11. Hành động: Dùng miệng cởϊ qυầи áo (2)
Editor: Raining
***
"Tiếp theo muốn cởϊ qυầи".
Ngô Thiến lắc nhẹ, dán chặt lên cơ thể cứng rắn, bò về phía trước thổi nhẹ hơi vào bên tai Lục Tích.
"Cậu đừng có mà xúc động đến mức bắn ra ngoài đấy nhớ".
"Cậu này, thật là..." Nâng tay lên vỗ nhẹ lên mông mềm mại.
"Tớ, đi xuống đây".
Lục Tích lúc này mới biết, yêu tinh thật sự có dáng vẻ như thế nào.
May mắn đai lưng đã bị tháo xuống từ lúc nãy, Ngô Thiến vận dụng môi mềm cùng lưỡi thơm cởi cúc quần phía trên, lộ ra khoá kéo cùng với qυầи ɭóŧ ở phía dưới.
Cô nhẹ nhàng hỏi một câu: "Cảm giác được nhiệt độ của tớ không?"
"Tớ chỉ cảm thấy.... tớ càng lúc càng nóng..."
Khẽ cười một tiếng, cô thử dùng hàm răng cắn khéo đầu khoá xuống, đáng tiếc bởi vì quá nhỏ rất khó cắn.
Vươn đầu lưỡi từ khóa kéo phía dưới hướng về phía trước.
"Ừm..." Nhẹ nhàng rên, dựng thẳng đầu khoá kéo, hàm răng cắn chặt.
Toàn bộ môi, mũi, gò má gắn chặt phía dưới thân mật không chia lìa, hô hấp cực nóng lay động nơi yếu ớt của anh, 2 tay nắm chặt, đau, cũng rất vui sướиɠ.
Cắn khóa kéo chậm rãi trượt xuống dưới, nhưng là bởi vì quá mức nhỏ, chưa kéo được hết đã bị tuột ra khỏi miệng.
"Cậu, cậu cởi khoá thế nào thế, là kéo lên như vậy, hay vẫn là kéo xuống phía dưới?"
"Cái gì cơ?"
"Cái này này".
Mới kéo mở được chút khoá kéo, nhưng cô cũng đã có chút hiểu biết với hình dạng phía dưới quần.
Đầu lưỡi dọc theo góc qυầи ɭóŧ trượt xuống phía dưới, nhẹ nhàng áp xuống dưới như thể đang đo chiều dài chiều rộng.
"À, hoá ra là hướng về phía trước".
"Này, cái đó, có phải chính là cái đầu nhòn nhọn nhô lên kia hay không?".
Dễ dàng mà tìm đúng điểm này, đầu lưỡi đánh vòng ở chỗ này trêu đùa.
"Shhhhh... A...".
Anh bất đắc dĩ vươn tay, giữ chặt đầu nữ sinh, dùng sức đè ép xuống, làm cho cô không thể làm bất cứ hành động gì.
"Ngoan ngoãn làm nhiệm vụ, đừng mải chơi". Giọng Lục Tích trở nên càng thêm trầm thấp, sau đó buông lỏng tay ra.
Không ai đáp lại, nhưng mà chỉ nghe thấy tiếng khóa kéo chậm rãi trượt xuống, cuối cùng cũng kéo xuống được rồi.
Ngô Thiến nhìn chằm chằm khoá bị mở ra: "Tở cởϊ qυầи rộng ra chút nhá".
Cô vươn đầu lưỡi, tiến lên giữa quần với qυầи ɭóŧ, lôi kéo, muốn kéo rộng quần ra.
Một chút, một chút, một chút, khe hở quần càng lúc càng rộng, khe hở giữa qυầи ɭóŧ cũng rộng theo.
Cô giảo hoạt cười, duỗi đầu lưỡi đi vào.
"Á..."
Cũng không ngốc lắm, lập tức chuyển xuống phía dưới, ở chỗ đầu tròn tròn, cách lớp qυầи ɭóŧ cô hé miệng hút lấy nửa đầu tròn ở bên trái, đầu lưỡi liếʍ láp.
"Cậu... Mau buông tớ ra... A..."
"Không được đâu nhá, tớ phải đối xử công bằng mới được."
Nói xong chuyển dời đến nửa đầu tròn phía bên phải, cái mũi nhẹ nhàng cọ cọ một chút rồi cũng há miệng hút vào.
Đầu lưỡi đảo qua, nhẹ nhàng liếʍ láp.
Cô ngồi dậy, nhìn về phía qυầи ɭóŧ Lục Tích, mặt trên che kín vết nước, làm Ngô Thiến rất vui vẻ.
Rời khỏi cơ thể nam sinh.
"Nằm xuống, tớ muốn cởϊ qυầи áo ra".
Lục Tích ngoan ngoãn nghe lời, nhưng mà phía dưới người anh, dù đang nằm trên đệm nhưng vẫn cảm thấy đau.
Ngồi ở trên mông nam sinh, cúi đầu rúc vào cổ áo.
Nhìn nam sinh đỏ bừng hai lỗ tai, cô lẩm bẩm nhẹ bên tai: "Tớ tới đây à~".
Sau đó rơi xuống nụ hôn nhẹ nhàng.
Cảm nhận được dưới thân nhẹ nhàng rung động, vốn dĩ chỉ định trêu đùa anh thôi, Ngô Thiến còn nói thêm: "Tớ quên mất, nơi này là nơi cậu nhạy cảm nhất".
Cô hé miệng ngậm vành tai nam sinh, dùng đầu lưỡi liếʍ láp.
Buông tai ra còn lưu lại nước.
Cắn cổ áo, bò lui về phía sau, nam sinh cảm nhận được phía sau lưng mình dán chặt vào cơ thể của nữ sinh, chặt chẽ cọ xát, cơ bắp toàn thân trở nên căng chặt.
Phía sau lưng khoẻ mạnh gợi cảm cuối cùng cũng hiện ra trước mắt cô.
"Tớ còn tưởng chỉ có eo con gái mới gợi cảm, không nghĩ đến, hoá ra con trai cũng như thế."
Đầu lưỡi kéo thẳng xuống, xoáy tròn ở giữ lưng, cảm nhận.
Giống như áo, hàm răng cắn chặt quần kéo xuống phía dưới.
Nhưng khác ở chỗ là, cô còn ngậm kéo cả qυầи ɭóŧ.
Lúc Tích cảm thấy phần thân dưới càng lúc càng lạnh.
"Không nghĩ tới, cơ thể cậu.... trắng như vậy? Trước kia, tớ không hề biết nha..."
Môi chu lên, nhẹ nhàng hôn một cái, tiếp tục hoàn thành sự nghiệp chưa hoàn thành xong. Nhưng mà lúc này, cô buông tha cho qυầи ɭóŧ đang bị nam sinh túm chặt kia.
***
Ôm một chồng quần áo trở lại dưới tầng, 4 đôi mắt nhìn theo.
"Dịch Thượng, cậu mang quần áo lên cho cậu ấy đi".
"Sao cậu không mang lên đi?"
"Tớ sợ, tớ mang lên cậu ấy lại kéo dài thời gian." Ngô Thiến ra vẻ bình tĩnh nói.
Bên tai truyền đến tiếng cười.