08: Xong việc, để tϊиɧ ɖϊ©h͙ ở lại trong huyệt nhỏ một lúc
Editor: Raining
***
Ngay lúc xuất tinh, Úc Hàn ôm lấy Lâm Thiên Hoan, cùng cô trán chạm trán.
Da 2 người dính vào nhau, mồ hôi lẫn lộn, dính nhớp mà lại ẩm ướt, thật sự không thể nói là trải nghiệm quá thoải mái.
Nhưng Lâm Thiên Hoan lại thích cực kỳ loại cảm giác này.
Luôn cảm thấy thân mật và sảng khoái khó nói thành lời.
"Anh ôm em đi tắm nhé?" Úc Hàn hỏi cô.
"Không cần ~" Lâm Thiên Hoan lười nâng tay, vẫn là ôm lấy Úc Hàn, mềm như bông làm nũng với anh: "Em muốn để cho tϊиɧ ɖϊ©h͙ của nhϊếp ảnh gia lưu lại trong huyệt nhỏ một lúc."
Úc Hàn nhìn cô, ánh mắt khó lường.
"Biểu tình của anh là có ý gì?" Lâm Thiên Hoan vươn ngón tay thon trắng nõn chọc chọc ngực người đàn ông.
Úc Hàn ấn ngón tay ở ngực, nói ngắn gọn hai chữ: "Quá da^ʍ."
Lâm Thiên Hoan rầm rì một lúc, lại hỏi: "Đàn ông mấy người không thích da^ʍ ư?"
Úc Hàn nói: "Còn tuỳ."
Lâm Thiên Hoan trừng lớn mắt: "Chẳng lẽ anh thích kiểu ngây thơ?"
Úc Hàn không trả lời.
Lâm Thiên Hoan lại nói: "Nếu anh thích, lần tới làʍ t̠ìиɦ em cũng có thể tỏ vẻ thuần khiết."
Úc Hàn nhếch mày, khẽ đánh giá cô, bỗng nhiên nói: "Em không cần phải lấy lòng tôi."
Lâm Thiên Hoan: "?"
Úc Hàn: "Anh nhận tiền của em, theo lý mà nói, hẳn phải phục vụ em thật tốt, em hoàn toàn có thể làm theo ý mình."
Là sao?
Lời này của Úc Hàn rốt cuộc là dung túng cô? Hay là đang nhắc nhở cô, giữa 2 người chỉ đơn thuần là giao dịch tiền bạc?
Lâm Thiên Hoan cảm thấy mình càng lúc càng không hiểu.
Cô bĩu môi, cầm điện thoại, nói với Úc Hàn: "Hôm nay chụp ảnh đến đây thôi, em đưa anh tiền lương, nhưng mà làm lâu quá, em cũng không nhớ cao trào mấy lần, anh tuỳ tiện ra giá đi."
Đã nói làm cô cao trào mỗi một lần 10 vạn, cô sẽ không nuốt lời.
Úc Hàn cũng dứt khoát nói thẳng: "Chuyển anh 10 vạn đi."
Lâm Thiên Hoan nghĩ mình nghe nhầm: "10 vạn? Nhưng mà em cao trào không chỉ 1 lần."
Úc Hàn lại nói: "Vậy là đủ rồi."
Lâm Thiên Hoan không thuận theo cũng không gây sự: "Vì sao đủ rồi?"
Tầm mắt Úc Hàn từ cơ thể quyến rũ của cô chuyển sang huyệt nhỏ còn dính tϊиɧ ɖϊ©h͙ ở phía trên, đọc từng chữ rõ ràng: "Bởi vì bức em thật sự thao rất tốt, anh cũng sướиɠ."
Khi nói những lời này, biểu tình của Úc Hàn rất bình tĩnh, nhưng Lâm Thiên Hoan lại đỏ mặt.
Cô nghĩ mình sẽ không thẹn thùng, nhưng là mà khi Úc Hàn dùng ngữ khí bình thường nói vậy, cô vẫn rất e lệ.
Đều do Úc Hàn.
Gương mặt kia nhìn không giống kiểu người thô tục, anh dùng gương mặt này nói huyệt cô thao rất sướиɠ, đúng thật là có loại kí©ɧ ŧɧí©ɧ tương phản.
Chờ về sau làm nhiều, Úc Hàn buông lỏng ra, lúc làʍ t̠ìиɦ cũng sẽ nói chút dirty talk kí©ɧ ŧɧí©ɧ nhỉ?
Nghĩ đến đây, huyệt nhỏ vừa mới thoả mãn xong của Lâm Thiên Hoan thế nhưng lại có chút ngứa.
"Ư~"
Lâm Thiên Hoan rêи ɾỉ ra tiếng, lại bưng kín mặt.
Lúc sau Úc Hàn mượn phòng tắm tắm xong, mặc chỉnh tề cầm 10 vạn rời khỏi biệt thự của Lâm Thiên Hoan.
Dù Lâm Thiên Hoan nguyện ý hàm chứa tϊиɧ ɖϊ©h͙ Úc Hàn, nhưng trên người dính dính cũng không quá thoải mái, cô cũng phải đi rửa sạch một chút.
Buổi tối bạn thân đến tìm cô, 2 người nói chuyện trời đất, không khỏi lại nói tới Úc Hàn.
"Nói ra có lẽ cậu không tin." Lâm Thiên Hoan nói với bạn bân: "Tớ cảm thấy Úc Hàn giống như thích tớ rồi."
Bạn thân hỏi: "Sao cậu lại cảm thấy như vậy?"
Lâm Thiên Hoan nói: "Dựa vào trực giác của phụ nữ đấy, cậu không biết đâu, lúc anh ấy làm tớ, cái loại biểu cảm ấy..."
Bạn thân không đành lòng mà ngắt lời cô: "Đàn ông lúc ở trên giường đương nhiên sẽ có biểu hiện thâm tình chân thành rồi, nhưng lúc đàn ông mặc quần và cởϊ qυầи là 2 kiểu người hoàn toàn khác nhau nha, cậu phải tỉnh táo chút."
Lâm Thiên Hoan thuận thế hỏi: "Tớ tỉnh táo cái gì?"
"Cậu ấy" Bạn thân nhéo mặt cô thở dài: "Lớn lên xinh đẹp như vậy, tài sản trong nhà thì phong phú, lại còn là con 1, làm gì có người đàn ông nào không muốn cưới cậu? Cậu phải cẩn thận chút, tránh bị lừa."
"Yên tâm" Lâm Thiên Hoan trấn an bạn tốt: "Dù tớ có ngu đi nữa, bố mẹ tớ còn có cả đoàn luật sư kia kìa, họ đương nhiên không phải kẻ ngốc rồi."
"Đừng quên phụ nữ trong tình yêu luôn mù quáng."
Bạn thân bĩu môi: "Cho nên tớ phải nhắc nhở cậu, công ty bố Úc Hàn muốn hồi sinh ít nhất cũng phải chục tỷ, nếu Úc Hàn muốn thông qua cậu..."
"Cậu yên tâm" Lâm Thiên Hoan bật cười nói: "Cậu tưởng tớ là người mơ hồ đến thế sao? Tớ chỉ là dùng mấy ngàn vạn hoặc 100 hay 200 triệu chơi đàn ông thôi mà, dù sao nhan sắc dáng người Úc Hàn tuyệt đối xứng với cái giá này, còn chuyện nhà anh ta, tớ sẽ không quan tâm."
Lâm Thiên Hoan thậm chí còn vô tâm nói: "Cũng may mắn ba anh kinh doanh không tốt, hehe, nếu anh vẫn là phú nhị đại, vậy tớ sao tóm được, mà bây giờ, cho anh ta 10 vạn, là tớ có thể sướиɠ hoàn toàn, cũng không cần quá có lời."
...
Đêm khuya, đèn trong phòng thuê của Úc Hàn còn sáng.
Anh đứng ở bên cửa sổ, cầm điện thoại, thân ảnh anh tuấn bị kéo rất dài.
Điện thoại bên đầu hỏi: "Có cần tuyệt tình với bố ruột của mình vậy không?"
Sắc mặt Úc Hàn lạnh như băng: "Đây đều là ông ta đáng phải nhận."
Người đàn ông lạnh giọng phân phó 1 số việc, mãi đến khi có một tin nhắn gửi đến, thần sắc anh mới hoà hoãn lại.
Là Lâm Thiên Hoan gửi tin nhắn hỏi anh: "Anh Úc, ngày mai có đến chụp ảnh nghệ thuật cho em không?"
————