao trùm như một cái mặt nạ ra lúc này liền nhìn thấy Dương Hiểu đang ngồi ở trên bụng của cậu, mà căn dương cụ của cậu ta thì đang cắm vào giữa khe ngực béo nọng kia, còn Dương Mục thì ngồi ở phía sau đầu cậu, nắm lấy tóc túm đầu cậu lên thật cao, khiến cho đầu cậu gập lại một góc chín mươi độ so với cơ thể sau đó Dương Hiểu liền bắt đầu ở giữa khe ngực cậu hung hăng trừu cắm, hai tay thì đè ép bầu ngực của cậu để nó dán sát vào trong khe ngực ma sát căn dương cụ kia. Sau khi cậu ta để cậu thích ứng trong chốc lát thì bắt đầu mãnh liệt thao vào bên trong.

Bởi vì dươиɠ ѵậŧ của Dương Hiểu đặt biệt dài, cho nên lúc trước mỗi lần cậu ta thao vào trong yết hầu của cậu đều có thể đi vào cực kỳ sâu. Giờ phút này cũng giống như vậy, cho dù dưới tình trạng đang nhũ giao thì miệng của Dương Trì cũng bị bẻ ra một góc độ lớn nhất sau đó lại được căn qυყ đầυ của Dương Hiểu tiếng lên từ khe ngực đột nhiên đâm thẳng vào cứ thế mà tiến vào bên trong cổ họng đang mở rộng của Dương Trì rồi lại lui về, lặp đi lặp lại liên tục.

Dương Trì mở to hai mắt, trong ánh mắt cậu chỉ có hình ảnh nơi đầṳ ѵú của mình đột nhiên sẽ có một cây dương cụ màu tím thô to trồi lên, còn chưa chờ cậu kịp nhìn thấy rõ hình dạng của cây qυყ đầυ kia thì nó đã đột nhiên xuyên thẳng vào trong miệng cậu. Sau khi căn cự long kia xuyên vào trong cũng nhanh chóng thoái lui ra ngoài, ẩn nấp vào bên trong bầu vυ' đầy đặn kia, còn không chờ cậu kịp nghỉ ngơi hai giây, lại trồi lên từ giữa hai bầu ngực, tựa như con hắc long xuất động rồi đột nhiên lao thẳng vào trong miệng cậu.

Trong ánh mắt của cậu đều là hình ảnh con cự long kia đột nhiên biến mất rồi lại đột nhiên đâm xuyên vào miệng cậu, hình ảnh kia không ngừng phóng đại ở trước mắt cậu rồi đột nhiên rút, hầu như muốn thọc xuyên vào trong yết hầu của cậu vậy.

Mà từ đầu tới đuôi thì c̠úc̠ Ꮒσα cậu đều không được nhàn rỗi. Dương Mặc vẫn luôn vùi đầu tàn nhẫn đâm vào trong đó đã vậy cậu ta còn cố ý rung rung phần thịt ruột của cậu, đâm chọc về phía cổ tử ©υиɠ. Tử ©υиɠ của Dương Trì đã phế từ lâu, bên trong là xấp bài thi bị ngâm nước tới mềm nhũn ra, lỗ thịt bên trong cũng bị sấp giấy trương nở ra nhét đầy, đã vậy cửa tử ©υиɠ còn bị kim châm xuyên qua khiến cho tất cả mọi thứ đều bị phong kín ở bên trong.