Chương 21: Chu Triết Đông lẻn vào quán bar tình ái
Edit & Beta: Vivians2
***
Chu Triết Đông ngồi trong văn phòng nhìn thư mời, thư mời rất tinh xảo, màu vàng chữ đen, có vẻ rất cao quý.
Loại bar tình ái phi pháp này hắn điều tra đã lâu ngày, ngay cả thư mời thật này cũng phải rất vất vả mới có.
Hắn còn nghe nói quán bar này chủ yếu nhằm vào nữ sinh.
Mời nữ sinh ngoan đến chơi miễn phí, rồi lợi dụng danh tiếng nữ sinh để bán giá vé vào cửa cao ngất.
Đàn ông vào đây chẳng cần kiêng dè gì có thể thỏa thích làʍ t̠ìиɦ với nữ sinh, nếu may mắn còn có thể chơi xử nữ.
Loại hình hoạt động này đã kiếm được không ít tiền.
Thừa dịp chủ đề đêm nay, Chu Triết Đông có nhiệm vụ tranh thủ thu thập chứng cứ về nơi làm ăn phi pháp này.
Hắn ngồi trong văn phòng nhìn đồng hồ trên tường, toàn bộ văn phòng yên tĩnh kì lạ.
Thời gian mỗi một phút một giây trôi qua, đến đúng giờ, hắn đứng lên thay âu phục màu đen, nhét thư mời vào túi áo.
Nhanh chóng lái xe đi đến quán bar.
Chu Triết Đông tới còn hơi sớm, nhưng cửa quán bar đã bị vây kín đông như kiến, người tới chơi quá nhiều.
Trong quán bar ai cũng phải đeo mặt nạ tinh xảo, phụ nữ đeo mặt đều được vào cửa miễn phí còn đàn ông đeo mặt nạ thì phải có thư mời mới được vào trong.
"Ai nha ~ cậu nhanh lên!" Diêu Lê đi một đôi giày cao gót, hấp tấp lôi kéo Dương Manh Manh, sợ người nhiều không xếp hàng kịp vào trong.
Dương Manh Manh ngày hôm qua nhảy một đêm, vốn định nghỉ ngơi dưỡng sức đã, không nghĩ tới buổi chiều 3 giờ đã bị Diêu Lê lôi kéo đến cửa hàng trang điểm.
Trang điểm xong Dương Manh Manh tăng thêm vài phần quyến rũ, hơn nữa váy lộ vai càng tôn lên vẻ đẹp mê người của cô.
Có không ít đàn ông liếc nhìn Dương Manh Manh, như thể muốn nhớ kỹ chi tiết trên người Dương Manh Manh, chỉ có như vậy tiến vào quán bar mới dễ dàng tìm, sau đó xảy ra chút chuyện mập mờ.
Dương Manh Manh vẫn còn buồn ngủ, cả người buồn ngủ mơ màng bị Diêu Lê lôi kéo xếp hàng.
Diêu Lê duỗi dài cổ nhìn hàng người phía trước: "Này xếp hàng đến bao giờ đây?"
Dương Manh Manh uể oải ỉu xìu, liếc mắt vô tình nhìn thấy một hình bóng quen thuộc, nhưng mà bóng hình kia rất nhanh đã biến mất khỏi tầm mắt Dương Manh Manh.
Chẳng lẽ mình nhìn lầm rồi?
Vì sao người đàn ông vừa lấy mặt nạ kia cực kỳ giống Chu Triết Đông?
Dương Manh Manh lắc lắc đầu, sao có thể là Chu Triết Đông đươc? Khẳng định không phải, hắn dù gì cũng là cảnh sát, muốn tới cũng không bao giờ tới loại địa điểm này.
Xem ra mình thật sự không ngủ đủ nên hoa mắt rồi.
Chu Triết Đông nhìn mặt nạ trong tay, mặt nạ rất đơn giản, một màu trắng chẳng có hoạ tiết gì. Hắn đến đây vốn dĩ là để lẻn vào điều tra, lựa chọn mặt nạ cũng chỉ tùy tiện cầm một cái.
Hắn đeo mặt nạ lên, đi vào trong.
Dương Manh Manh chắc phải hơn nửa giờ sau mới lấy được mặt nạ. Lúc chọn mặt nạ, tinh thần có chút loạn, rối rắm không biết chọn cái nào.
"Diêu Lê, cậu giúp tớ nhìn xem, hai cái này, cái nào đẹp hơn?"
Diêu Lê nhìn thoáng qua, cầm trong tay so sánh: "Cái màu đen đi, rất hợp với váy đen của cậu."
"Liệu có quá mờ nhạt không?" Dương Manh Manh nhìn nhìn đánh giá, ánh đèn quán bar vốn đã tối, còn đeo mặt nạ màu đen, chẳng phải sẽ không nhìn thấy gì sao.
Diêu Lê bĩu môi: "Dù sao cậu tới nhìn người ta chơi thôi, có làm gì đâu, màu đen quá thích hợp đi ấy chứ."
"Ai nói tớ không làm, nhỡ may có người thích hợp thì sao?" Dương Manh Manh đến bây giờ vẫn chưa quên được người đàn ông cực kỳ giống Chu Triết Đông kia.
————————