Tinh Hải

Chương 53: - Chiếc nỏ ᗷiếи Ŧɦái

Kiba cố tình không lên tiếng cảnh báo trước. Không chỉ hai người Hans và Grey muốn biết trình độ anh, bản thân anh cũng muốn xem thử khả năng của thợ săn bậc thầy của vùng đất này sẽ như thế nào.

Khi chỉ còn cách con vật khoảng chừng 200 Koca, Hans và Grey bất chợt đứng lại. Cả hai nhìn nhau đầy nghi hoặc rồi gật đầu. Ngay sau đó Hans vẫn đứng yên trong khi Grey bắt đầu vào tư thế rình mồi tiến lên phía trước.

Cả hai liếc qua nhìn Kiba như muốn xem thử phản ứng của anh. Kiba gật đầu, không tệ, hoàn toàn không tệ chút nào. Nhất là Hans, theo lý ra thì người có ngoại kình mạnh như hắn sẽ không quan tâm đến chuyện bị phát hiện nhưng hắn lại có được bản năng cảnh giác nhạy bén này. Hai người này là thợ săn có tố chất nhất Kiba từng gặp trên hành tinh này.

Để đánh tan sự nghi ngờ của Hans và Grey, Kiba lên tiếng.

"Một con Zephir trưởng thành, cách chúng ta khoảng chừng 200 Koca về hướng Bắc."

Hans và Grey cùng kinh hãi. Hai người bọn họ mặc dù cũng cảm nhận được gần đây có mãnh thú, nhưng cũng chỉ là đại khái thôi. Nhưng mà Kiba lại không những biết được vị trí chính xác mà còn nói rõ là loài thú nào nữa. Nếu những điều anh vừa nói là sự thật thì chỉ riêng khoản này thôi đã xứng đáng làm đội trưởng trinh sát hơn Grey rồi.

Grey không cam lòng, hắn chầm chậm tiến đến gần theo hướng Kiba nói. Trong tâm hắn vẫn có một tia hy vọng, hẳn là Kiba chỉ đoán mò thôi. Làm sao có thể nhận định chính xác như vậy được, ngay cả trinh sát giỏi nhất Grey biết – sư phụ của hắn – cũng cần có nhiều thông tin hơn mới có thể xác định được cụ thể sinh vật nào.

Tuy nhiên càng đến gần Grey lại càng căng thẳng, mồ hôi bắt đầu chảy ra sau lưng hắn. Trực giác hắn đang nói với hắn rằng Kiba có thể đã đoán đúng, bởi vì cảm giác nguy hiểm lạnh sống lưng này, cùng với mùi vị mà hắn cảm nhận được trong không khí này, quả thật rất giống với Zephir.

Grey nín thở trườn nhẹ không một tiếng động đến lùm cây gần đó rồi nhẹ nhàng quan sát qua các kẽ hở.

Một con Zephir to lớn và đen bóng đang nằm ngủ trên cành cây, bên dưới là một đống xương của sinh vật bất hạnh hẳn là bị nó bắt được cách đây không lâu.

Khi Grey quay lại, Hans nôn nóng định hỏi kết quả. Tuy nhiên biểu hiện trên khuôn mặt Grey đã cho Hans kết quả mà hắn muốn biết rồi. Hắn há hốc miệng ra không tin được. Còn Grey thì khuôn mặt rất phức tạp, thở dài hỏi Kiba.

"Làm thế nào anh biết được ?"

"Cảm giác." – Kiba đáp. Anh hoàn toàn không nói dối, bất quá cảm giác của anh là dùng nội kình mà ra thôi, chuyện này thì không cần nói làm gì cho nó phức tạp thêm vấn đề vốn đã khó giải thích này.

"Cảm giác của anh trước giờ chưa bao giờ sai hay sao ?" – Hans không phục, lên tiếng.

"Lần này có sai không ?" – Kiba không trả lời Hans ngay mà hỏi ngược lại Grey.

Grey lắc đầu. Kiba cười.

"Vậy thì vẫn chưa !"

-----

"Bây giờ chúng ta làm gì ?"

Grey lên tiếng, phá tan bầu không khí im lặng giữa ba người. Giờ phút này hắn đã hiểu vì sao Vân lại chọn Kiba mà không phải là hắn. Chưa nói đến khả năng trinh sát, chỉ riêng phần tự tin kia của Kiba hắn cũng tự nhận không thể nào có được.

Câu hỏi của Grey mặc dù hỏi chung cho cả ba người, nhưng lại hướng về Kiba mà nói, xem như là sự thừa nhận của hắn đối với anh. Hans còn có chút không cam lòng nhưng hắn không nói gì.

"Anh nhắm gϊếŧ được nó không ?" – Kiba quay sang hỏi Hans.

Hans nắm chặt tay, sau một hồi đấu tranh cuối cùng hắn thở ra.

"Không thể, nếu chỉ riêng một mình tôi thì không sợ nó nhưng cũng không gϊếŧ được nó. Nếu có thêm anh và Grey thì tốt nhất là không nên động tới, vì tôi không tự tin có thể bảo vệ được hai người."

Grey gật đầu. Đây là lựa chọn chính xác nhất. Hắn và Hans đã từng săn được Zephir, nhưng đó là khi có thêm hai thợ săn sức chiến đấu cao khác. Còn trường hợp hiện tại thì tránh xa con hung thần này mới là quyết định đúng đắn.

Kiba gật đầu.

"Vậy thì tôi sẽ gϊếŧ nó."

Hans và Grey cảm thấy lùng bùng lỗ tai. Hans nổi gân lên mặt, gằn giọng hỏi lại.

"Anh vừa nói gì cơ ?"

"Như đã nói, nếu anh không gϊếŧ được nó thì để tôi." – Kiba thản nhiên đáp.

"Ý anh là anh cho rằng sức chiến đấu của anh mạnh hơn tôi ?" – Hans tức giận hỏi tới.

Grey định cản Hans, nhưng hắn cũng không biết phải nói gì. Những lời vừa rồi của Kiba quả thật quá khoác lác và khinh người. Một sinh vật ngay cả thợ săn kinh nghiệm hàng đầu với kình lực gần 9000 như Hans còn không gϊếŧ được, vậy mà một kẻ không có chút kình lực nào lại tuyên bố hắn có thể gϊếŧ. Đây cũng đại loại như đại lực sĩ nâng không nổi chiếc tạ trước mặt, đột nhiên có đứa bé ốm o gầy còm chạy tới nói ahihi để cháu nâng dùm chú nha. Mặc dù Grey chấp nhận khả năng trinh sát của Kiba vượt qua anh, tuy nhiên sức chiến đấu thì lại là chuyện khác. Nói cho cùng, khi đi săn thì khả năng chiến đấu và tiêu diệt con mồi mới là thứ quan trọng nhất, nếu không thì dù có tìm ra cũng không làm gì được. Như trường hợp hiện tại.

Kiba gãi đầu, lại phải giáo dục tư tưởng cho hai người nữa rồi. Hành tinh này cái gì cũng được, chỉ có nghề thợ săn này thật sự rất ngu học, Kiba nghĩ thầm.

"Không phải vấn đề sức chiến đấu, cơ bản là phương pháp săn thú của tôi và anh khác nhau." – Kiba trả lởi Hans, không có vẻ gì yếu thế trước thái độ bùng nổ của hắn.

"Tốt. Vậy để chúng ta xem thử xem cái phương pháp gì đó của anh nó như thế nào. Đừng lo, nếu có gì thì tôi sẽ cố hết sức mình bảo vệ cho đội trưởng trinh sát của đoàn." – Hans khinh miệt đáp, tuy nhiên Kiba nhận ra câu sau của hắn ngoài giọng điệu mỉa mai còn có mấy phần sự thật trong đó. Điều này khiến thiện cảm của anh đối với Hans tăng lên đáng kể. Anh tin chắc nếu anh thất bại thì cho dù rất bực bội Hans cũng sẽ dùng hết sức để bảo vệ cho anh và Grey thoát thân.

Có vẻ Thánh nữ Vân chọn thành viên cho đoàn cũng khá chuẩn đấy, Kiba gật gù.

Sau đó anh ngay lập tức dội một chậu nước lạnh lên cái đầu đang nóng bừng của Hans.

"Xem thì được, nhưng chỉ Grey thôi. Anh ở lại đây !"

Kiba vừa nói vừa lấy cái nỏ sau lưng xuống, cài một mũi tên vào. Gần như ngay lập tức Hans và Grey hiểu ngay ý định của Kiba.

"Anh muốn dùng nỏ ?" – Grey kinh hoàng hỏi.

Hans mắt giật giật không lên tiếng. Grey thì cuối cùng đã hiểu mình vẫn coi thường Kiba. Phương pháp mà anh nói tới không ngờ lại là dùng nỏ để săn thú. Đây ngày xưa từng được xem là một cách thức để giúp người không có ngoại kình đi săn, và biến trinh sát thành thợ săn chân chính. Tuy nhiên chưa từng có ai thành công cả, bởi vì người ta nhận ra khi đối mặt với những con mãnh thú hung dữ có ngoại kình kia, chỉ một sai lầm nhỏ có thể dẫn đến hậu quả chết người. Không có trinh sát nào lại không run tay vì căng thẳng và hoảng sợ khi một mình đối mặt với sinh vật có thể gϊếŧ chết mình cả. Còn nếu đi nhiều người thì lại tăng khả năng bị phát hiện trước khi có thể sử dụng nỏ. Lại thêm hiếm có loài thú nào có thể bị gϊếŧ với một mũi tên cả, trừ khi vị trí bắn trúng phải thật hiểm. Điều này lại càng đòi hỏi cao hơn, không những tâm lý vững vàng mà kỹ năng bắn phải chính xác như thần. Nói chung vì nhiều lý do phương pháp đi săn này đã tự bị đào thải theo thời gian.

Nói thật Grey hiện tại đang cảm thấy rất phục Kiba. Chỉ riêng sự dũng cảm này đã hơn xa hắn rồi. Bảo hắn cầm theo nỏ để bắn thú thì hắn tuyệt đối không bao giờ làm. Đột nhiên trong đầu hắn lóe lên một tia chớp.

"Không lẽ... những con thú anh săn được trong lời đồn... ?"

"Đúng vậy, toàn là dùng nỏ đấy !" – Kiba lại gật đầu tỉnh rụi.

Hans và Grey đã không còn biết nói gì nữa rồi. Nếu thật sự như vậy thì ngược lại đáng để xem một lần cho biết. Grey liếʍ môi, hắn quyết định sẽ liều mình đi theo Kiba để nhìn tận mắt xem phương pháp dùng nỏ này có thật sự hiệu quả hay không.

Hans nhíu mày, sau đó thở dài lắc đầu.

"Hét lớn lên và chạy thật nhanh về phía tôi nếu thất bại."

Grey gật đầu và quay người định đi theo Kiba. Nhưng hắn thấy Kiba lúc này lại đang nhìn Hans, mắt khó hiểu, miệng thì mỉm cười.

"Chuyện gì ?" – Hans bực bội.

"Vừa rồi anh nói là "nếu" thất bại, mà không phải là "khi" thất bại." – Kiba cười cười nói, sau đó tiếp tục đi.

Grey và Hans cũng chợt nhận ra.

Hình như bọn chúng cũng đã bắt đầu tin.

-----

Kiba và Grey hiện tại đang nằm trong bụi tậm cách con Zephyr một khoảng hơn 60 Koca. Đây cũng là khoảng cách gần nhất Grey cảm thấy hắn có thể tiếp cận mà không bị Zephyr phát hiện.

Kiba nhìn Grey, không giấu vẻ tán thưởng. Khả năng di chuyển và trực giác đều vô cùng xuất sắc, không phải vô cớ mà hắn có thể trở thành trinh sát nổi tiếng. Nếu như đội viên AH của anh có thể luyện được trình độ tương tự như thế này thì không còn gì tốt hơn. Tuy nhiên những kỹ năng này phải cần dựa vào kinh nghiệm thực tế, không thể nào luyện được mà không thông qua thực chiến cả.

Xem ra đợt này trở về bắt đầu đá chúng nó vào rừng huấn luyện là vừa, Kiba nghĩ thầm.

Grey không biết Kiba đang nghĩ gì trong đầu, hắn cũng đang rất bất ngờ đối với Kiba. Cách di chuyển êm ru và nhẹ nhàng của anh, cùng những động tác gọn gàng linh hoạt khiến hẳn hiểu được Kiba hoàn toàn là bậc thầy trong lĩnh vực này. So với anh thì hắn chẳng qua chỉ như người mới vào nghề. Thậm chí nếu như không phải là hắn đang nằm cạnh Kiba thì có khi hắn còn không cảm nhận được sự tồn tại của anh nữa.

Kiba lúc này đã đưa nỏ lên, ngắm về phía con vật đáng thương đang say ngủ.

Không một chút suy nghĩ, không một tia sát ý, chỉ có ánh mắt lạnh lùng ngắm thẳng vào con mồi mà thôi. Tạch một tiếng, mũi tên rời khỏi nỏ nhanh như một tia chớp.

PHẬP. Mũi tên cắm lút sâu vào thân cây đằng sau con Zephyr trong sự kinh hãi của Grey và Kiba.

Grey kinh hãi là vì hắn thấy con Zephyr rũ người xuống với một lỗ máu xuyên từ mắt qua đầu, hiển nhiên là đã chết. Khoảng cách hơn 60 Koca, lại có thể bắn trúng vào mục tiêu nhỏ như vậy, trình độ bắn nỏ thế này hắn chưa từng thấy bao giờ.

Grey cảm thấy máu sôi sùng sục, nếu hắn cũng có được kỹ năng dùng nỏ như vậy... phải chăng sẽ là một con đường hoàn toàn khác. Đã có người làm được, tại sao hắn lại không thể làm ?

Trong khi Grey đang sục sôi chiến ý thì Kiba lại đang kinh hãi vì lý do khác hoàn toàn. Cái nỏ biếи ŧɦái này quả thật là mạnh như nỏ lớn thủ thành, bắn xuyên thẳng qua đầu con Zephyr cắm vào cây luôn. Sức mạnh thế này có thể bắn xuyên được hai hoặc ba mục tiêu cùng lúc nếu như canh chính xác.

Quá sức biếи ŧɦái rồi, Kiba tặc lưỡi, mấy lão già của Thánh tộc quả thật toàn là bọn biếи ŧɦái. Cây nỏ này cực kỳ tốt, Kiba có thể tưởng tượng được khi anh gắn mũi tên làm từ móng Falco mà Vân tặng vào thì nó sẽ biến thành một thứ vũ khí nguy hiểm đến mức độ nào.

Nhưng mà có khi phải hạn chế sử dụng lại, nếu không thì làm cho người khác hoảng sợ quá cũng không tốt. Mục tiêu của Kiba là không quá thu hút sự chú ý, mặc dù anh phải thừa nhận là cho đến hiện tại thì anh hoàn toàn thất bại trong việc này. Tuy nhiên dù sao cũng phải có định hướng đúng đắn trước cái đã, thực hiện được hay không thì có thể tính sau.

Kiba vỗ vỗ vai Grey, lúc này vẫn đang chìm vào suy nghĩ bên cạnh. Hắn nhìn anh đầy cuồng nhiệt.

"Còn không biết đi kêu Hans lại đây nữa ?" – Kiba nhắc.

"Đúng vậy, phải cho cậu ta thấy kết quả hoàn mỹ này !!!"

Grey vội nhảy lên, sau đó chạy biến mất. Kiba gãi đầu, ý anh đâu phải muốn khoe khoang như vậy, anh chỉ là muốn dùng tên vai u thịt bắp ngoại kình mạnh mẽ đó làm cu li bốc vác con Zephyr này thôi mà...