Yêu Thầm Không Dám Nói

Chương 7

07: Ghen điên cuồng thao huyệt, làm huyệt nhỏ sưng đỏ, da^ʍ thuỷ bắn ra.

Editor: Raining

***

Úc Hàn tiếp tục cắm vào trong.

Huyệt nhỏ vừa mới sướиɠ xong, đúng là thực tủy biết vị [1], ngay lúc côn ŧᏂịŧ lớn tiến vào, động nhỏ càng thêm cắn chặt, sung sướиɠ liếʍ mυ'ŧ, phun ra nuốt vào thân gậy.

Úc Hàn bị cái động lẳиɠ ɭơ kia mυ'ŧ, nhếch mày, càng thêm tăng lực va chạm.

[1] Trải qua chuyện gì đó một lần, lại muốn tiếp tục làm chuyện đó lần nữa.

Nơi mềm mại nhất của người phụ nữ đang chứa vật cứng rắn nhất của người đàn ông, nước tràn ra từ 2 bộ phận của 2 người không thể nào phân rõ được, dây dưa ở bên nhau, làm nên loại chuyển động nguyên thủy nhất.

Du͙© vọиɠ của 2 người lan toả, không hề giữ lại mà xâm lược chiếm hữu lẫn nhau.

"A ~"

Lâm Thiên Hoan kiều mị rêи ɾỉ, lại bắn ra ngoài.

Trước khi gặp Úc Hàn, cô không hề biết, khi cơ thể nam nữ phù hợp, xúc cảm sẽ tuyệt diệu đến vậy.

Trước kia, cô có quá nhiều bắt bẻ đối với đàn ông, chán ghét mặt không đủ hoàn mỹ, dáng người cũng không ưu việt, hoặc là khí chất không đủ xuất chúng.

Nhưng mà Úc Hàn thì không giống vậy, Úc Hàn chỗ nào cũng tốt hết.

Như thể là người tình hoàn mỹ sinh ra vì cô, khiến cô làm rất nhiều việc mà trước kia cô chưa từng dám nghĩ, cũng chưa từng dám làm.

Gửi ảnh động nhỏ, câu dẫn đến nhà, mở chân chủ động dụ dỗ, cho phép gậy thịt đâm thẳng vào trong không cần đeo bao.

Cuối cùng, dù bị bắn đầy lỗ nhỏ nhưng cô vẫn không cảm thấy đủ, còn để anh lần thứ 2 đâm vào lỗ nhỏ vừa bị rót đầy tϊиɧ ɖϊ©h͙.

Chuyện này đúng thật là quá hoang đường.

Lý trí nói với Lâm Thiên Hoan, cô không nên như thế.

Nhưng hiện thực, cô đã hoàn toàn chìm đắm trong du͙© vọиɠ, không những bị thao đến rêи ɾỉ mà còn chủ động lắc mông hùa theo anh.

Cô không thể nào thoát khỏi kɧoáı ©ảʍ Úc Hàn mang đến.

Cảm giác que thịt cứng nóng cương to kia thọc vào rút ra thật sự quá mức tuyệt vời, chẳng sợ cao trào liên tục, dâʍ ŧᏂủy̠ phun ướt ga trải giường, Lâm Thiên Hoan cũng không muốn dừng lại.

"Lớn quá... A ~ Úc Hàn, anh thật sự quá lợi hại..." Lâm Thiên Hoan bị đâm hai mắt mê ly, giọng nói mềm như bông: "Đây là cây gậy lớn nhất em từng ăn..."

Cô mua không ít gậy mát xa, nhưng những cái đó toàn không thể to dài như Úc Hàn được.

Úc Hàn thật sự quá lớn.

Người đàn ông nghe thấy Lâm Thiên Hoan nói vậy, dừng động tác lại, 2 mắt sâu thẳm đầy ngủ hiểm: "Từng ăn cái gì lớn nhất? Dươиɠ ѵậŧ, hử?"

Mặc dù, cảm xúc kia rất không rõ ràng, nhưng Lâm Thiên Hoan vẫn nhạy cảm cảm nhận ra người đàn ông có vẻ đang ghen.

Cô rêи ɾỉ ngồi dậy, hai người, nửa người dưới dính chặt lấy nhau. Cô ôm cổ người đàn ông, tới gần anh, cố ý nói: "Đúng rồi, tuy em từng ăn rất nhiều gậy, nhưng dươиɠ ѵậŧ của anh Úc mới là sướиɠ nhất... A ~"

Úc Hàn ôm Lâm Thiên Hoan tới đầu giường, để cô dựa, kéo 2 đùi cô lên bả vai, dươиɠ ѵậŧ húc thật mạnh vào bên trong.

"A!"

Sâu quá.

Kɧoáı ©ảʍ vừa rồi quá mãnh liệt, Lâm Thiên Hoan bị đâm đến sinh ra ảo giác.

Cô duỗi tay bám lấy bả vai người đàn ông, còn không kịp làm nũng, đã bị anh điên cuồng húc đến rêи ɾỉ không ngừng.

"A a a a ~ nha! Úc Hàn ~ ư ~anh, a ~ anh làm gì vậy? Ư ~ a! Đừng mà, đừng nhanh như vậy, a ~ chịu không nổi! Ha, a ~ a a a!"

Người đàn ông tăng tốc, que thịt to cứng không thèm quan tâm đến mị thịt bên trong, chỉ lo húc vào rút ra điên cuồng, bạch bạch bạch vang vọng khắp phòng.

Lực đâm kia vừa nhanh vừa mạnh, khiến nước dịch cùng tϊиɧ ɖϊ©h͙ từ 2 bộ phận đang giao nhau đánh thành bọt trắng.

Dâʍ ɖị©ɧ phun ra khắp nơi, miệng huyệt bị dập sưng đỏ, dươиɠ ѵậŧ vì thao quá nhanh nên gần như chỉ xuất hiện tàn ảnh, hoàn toàn thấy không rõ rốt cuộc thọc vào rút ra thế nào.

"A ~ a..."

Lâm Thiên Hoan sướиɠ đến tận cùng, chỉ cảm thấy mình muốn rên cũng rên không nổi.

Đau đớn cùng sung sướиɠ cùng nhau bùng lên, làm cô vừa thích vừa sợ, ngoại trừ rêи ɾỉ, đã không nói thêm được bất cứ lời nào.

Lâm Thiên Hoan hoàn toàn nhớ không được mình cao trào bao lần rồi.

Cô vốn cảm thấy cao trào một lần 10 vạn cô hoàn toàn trả nổi, nhưng nếu Úc Hàn cứ chơi cô như vậy, nói không chừng đúng là có thể khiến cô phá sản mất thôi.

Người đàn ông này quá mạnh.

Đúng là làm cô vừa yêu vừa sợ.

"Làʍ t̠ìиɦ với người khác, em cũng cho người ta bắn vào trong, hử?" Úc Hàn lạnh nhạt lên tiếng.

Lâm Thiên Hoan thở hổn hển bình phục, vốn định trêu anh tiếp, nói: "Vậy còn phải xem tình hình đã." Kết quả giây tiếp theo dươиɠ ѵậŧ Úc Hàn lại đặt lên miệng huyệt cô.

"Không được..."

Làm thêm lần nữa chắc cô sẽ ngỏm luôn chứ còn sung sướиɠ gì nữa.

Lâm Thiên Hoan chỉ có thể chịu thua, giữ chặt cánh tay của người đàn ông nói thật: "Anh trai à, em chưa từng làm cũng người khác, anh xem, đây cũng là lần đầu tiên của em, tha cho em đi."

Úc Hàn cúi đầu nhìn cô.

"Ánh mắt anh có ý gì đấy?" Lâm Thiên Hoan rất ủy khuất: "Chẳng lẽ anh không tin em sao?"

"Anh tin."

Một tay Úc Hàn chống ở bên cạnh người cô, cúi đầu hôn.

"Ưʍ..."

Úc Hàn không thao cô nữa, mà dịu dàng lưu luyến hôn môi, đồng thời dùng tay xoa khắp cơ thể cô.

Cuối cùng tϊиɧ ɖϊ©h͙ cũng tưới lên bức nhỏ non mềm của Lâm Thiên Hoan.

______