Cá Mặn Nhỏ Được Đoàn Sủng Ở Thập Niên 60

Chương 4

Bạch Cập đẩy hắn một chút, “Em và con gái suýt nữa bị cha mẹ anh ức hϊếp đến chết!”

Cô đã sống ở nhà họ Lâm một năm, chẳng lẽ còn không hiểu rõ tình hình trong đó sao?

Ông Lâm tuy không ưa ra mặt, nhưng sau lưng chắc chắn là ông ta bày mưu tính kế.

Lâm Vĩnh Thành nói: “Hôm nay anh sẽ về giải quyết chuyện này, cả nhà bốn người chúng ta sẽ sống cùng cha mẹ em. Sau này em không cần vào nhà họ Lâm nữa.”

Bạch Cập nhìn chằm chằm vào anh: “Thật sao?”

Cô thực sự không muốn vào nhà họ Lâm nữa.

Trước kia thì sợ con gái lớn lên trong môi trường không tốt, còn những chuyện xảy ra ngày hôm qua lại khiến cô ghê tởm.

Lâm Đại Dương khiến con gái nhỏ sinh non, còn làm cô chịu nhiều đau đớn, nhưng nhà họ Lâm lại không một lời xin lỗi, còn vội vàng tìm con dâu khác.

Nếu không phải vì Lâm Vĩnh Thành và bọn họ có quan hệ huyết thống, cô đã cắt đứt mọi liên lạc từ lâu rồi.

Lâm Vĩnh Thành đảm bảo: “Ngày lễ tết anh sẽ đưa Tiểu Tử Tô đến, còn lại em không cần vào nhà.”

Bạch Cập cười, ôm lấy cánh tay anh, “Đừng nói lung tung!”

Làm gì có chuyện con trai vừa mở miệng đã nói đến chuyện lo liệu hậu sự cho cha mẹ?

Người ngoài nghe thấy chắc chắn sẽ nói anh bất hiếu, ảnh hưởng đến danh tiếng.

“Anh tự biết rõ.”

Lâm Vĩnh Thành vốn không phải kẻ mù quáng.

Vợ mới là người sẽ cùng anh sống cả đời. Còn cha mẹ ruột, anh sẽ lo liệu tiền dưỡng lão cho bọn họ, nên không có gì phải hổ thẹn cả.

Sau khi hai vợ chồng nói chuyện, Lâm Vĩnh Thành mới quay sang nhìn con gái nhỏ.

Tã lót của đứa bé nhỏ đến đáng thương, anh giơ tay định chạm vào mặt con, nhưng Tiểu Tử Tô đã nhón chân đánh một cái vào đầu gối Lâm Vĩnh Thành.

“Em gái đang ngủ, ba đừng làm phiền em gái!”

Được lắm, dám đem lời Bạch Cập nói ném cho Lâm Vĩnh Thành.

Bấy giờ Lâm Vĩnh Thành chú ý đến con gái lớn, anh khom lưng bế con gái lên, rồi vỗ nhẹ vào mũi bé, “Tiểu Tử Tô thật hiểu chuyện, còn biết chăm sóc em gái.”

Tiểu Tử Tô "Ừm" một tiếng, “Đương nhiên, con là chị mà!”

Lâm Vĩnh Thành cười rạng rỡ, “Đúng vậy, Tiểu Tử Tô là chị cả rồi!”

“Em gái mới là nhỏ nhất, sau này ba mẹ nên gọi con là đại Tử Tô!”

“Nhóc con, chưa gì đã muốn lên mặt rồi sao?”

Khi Tiểu Bạch Quả tỉnh lại thì trời đã gần tối, Bạch Cập đang cho bé con bú.

Lâm Vĩnh Thành thấy Tiểu Bạch Quả nhìn chằm chằm mình thì nhẹ giọng nói: “Bảo bối nhỏ, sao lại nhìn ba ba thế? Có phải con nhận ra ba không?”

Tiểu Bạch Quả chỉ là tò mò mà thôi.

Trong tiểu thuyết, nói "kẻ tàn nhẫn" còn chưa đủ để hình dung về ba ba phản diện, đây tuyệt đối là nhân vật tàn ác nhất.

Ba ba phản diện không chỉ đánh gãy chân nữ chính, mà cha mẹ và anh trai nữ chính cũng bị anh đánh què chân, nhưng cuối cùng anh vẫn thoát tội.

Giờ phút này, anh lại cười như một tên ngốc, thật sự không hề có khí chất của đại ác nhân.

Tiểu Bạch Quả nhìn vài lần rồi mất hứng, nhắm mắt lại tiếp tục ngủ.

.

--- ---

Truyện đầu tay nên không tránh khỏi những sai sót nhỏ, mình sẽ cố gắng soát kĩ. Mong các bồ ủng hộ truyện nha. Ai thấy hay thì đề cử xíu ánh kim cho mình lấy động lực nhe ❤️