Anh hừ nhẹ một tiếng, cúi đầu, cọ mặt vào phần đầu phải của cô.
Làn da hai người dính sát vào nhau, ngay cả côn ŧᏂịŧ cũng tới gần hơn một bước.
Tư thế hậu nhập khiến anh có thể thấy rõ cô trong gương.
Tay phải của thiếu niên di chuyển từ phía trước người cô xuống dưới, phủ lên mu âʍ ɦộ, xoa nắn một hồi. Sau đó lại tách hai cánh môi âʍ ɦộ sưng đỏ ra, sờ tới hạt đậu nhỏ được giấu ở giữa, nhẹ nhàng vân vê bới móc…
Ngón trỏ hơi lạnh bắt đầu thuận theo cánh môi tiến vào, trên đường nó đυ.ng tới âm đế, xúc cảm lạnh lẽo kí©ɧ ŧɧí©ɧ tới gáy cô tê rần, suýt nữa xụi lơ.
“Ưm…” Cô chưa từng bị ai đối xử như vậy, cố nhịn nhưng không thể nhịn nổi phải phát ra tiếng rêи ɾỉ đè nén, âm cuối còn mang theo giọng mũi.
Sau khi rên thành tiếng, cô lại cảm thấy hơi thẹn thùng, vội rũ mi, cắn chặt môi.
Anh nhìn cô trong gương, thông qua mặt gương mà đối diện với cô, tròng mắt đen nhiễm tìиɧ ɖu͙© cực kỳ xinh đẹp, hệt như xoáy nước muốn hút cô vào trong.
Mà vẻ mặt này là dành cho Ôn Lâm.
Còn cô lại không phải Ôn Lâm.
Cái đầu vốn nóng lên đột nhiên lạnh lại.
Cô hơi nâng mi, không biết vì sao, một luồng cảm xúc kỳ dị xông thẳng tới ngực.
Cô như bất chấp tất cả, lại như --- Dù sao cũng chẳng có ai biết Ôn Lâm giờ phút này lại là cô, cô còn phải thẹn thùng cái gì?
Nếu còn thẹn thùng nữa, nói không chừng đối phương sẽ nhận ra điểm khác thường.
Nghĩ như vậy, cô lấy hết can đảm hút chặt lấy côn ŧᏂịŧ trong cơ thể.
Thiếu niên hít sâu một hơi, hơi ngừng động tác, ngay sau đó là tốc độ thọc vào rút ra càng nhanh hơn.
Sau khi tìm được quy luật, cô cố tình hùa theo anh. Bắt đầu học cách lắc mông theo biên độ thọc vào rút ra, lúc côn ŧᏂịŧ ra vào còn dùng vách động nóng ướt chậm rãi vuốt ve du͙© vọиɠ của anh.
Hạ thân bị tắc tới đầy trướng, đồng thời, du͙© vọиɠ cũng được hóa giải thật nhiều.
Dường như hành động này đã tạo thành kí©ɧ ŧɧí©ɧ rất lớn với thiếu niên phía sau.
Anh rút cự vật ra, nhấc cô lên khỏi mặt đất đặt tới trên bệ rửa mặt lạnh lẽo.
Cô dạng hai chân ra, hai chân giơ lên giữa không trung không có điểm tựa, vì kẹp anh vào giữa nên hai chân không cách nào khép lại, chỉ có thể mở rộng mặc cho anh ngắm nhìn.
Thao lộng lâu như vậy, giữa hai chân đã sớm lầy lội khó tưởng, môi âʍ ɦộ đã sớm sưng đỏ, cực kỳ đáng thương mà bị tách ra hai bên. Huyệt khẩu lúc khép lúc mở không ngừng phun hoa dịch ra ngoài, đối diện với côn ŧᏂịŧ dữ tợn của anh, hệt như đang thả ra tín hiệu mời chào.
Côn ŧᏂịŧ gần ngay trước mắt, chỉ cách hoa huyệt chừng nửa bước mà thôi.
Bệ rửa mặt rất cao, anh cũng rất cao, độ cao như vậy vừa lúc tiện để làʍ t̠ìиɦ. Côn ŧᏂịŧ của anh đi về phía hoa huyệt của cô, khi hai bên đối diện nhau, mùi hương dễ ngửi trên người anh ào ạt vọt tới.
Một tay anh nâng eo cô lên, một tay nắm lấy cự long, nhưng anh không tiến vào ngay mà dùng nhiệt thiết cọ cọ môi âʍ ɦộ của cô.
Âm đế nóng lên, lưng cô cứng đờ, đôi tay bám chặt lấy hai vai anh: “A…”
Anh dùng côn ŧᏂịŧ cọ cọ môi âʍ ɦộ ướt đẫm, vừa vuốt ve vừa trượt làm, chốc chốc lại cố tình dừng lại trêu đùa bên hoa môi, nhưng mãi vẫn không chịu tiến vào.