Hắc Động Rơi Xuống

Chương 3: Chuộc Tội - Địa Cầu Đỏ [1]

chương 3

Phi thuyền từ Địa cầu xuất phát ngay sau tiến hành nghi thức quốc ca, tất cả nhân viên phi hành đoàn, quân nhân và Phi nhân đều tiến vào khoang ngủ chỉ còn máy tính hoạt động. Bọn họ ngủ say trong bao con nhộng nhỏ hẹp đó một tháng, thời điểm đến gần tinh vực 930 sẽ khôi phục chế độ bình thường, lấy vận tốc 0,9 lần tốc độ ánh sáng hướng tới hằng tinh thiêu đốt cực nóng trong vũ trụ xa xăm – hằng tinh Hera.

Thứ đưa ý thức đang lơ lửng của Ethan kéo về cơ thể là một bản nhạc êm đềm. Cách một tầng mí mắt ánh sáng trắng nhẹ nhàng sáng lên, nhưng khi cậu mở mắt ra được một lúc, một cảm giác ghê tởm mãnh liệt từ trong bụng dâng lên, cậu ghé vào bên cạnh bao con nhộng nôn khan, phun ra rất nhiều dịch dạ dày trong suốt. Trên mặt nước mắt nước mũi chảy ròng ròng, cậu chật vật dùng mu bàn tay xoa mặt, đột nhiên gần đó duỗi tới một cái khăn lông.

Cậu ngẩng đầu. Ngược sáng, khuôn mặt tuấn mỹ tinh xảo của Tanysell gần trong gang tấc, bay bổng hệt như một tầng ảo mộng.

“Cảm ơn….” Ethan hoảng loạn tiếp nhận khăn lông, căn bản không dám nhìn cơ ngực trần trụi của đối phương. Cậu nằm mơ cũng không thể tưởng tượng được bên cạnh lại là bao con nhộng của tư tế Eve tinh, càng không nghĩ tới đối phương nguyện ý tỏ vẻ thiện ý với một Phi nhân như cậu.

Tanysell khẽ mỉm cười với cậu, phủ thêm áo choàng tắm dài lên người, đôi mắt màu xám bạc nhìn quanh toàn bộ người ngủ say trong đại sảnh. Lúc này mọi người cũng theo thứ tự tỉnh lại, mỗi người có phản ứng khác nhau với tần suất phi hành. Có khuôn mặt mờ mịt hoảng hốt, cũng có một số phản ứng giống như Ethan quỳ rạp trên đất nôn khan, một số khác phản ứng không quá lớn giống như hắn. Lúc này thân thể tất cả mọi người đều gần như trần trụi, nếu không phải trên cổ mang vòng điện uy hϊếp thì quả thật khó phân biệt ai mới là Phi nhân.

Ethan sờ ngăn tủ dưới khoang ngủ trước tiên, đeo mắt kính lên thế giới lập tức rõ ràng hơn nhiều. Cậu thở phào một hơi, trước kia chưa từng đi tần suất phi hành xa như vậy, cũng không ngủ một giấc sâu như vậy, không ngờ cảm giác sau khi tỉnh dậy còn tệ hơn say rượu gấp mười lần. Cậu khoác áo tắm dài lên người, không thể không chú ý tới người máy trị liệu đứng cạnh đang đo huyết áp cho tư tế Eve tinh.

“Chúng ta đã tiến vào Hera tinh hệ rồi sao?” Bên kia có lẽ là nữ nghiên cứu viên Beta đặt câu hỏi.

Người đàn ông ngồi bên trái nàng nói: “Có lẽ là chưa, nếu không phi thuyền sẽ không đánh thức mọi người chúng ta.”

“Cũng không biết đưa nhiều Phi nhân đi theo như vậy làm gì, có thể gặp nguy hiểm gì không?”

“Tôi nghe nói những nhân viên khai hoang trước đó đột nhiên mất liên lạc, sau khi đội cứu viện tới không lâu cũng bị mất liên lạc theo, có một ít video đội cứu viện gửi về Địa cầu nhưng tất cả đều là cơ mật, ai cũng không được xem. Lúc này mang theo Phi nhân tới, không phải sẽ tiết lộ điều gì đó chứ?”

Nữ Beta quay sang Ethan nói: “Cậu là người bộ môn nào? Có nghe qua gì không?”

Nhưng nam Beta kia lại vươn tay đẩy đẩy cô nàng, hướng nàng liếc mắt một cái rồi nhìn nhìn cổ áo cậu, nữ Beta lúc này mới chú ý tới vòng cổ Ethan giấu dưới áo tắm. Trong nháy mắt ánh mắt cô nàng liền thay đổi. Vừa rồi khuôn mặt nho nhã đoan chính cùng nụ cười thân thiện, hiện tại lại cố gắng che giấu vẻ hoảng sợ, thân thể cũng vô thức dịch chuyển mấy cen về hướng trái ngược.

Ethan tuy hiểu phản ứng của đối phương, nhưng trong lòng vẫn không khỏi có chút ảm đạm.

Bỗng nhiên thanh âm trong trẻo ngọt ngào của phi thuyền máy tính Diana vang lên: “Mời tất cả các Phi nhân lập tức đến tàu số 13 tập hợp.”

Ethan không dám chậm trễ, nhanh chóng quấn chặt quần áo đi về hướng cửa khoang, các Phi nhân khác mang vòng cổ cũng tách ra từ đám người thân thể trần trụi. Bởi vì cửa khoang quá hẹp nên tất cả mọi người đều dựa sát vào nhau, Ethan bị đám đông xô đẩy lảo đảo về phía trước, đột nhiên cậu cảm giác được một bàn tay hung hăng chụp lên mông mình.

Cậu kinh hô một tiếng, quay đầu lại nhưng hoàn toàn không rõ ai đứng sau lưng mình. Cậu thiếu kiên nhẫn ép người vào cửa khoang, len qua một quân nhân đứng trước mặt đi vào hành lang quanh co phức tạp, cuối cùng đi thang máy thẳng đến nhà kho, nơi vận chuyển hàng hóa lên tầng.

Cửa thang máy còn chưa mở, âm thanh máy móc vận hành ầm ĩ đã xuyên qua màng nhĩ, một luồng khí lạnh khác ập tới trước mặt làm Ethan co người lại. Hiển nhiên suy xét đến vấn đề an toàn của phi hành đoàn, các nhà nghiên cứu và người Eve tinh, đám Phi nhân bị tách biệt bởi tầng chuyên chở hàng hóa, nơi không thích hợp với nhân loại sinh tồn.

Bên ngoài hành lang đã không còn phong cách trang trí đơn giản trong trẻo, các ống dẫn thép giăng kín bầu trời và trên các bức tường, cầu sắt đan xen trong không trung, các kỹ sư đang kiểm tra thiết bị. Không gian rộng lớn được lưới sắt ngăn thành nhiều khu vực, chất đầy vật tư và một ít máy móc cao lớn không biết dùng làm gì. Xuyên thấu qua ánh đèn tối tăm hơi nước mang đến áp lực mơ hồ, mũi tràn ngập mùi dầu máy kí©ɧ ŧɧí©ɧ.

Tất cả Phi nhân chỉ khoác một bộ áo tắm dài, ngay cả quần áo cũng chưa kịp mặc, tại nơi chứa hàng độ ấm không đủ này máu cũng bị đông cứng. Xung quanh vang lên liên tiếp tiếng chửi rủa bất mãn. Một quân nhân đứng trên cao lạnh mặt ấn vào một cái nút trên cánh tay khống chế thứ gì đó, hai người chửi nhiều nhất liền hét thảm một tiếng rồi ngã xuống đất, cả người run lên bần bật, tròng mắt trợn trắng, trong miệng phun ra bọt mép. Mọi người lập tức tránh xa hai quỷ đáng thương kia, tạo ra một khoảng đất trống.

“Câm miệng lại, ở chỗ này đợi mệnh, lát nữa sẽ có người mang quần áo đến cho các người. Bất luận kẻ nào cũng không được phép lên lầu.” Giọng nói quen thuộc, thế mà lại là nam cảnh vệ Beta đã lựa chọn bọn họ ở Cấm Thành.

Để không bị điện giật nên không ai dám nói chuyện, 50 Phi nhân tốp năm tốp ba tản ra tìm nơi sưởi ấm cho nhau. Ethan không quen ở cùng nhiều người, đành phải ngồi xuống một gốc cây ấm áp đằng sau ống dẫn, dùng hai tay ôm chặt lấy cơ thể. Tiếng gầm rú của vô số máy móc làm đầu cậu phát đau, ý thức muốn hôn mê.

Nhưng vào lúc này thân thể đột nhiên lại bị một cái ôm mạnh mẽ ôm lấy. Hương vị xa lạ không phải đến từ Samuel.

Cậu khẽ giật mình, mở mắt ra, liền nhìn thấy nam Alpha tóc đỏ to lớn ngồi ở bên cạnh, lộ ra tươi cười nóng bỏng với cậu, áo tắm rộng mở lộ ra cơ ngực cùng cơ bụng tám múi.

“Em là người mới?

“Đúng vậy.” Ethan cố gắng nhích người ra xa một chút, nhưng lại bị cánh tay đặt bên hông kéo lại.

“Nơi này lạnh như vậy, chúng ta cùng ôm nhau sưởi ấm đi?” Ngữ khí đối phương không hề có đường sống cứu vãn, căn bản không coi đây là vấn đề: “Tôi tên Otto, em tên gì?”

Otto... Cái tên quen thuộc, hình như Samuel từng nhắc đến...

Ethan cổ họng khô khốc nuốt một ngụm nước bọt, ánh mắt đảo qua khắp nơi, tìm cơ hội thoát thân: “Ethan. Eldridge.”

“Nghe tên họ là cảm giác được người thượng đẳng rồi.” Otto huýt sáo, tay ái muội dịch chuyển trên eo cậu, mũi hắn vùi vào cổ cậu khẽ ngửi: “Em là Beta hay Omega?”

Ngày thường Omega không ở thời kỳ phát tình, hầu hết người Địa cầu đều không thể phân biệt được khí vị khác nhau giữa Omega và Beta, nhưng đa số Omegas đều nhỏ xinh, có vẻ quyến rũ khác thường, phần lớn dựa vào vẻ ngoài mà phân biệt. Nhưng cũng có những Omegas vì đủ loại nguyên nhân không thích phô trương bản thân, cho nên tương đối khó phân biệt với Beta bình thường. Vì vậy, không có gì ngạc nhiên khi Otto hỏi câu này.

“Beta...” Ethan bắt lấy cánh tay không thành thật của Otto, nói một cách cẩn thận: “Tôi nhận thức Samuel..”

“Samuel? Hahaha, hắn không có hứng thú đối với loại Beta một chút cũng không có khí vị Omega như em, cho dù là Omega đi nữa hắn cũng bắt bẻ ấy chứ.”

Ethan nghĩ thầm, bản thân Samuel là Omega đương nhiên chỉ có thể giả vờ cự tuyệt Omega. Đôi mắt cậu khoanh vùng bóng dáng cảnh vệ cùng những quân nhân khác, nhưng trong lòng lại không xác định nếu kêu cứu thì có ai để ý đến mình hay không.

“Otto, tôi nhớ rõ chúng ta đã từng thỏa thuận, không đánh chủ ý với người của đối phương.” Đột nhiên có một giọng nói khác vang lên làm Ethan lập tức nhẹ nhàng thở ra. Vừa quay đầu liền nhìn thấy Samuel đang khoanh tay đứng đằng sau cậu cười như không cười, trong mắt ánh lên tia giận dữ.

Otto sửng sốt, sau đó như không có gì mà ha ha cười, tự nhiên buông lỏng cánh tay đang ôm lấy Ethan: “Uầy, khẩu vị của anh thay đổi từ khi nào vậy?”

Samuel túm lấy cánh tay của Ethan kéo cậu lên, lấy tư thế chiếm hữu ôm eo Ethan, còn vươn đầu lưỡi liếʍ nhẹ bên ngoài vành tai của Ethan. Ethan rùng mình, nổi hết da gà. Cậu hiểu Samuel đang diễn trò, nhưng không cần làm thật như vậy đi.

Điều khiến Ethan càng thêm bất an chính là, xuyên qua thuốc ngụy trang Alpha đã mất hơn phân nửa mùi vị, tiếp xúc ở khoảng cách gần cậu mới nhận ra trên người Samuel mang theo mùi xạ hương nhàn nhạt, chỉ có cái mũi Thiên Lang tinh như cậu mới ngửi ra được.

Đây không phải là một dấu hiệu tốt. Dựa theo kinh nghiệm ở chung cùng Omega trong quá khứ, khi khí vị này xuất hiện, không tới hai ngày Omega sẽ tiến vào kỳ động dục.

Tại sao Samuel biết bản thân sắp tiến vào kỳ động dục lại chủ động báo danh tham gia lần chuộc tội này?! Hắn không ngu như vậy chứ??

Nhưng bản thân Samuel lại có vẻ hoàn toàn không biết gì, vẫn cứ ôm Ethan trong tư thái Alpha, trừng mắt nhìn Otto: “Tôi biết bộ dáng bí thư này hợp khẩu vị của anh, nhưng thật xin lỗi, tôi ở cùng một nhà với hắn, nhìn hắn đáng yêu như vậy không cẩn thận liền tiên hạ thủ vi cường*.”

*tiên hạ thủ vi cường: ra tay trước sẽ giành được lợi thế.

Ethan đáng yêu không khỏi nhớ tới, bạn trai Omega đầu tiên của cậu cũng hình dung cậu như vậy, xem ra nhóm Omega đều cảm thấy cậu rất “đáng yêu”?

Tuy rằng cậu hoàn toàn không cảm thấy từ này có quan hệ gì với mình.

Otto giơ tay đầu hàng: “Xin lỗi lão huynh, tôi thật sự không biết hắn là người của anh. Quay đầu lại bồi tội sau.” Nói xong liền xua xua tay rồi xoay người rời đi. Ethan mắt thấy hắn đi xa, không kịp lơi lỏng liền hạ giọng thì thầm vào tai Samuel: “Kỳ động dục của anh sắp bắt đầu rồi!”

Samuel sửng sốt, quay mặt lại trừng mắt nhìn cậu: “Cậu nói nhảm gì đó, kỳ động dục của tôi còn hai tuần nữa mới tới.”

Ethan cũng trừng mắt lại: “Anh không nghĩ tới tần suất phi hành sẽ ảnh hưởng đến hormone và chu kỳ động dục của mình sao?”

Hai người nhìn nhau hồi lâu, đều thấy trong mắt đối phương hiện lên vẻ mộng bức và khϊếp sợ. Ethan vội vàng hỏi: “Nếu đã biết trước sau hai tuần là đến kỳ động dục, anh hẳn nên mang theo ức chế tề cùng ngụy trang tề chứ?”

Samuel hô hấp cũng dồn dập: “Mang theo... Giấu trong quần áo.”

Ethan thở phào một hơi: “Còn tốt còn tốt, bọn họ nói lát nữa sẽ mang quần áo tới cho chúng ta.”

Nhưng 30 phút sau, hai cảnh vệ tới chia chế phục vũ trụ lữ hành chứa công năng giữ ấm khiến bọn họ cả người choáng váng. Samuel vội đuổi theo cảnh vệ kia hỏi: “Quần áo cũ của tôi đâu?”

Cảnh vệ trừng mắt nhìn hắn: “Không biết, đại khái bị tiêu hủy rồi.”

“Tôi muốn quần áo cũ của tôi!” Samuel hoảng sợ, cũng không rảnh để ý giọng điệu của mình có quá cường ngạnh hay không. Mắt thấy cảnh vệ kia sắp kích phát nút giật điện trên cánh tay, Ethan nhanh chóng kéo Samuel lại rồi cười làm lành với cảnh vệ: “Đầu óc hắn bị đông lạnh nên không rõ ràng lắm, thực xin lỗi, thực sự xin lỗi.” Liền mạnh mẽ lôi Samuel đi.

Cũng may khả năng tự khống chế của Samuel vẫn còn, không hoàn toàn hoảng sợ, bị Ethan kéo đến phía sau trạm máy móc cách khá xa đám Phi nhân khác. Samuel siết chặt nắm tay, tư thế như muốn đánh người làm Ethan kinh hồn táng đảm, cũng không biết đối phương có vì kinh hoàng quá độ mà mất khống chế thật sự đánh mình một trận hay không.

Mắt thấy Samuel ngồi xuống trên một ống dẫn, hai tay cào tóc, bộ dáng ảo não, Ethan đánh bạo đem quần áo trong ngực mình khoác lên người hắn, lại bị Samuel bực bội dùng sức ném xuống đất. Ethan thở dài khuyên nhủ: “Còn có hai ngày nữa khí vị mới bị chú ý, phi thuyền này còn phải đi trong một tuần, chỉ cần trước lúc đó tìm được một địa phương thích hợp trốn ba ngày, nói không chừng chịu đựng là qua thôi.”

“Mẹ nó, cậu nói nhẹ nhàng quá ha! Cậu có biết, không có ức chế tề sẽ gặp bao nhiêu gian nan không?! Nhiều Alpha như vậy, vạn nhất một người ngửi được, tôi cũng xong luôn!”

Ethan nghĩ thầm, những Omega khác trước đó không cần ức chế tề cũng không bị đánh dấu đều tự mình vượt qua kỳ động dục a, nhưng trên mặt vẫn tràn đầy săn sóc cùng nhẫn nại hướng dẫn từng bước: “Đây cũng là một biện pháp, trước tiên chúng ta cần tìm nơi ẩn nấp, tôi sẽ giúp anh nhìn chằm chằm đề phòng vạn nhất. Chờ an bài tốt chúng ta sẽ hỏi thăm xem quần áo cũ đặt ở đâu, những người đó có lẽ cũng không muốn chạm vào đồ của Phi nhân đâu, cho nên ức chế tề của anh hẳn là còn ở đó.”

Ethan là loại hình Beta nho nhã đáng tin cậy, trước nay luôn được nhóm Omega xem là người bảo hộ đáng tin cậy trong kỳ phát tình; thiên tính Beta vốn lãnh đạm sẽ không bị dụ hoặc, hơn nữa lại cẩn thận tỉ mỉ kiên nhẫn. Từ nhỏ cậu luôn phụ trách chiếu cố Omega mụ mụ khi cha xa nhà, sau khi lớn lên chiếu cố bạn cùng phòng, bạn bè thậm chí là người yêu, cậu có nhiều kinh nghiệm trong tình huống này.

Lần đầu cậu gặp loại Omega có khí phách Alpha như Samuel, bất quá nghĩ đến thời điểm bị bản năng chi phối, hẳn cũng không kém bao nhiêu đi...

Giọng nói bình tĩnh vững vàng của Ethan làm dịu đi lo âu trong lòng Samuel, hắn hít một hơi thật sâu kiềm chế nỗi bất an làm hắn sắp phát điên. Mấy năm nay hắn làm đầu lĩnh Alpha trong Cấm Thành đắc tội không ít người, một khi thân phận Omega của hắn lộ ra, chỉ sợ muốn yên tĩnh trong Cấm Thành cũng khó.

“Biến mất ba ngày chắc chắn sẽ bị hoài nghi, hơn nữa nơi nơi là máy theo dõi, tôi có thể trốn ở chỗ nào?”

“Anh suy nghĩ quá nhiều, những thủ vệ đó sau khi ném chúng ta tới đây phân nửa đều rời đi rồi, chỉ cần không lên tầng trên ai quản chúng ta ở đâu. Đến nỗi các Phi nhân khác, lực chú ý đều tập trung đến vấn đề sinh tồn của bản thân, nào chú ý tới ai thiếu ai không thiếu.” Ethan trấn an, trong lòng lại phun tào, Omega cùng Alpha luôn có thừa ý thức, họ luôn cảm thấy người khác đều chú ý tới chính mình, Beta lại chưa từng gặp phải loại vấn đề này.

Đây là lý do tại sao gián điệp tinh tế luôn ưu tiên tuyển dụng Beta, bởi vì sẽ không có người để ý đến họ.

“Nếu anh không yên tâm thì cứ ở đây trước, chờ tôi tìm được lại đến gặp anh.” Thấy Samuel có chút do dự, Ethan liền khuyên nhủ như thế. Rốt cuộc nếu ngày mai còn chưa tìm được chỗ thích hợp, Samuel sẽ gặp nguy hiểm.

Samuel là chỗ dựa cho cậu ở Cấm Thành, nếu hắn đổ, chính Ethan cũng khó bảo vệ bản thân. Hơn nữa nếu lúc này trợ giúp Samuel thuận lợi thông qua, hắn nhất định sẽ thập phần cảm kích chính mình, trong lúc chấp hành nhiệm vụ chuộc tội sẽ chiếu cố cậu nhiều hơn.

Quyết không thể bỏ qua cơ hội này!

Samuel biết đây có lẽ là giải pháp tốt nhất, vì thế gật đầu đồng ý.

Ethan nhìn xung quanh thấy quả nhiên cảnh vệ đã vào thang máy rời đi, lập tức đi vào sâu bên trong kho hàng vận chuyển hàng hóa. Không gian lớn liếc mắt cũng khó nhìn thấy đỉnh đầu, những cây cầu sắt đan xen giao nhau trên cao, hai bên sườn cũng được bao quanh bởi vô số động cơ điện thật lớn cùng những máy móc hình trụ không biết tên. Bởi vì phần lớn kho phi thuyền dùng để vận chuyển hàng hóa không cần người canh giữ, cho nên khuyết thiếu ánh sáng, nơi nơi đều tràn ngập một tầng màu sắc mờ nhạt, sóng âm dao động không dứt tạo ra vô số tạp âm như tiếng ù tai. Hơn nữa lăng liệt khiến người cảm thấy độ ấm lạnh lẽo, thực sự không phải là nơi thích hợp làm chỗ ở.

Ethan di chuyển cơ thể đến gần những cỗ máy, tận lực không phát ra bất kỳ tiếng động nào. Lúc trước ngồi trên tàu vũ trụ lữ hành cậu chưa từng đến nơi này, cũng không biết gì về cấu tạo của tàu vũ trụ. Trên mặt đất ngẫu nhiên có vài đường ống vươn ra, giống như một bàn tay nắm lấy mắt cá chân của cậu khiến cậu đi lại gập ghềnh. Tìm nửa ngày cuối cùng cũng tìm thấy một không gian ẩn nấp có độ ấm cao hơn gần lò phản ứng hạt nhân, phía sau một đống đường ống dày đặc. Mặc dù có khả năng nguy hiểm khi tiếp xúc với phóng xạ, nhưng loại phi thuyền tiên tiến này đã sớm làm tốt phong kín, chỉ cần để một tấm bảng ghi hai chữ cấm vào ngoài cửa là không có nguy hiểm.

Quan trọng nhất chính là, đại khái Phi nhân sẽ không muốn đến gần nơi này.

Sau khi mang Samuel đến, Omega đứng trước kỳ động dục cảm xúc tương đối căng thẳng xem xét kỹ một vòng mới miễn cưỡng đồng ý. Bọn họ dọn một số cái rương nơi chứa một ít hàng chất chồng xung quanh, tận mọi khả năng che đậy toàn bộ không gian. Ethan nhảy ra khỏi đống lộn xộn và lấy ra một vài chiếc túi ngủ, tất cả dây cáp và cái rương ở kia làm thành một không gian bí mật.

Kế hoạch của bọn họ là, chờ khi kỳ phát tình của Samuel bắt đầu, mỗi ngày Ethan sẽ lặng lẽ trở về mang đồ ăn thức uống tới, lúc cần đi WC thì giải quyết ở đây luôn, để Ethan canh gác. Từ đây đến sân tập trung Phi nhân có chút khoảng cách, cho nên tỷ lệ bị phát hiện không cao.

Vì an toàn Samuel sẽ không về, miễn cho chóp mũi Alpha ngửi thấy hương vị của hắn trước tiên.

Vào ban đêm khi hai người nằm cạnh nhau trong không gian bí mật tối tăm, Ethan đã có thể cảm giác được trên người Samuel dày đặc mùi vị xạ hương ngọt ngào. Cậu không ngủ được, trong lòng lại có nhiều nghi vấn, liền thử hỏi một câu: “Chúng ta trước đây... có phải đã từng gặp?”

Sau khi nói xong liền cảm thấy câu này của mình vụng về giống như lời thoại trong phim..

Samuel hồi lâu không nói chuyện. Ngay khi Ethan cho rằng hắn đã ngủ, đối phương lại đột nhiên mở miệng: “Có thể cậu đã nhìn thấy tôi trên TV. Lúc trước tôi từng là một võ sĩ quyền anh.”

Những lời này lập tức vạch ra tầng sương mù mông lung trong đầu Ethan, hắn không phải là Quyền vương Jonathan Samuel trẻ tuổi thanh danh vang dội mấy năm trước sao?! Ngay cả Ethan loại chưa từng để ý tới quyền anh cũng chú ý tới hắn, đơn giản là vì khuôn mặt tuấn tú hiếm thấy của hắn, khi thi đấu khí thế bá đạo, ra quyền lại tàn nhẫn, dẫn tới nhóm nữ Alpha, Beta và Omega không hứng thú với quyền anh hoàn toàn điên cuồng, còn lên trang bìa tạp chí.

“Thế mà lại là anh ?! WTF! Sao anh lại ở chỗ này?” Hơn nữa trước giờ chưa từng nghe nói Jonathan Samuel là Omega a?! Chẳng lẽ ngay từ lúc đó, hắn đã dùng ức chế tề và ngụy trang tề thành Alpha?

Trong bóng đêm không nhìn rõ biểu tình của Samuel, chỉ nghe thấy một tiếng cười nhạo: “Đúng vậy, tôi cũng không rõ như thế nào mình lại chạy đến địa phương quỷ quái này.”

Dường như nhận ra mình đã hỏi câu không nên hỏi, Ethan ngượng ngùng ngậm miệng lại. Ngoài việc phạm phải những tội không thể tha thứ, còn có nguyên nhân nào nữa đâu?

“Thật ra thì bí thư như cậu, nhìn bộ dáng vâng vâng dạ dạ như thế, vào đây bằng cách nào?” Samuel hỏi ngược lại.

Ethan nhấc mắt kính lên, chậm rãi chớp mắt trong bóng tối: “Tôi cũng không rõ.”

“Ha hả, chính mình phạm tội gì còn không biết sao? Đừng nói với tôi cậu là người tốt, chỉ là vô tình phạm phải loại sai lầm này nhá.”

Ethan rơi vào trạng thái không nói nên lời, trong lòng có chút tức giận. Nghĩ thầm anh cũng không hiểu gì về tôi, làm sao biết tôi không phải người tốt?

Vì vậy cậu cũng dỗi lại một câu: “Không phải anh cũng nói không rõ sao?”

“Tôi lại chưa nói tôi là người tốt.”

“Anh..” Ethan hừ lạnh một tiếng: “Xem ra anh không chỉ không phải người tốt mà còn ngốc, kỳ phát tình đến rồi còn tự nguyện tham gia cái chuộc tội gì đó.”

“Cậu thì biết cái gì. Giống như tôi ngày thường tích cực tham gia tự nguyện mỗi ba tháng đột nhiên biến mất, ai sẽ hoài nghi. Lại nói mỗi lần tôi đều chuẩn bị đầy đủ ức chế tề và ngụy trang tề, nếu không phải lần này thằng bệnh tâm thần kia không thể hiểu được phát quần áo mới cho chúng ta, căn bản sẽ không xảy ra loại chuyện này.”

“Không làm Omega cho tốt, giả mạo Alpha làm cái gì, không phải sớm muộn sẽ xảy ra chuyện sao?”

“Mẹ nó cậu câm miệng, nếu không ông đây đánh cậu.”

Hai người xỉa xói nhau một hồi, cả người có chút mệt mỏi. Ethan thở phì phì trở mình, mệt mỏi cả ngày đánh úp tới, bất tri bất giác chìm vào giấc ngủ say.

***