Vị đạo diễn ngày thường nói một không hai ở đoàn phim lại bị con trai mắng thành như thế này, cái đầu bị hói của ông còn phản quang dưới mặt trời, làm Trì Trọng Kiều xem tới hứng thú, Lục Ngộ Chu thậm chí còn nghe được tiếng ăn dưa răng rắc.
Quách An Thành bị con trai nói tới mức không thể đáp trả, nhìn xung quanh một hồi, cuối cùng ông đã nhìn thấy Lục Ngộ Chu, vội vàng đi tới cạnh anh: “Đừng nói nữa mà, con xem ai đây này?”
Quách Du miệng khô lưỡi khô nghiêng đầu nhìn: Ai đó? Không biết!
Lục Ngộ Chu nói: “Chào chú Quách.”
Ấy, hơi quen mắt.
Quách Du nhìn Lục Ngộ Chu một hồi, vỗ tay nói: “À, Tiểu Ngộ Chu đúng không? Lớn tới vậy rồi sao?” Hắn thở một hơi, Trì Trọng Kiều nhanh tay đưa cho hắn một chai nước khoáng.
Quách An Thành sợ con trai mình uống nước xong lại mắng mình, vội vàng chạy biến đi.
Quách Du vừa lòng nhìn Trì Trọng Kiều, hỏi Lục Ngộ Chu: “Sao cháu lại ở đây?”
Lục Ngộ Chu đáp: “Ông nội và ông Quách hợp tác quay phim, cháu lại đây xem thử.”
Quách Du trừng mắt: “Chú Lục cũng tham gia hả?”
Lục Ngộ Chu gật đầu, nói: “Chú Quách, ở ngoài nóng, chúng ta vào trong nói chuyện đi, đừng làm phiền ông Quách.”
Quách Du nói: "Chú làm phiền ông ấy sao? Chú đây là quan tâm ông ấy..."
Lục Ngộ Chu quay đầu lại, ánh mắt lạnh lẽo, Quách Du bị ánh mắt đó nhìn như bị dội hai xô nước đá.
Mãi đến khi Quách Du không kìm được mà nhắm miệng lùi lại một bước, Lục Ngộ Chu mới nói: "Người già cả rồi, đôi khi cũng giống như trẻ con, phải dỗ dành, không thể nổi nóng với họ được."
Quách Du thầm nghĩ: ôi, giá mà hắn kiềm chế được cái tính nóng nảy này thì tốt.
Nhưng Lục Ngộ Chu nói có lý, hắn cũng nghe theo.
...
"Đi rồi à?"
Quách An Thành từ sau lưng Trì Trọng Kiều đi ra.
Trì Trọng Kiều cười híp mắt nói: "Vâng."
Quách An Thành lộ vẻ trách móc trên khuôn mặt trắng trẻo mập mạp: "Cậu nhóc này còn dám cười nhạo tôi."
Trì Trọng Kiều lắc đầu, vẻ mặt rất chân thành: "Chú Quách lo lắng cho ông thôi, một lòng hiếu thảo."
Người già cả rồi thích nghe con cháu nói những lời may mắn về sự hiếu thuận, Quách An Thành vỗ vai Trì Trọng Kiều, trìu mến nói: "Thằng nhóc này tiền đồ vô lượng. Tôi thấy cậu sẽ làm nên chuyện lớn trên con đường này đó! Được rồi, cậu gọi Nhan Chanh đến đây, tôi sẽ nói cho hai đứa về cảnh quay tiếp theo."
...
Cuối cùng đến tối cũng đóng máy, Trì Trọng Kiều cầm ô đi một vòng nhưng không tìm thấy cô gái nhỏ Quý Ninh Thư đã cho cậu mượn ô, đành phải cầm ô cùng Lục Ngộ Chu về.