"Anh đừng động đậy, để tôi làm là được." Trì Trọng Kiều ngăn Lục Ngộ Chu lại: "Anh muốn mang gì thì nói với tôi."
Lục Ngộ Chu nói: "Quần áo thì tôi tự lấy được, cậu có thể giúp tôi lấy hai quyển sách không? Giá sách tầng thứ năm bên tay phải quyển thứ hai và tầng thứ sáu bên tay trái quyển thứ bảy."
Thu dọn quần áo không tránh khỏi sẽ đυ.ng đến một số đồ lót riêng tư, Trì Trọng Kiều nghĩ đến việc thằng bé da mặt mỏng nên đồng ý, quay lưng đi lấy sách cho Lục Ngộ Chu.
Lúc quay người còn thở dài: Sai khiến trẻ con, tội lỗi tội lỗi.
Trì Trọng Kiều lấy hai quyển sách nguyên văn từ giá sách, cậu biết một chút tiếng Pháp, nhận ra một quyển là "Nguyên lý kinh tế học thuần túy", quyển còn lại là "Đại cương kinh tế học."
Trì Trọng Kiều: "..." Quả nhiên là nam chính, vậy mà đã bắt đầu đọc loại sách thâm sâu như thế này rồi. Cậu nhìn một lượt, một giá sách lớn như vậy mà lại không có lấy một quyển sách giải trí nào.
Trì Trọng Kiều vẫn thích đọc tiểu thuyết hơn.
Lục Ngộ Chu để tránh bầu không khí lạnh lẽo, vừa sắp xếp quần áo vừa tùy tiện tìm một chủ đề: "Tôi nghe nói hôm nay nam chính vào đoàn?"
Trì Trọng Kiều chậm nửa nhịp mới trả lời: "Ừ đúng, hôm nay vừa hay không có cảnh quay của tôi, xin phép đạo diễn Quách nghỉ, không đi."
Lục Ngộ Chu một tay gấp quần áo: "Ở đoàn phim có quen không?"
Giọng điệu này giống hệt như trưởng bối trong nhà, không phù hợp với tuổi tác còn rất non nớt của anh.
Trì Trọng Kiều nghe thấy có chút không quen: "Đều ổn, đạo diễn Quách tính tình tốt, ở đoàn phim cũng ít khi nổi nóng."
Lục Ngộ Chu: "Cậu thấy bộ phim này có khả năng nổi không?"
Trì Trọng Kiều cất những đồ dùng thường dùng trên mặt bàn vào trong túi, nghe vậy thì nghiêng đầu: "Chỉ cần diễn xuất của nam chính ổn thì nó có lý do gì để không nổi chứ?"
Một kịch bản tốt có thể đạt bảy mươi điểm, diễn viên có diễn xuất tệ nhất cũng ở mức đạt yêu cầu, chỉ cần khâu dựng phim cuối cùng của đạo diễn Quách ổn thì năm nay phim truyền hình này chắc chắn sẽ là phim truyền hình ăn khách. Theo góc nhìn của Trì Trọng Kiều, bộ phim này chắc chắn sẽ nổi. Huống hồ, Trì Trọng Kiều còn là người nắm trong tay nửa kịch bản, cậu biết bộ phim này chắc chắn sẽ nổi.
Trì Trọng Kiều nói: "Tin tôi đi, lần này ông cụ sẽ không lỗ."
Thực ra, nhà đầu tư thực sự của "Mẫu nghi thiên hạ." không phải là ông cụ mà là Lục Ngộ Chu. Và Lục Ngộ Chu đương nhiên biết bộ phim này cuối cùng sẽ vượt qua tất cả các bộ phim truyền hình khác trong năm, thực sự bùng nổ. Anh hỏi như vậy, chẳng qua là muốn lấy may, không biết tại sao, cứ ở bên Trì Trọng Kiều là anh lại thấy may mắn hơn.