Khi Kiba đến, Hans và Grey đang là tiêu điểm của các cô gái trẻ tuổi.
"Anh Hans, chuyến đi này anh hẳn là thợ săn giỏi nhất trong đoàn rồi chứ nhỉ ?" – Một cô gái hâm mộ hỏi.
"Chuyện đó mà còn phải hỏi à, anh Hans vừa có kình lực mạnh lại nhiều kinh nghiệm, không phải thợ săn trưởng thì còn ai dám giữ vai trò đấy. Em nghe nói anh bây giờ là người mạo hiểm cao cấp rồi phải không Hans ?" – Một cô gái khác chen vào.
Hans có vẻ rất hưởng thụ việc các cô gái tranh nhau giành sự chú ý của anh. Cũng khó trách hắn, chỉ cần là một người đàn ông tâm lý bình thường thì làm gì có ai mà không thích được như vậy.
Grey mặc dù không có ngoại kình nhưng cũng rất được các cô gái yêu thích. Lúc này một cô gái lại hỏi Grey.
"Còn anh thì nhất định là thủ lãnh đội trinh sát rồi đúng không Grey ? Cặp đôi phối hợp hoàn hảo của anh và Hans lại sắp sửa nổi danh khắp Thánh tộc trong chuyến đi này..."
Grey bỗng im lặng không biết nói gì, Hans thì bừng bừng lửa giận.
"Không, lần này thủ lãnh trinh sát là người khác." – Hans nói, vô cùng căm phẫn.
"Không thể nào !!! Lẽ nào lại có trinh sát giỏi hơn cả anh Grey ?"
Các cô gái vô cùng bất ngờ trước tin tức này và ngay lập tức cùng ồ lên nói chuyện.
"Hừ, chỉ là một thằng mặt trắng bảnh trai có quen biết với Thánh nữ Vân mà thôi. Có gì hay đâu chứ !" – Hans nhổ một bãi nước miếng.
Các cô gái xung quanh như hiểu ra điều gì. Họ lại càng làm ầm ĩ hơn.
"Ra là dùng nhan sắc để dụ dỗ Thánh nữ Vân à..."
"Thánh nữ Vân dù sao cũng chỉ là con gái giống chúng ta thôi. Chuyện này thật ra cũng dễ hiểu..."
"Không biết hắn ta đẹp trai đến cỡ nào mới làm cho Thánh nữ Vân mê mệt như vậy nhỉ ?"
Kiba dở khóc dở cười khi nghe được những đoạn đối thoại trên. Đúng là ba người phụ nữ thành cái chợ, các cô gái mà tìm được chủ đề hấp dẫn để buôn chuyện thì trí tưởng tượng còn phong phú hơn cả đám nhà văn viết truyện khoa học giả tưởng nữa.
"Không phải đâu. Thánh nữ Vân tuyệt đối không phải là người như vậy. Chị ấy sẽ không giao phó sự an toàn của cả đoàn thám hiểm cho một kẻ bất tài, cho dù chị ấy có yêu thích hắn ta đến đâu đi nữa !!!" – Một tiếng nói phản đối vang lên giữa những âm thanh bàn luận sôi nổi về chuyện tình ái của Thánh nữ Vân.
Một cô gái trong trang phục thôn nữ với tướng mạo dễ nhìn, chiều cao cân đối vừa lên tiếng. Cuối cùng cũng có người biết suy nghĩ, Kiba thở phào.
"Tôi cũng nghĩ như vậy ! Mọi người ít ra phải có chút niềm tin vào trưởng đoàn thám hiểm của mình chứ..."
Trước khi mọi người kịp lên tiếng phản đối cô gái, Kiba đến gần và lên tiếng ủng hộ.
Hành động này khiến anh trở thành mục tiêu của tất cả mọi ánh nhìn. Hans và Grey hơi giật mình khi thấy Kiba, họ biết anh đã nghe được những chuyện từ nãy đến giờ. Rất tiếc vì lý do màu da đen của họ nên Kiba không biết họ liệu có đang đỏ mặt lên khi bị bắt gặp nói xấu sau lưng người khác hay không.
"Anh là ai ?" – Một cô gái hỏi.
"Thằng mặt trắng bảnh trai !" – Kiba tỉnh bơ trả lời, miệng mỉm cười.
Các cô gái há hốc miệng, họ tất nhiên biết ngay Kiba chính là người nãy giờ họ đang thảo luận. Ngay lập tức các cô gái cúi gằm mặt xuống xấu hổ. Nói xấu sau lưng thì cũng thôi, họ lại còn bàn luận về chuyện tình cảm mờ ám giữa thanh niên này với Thánh nữ Vân nữa chứ. Nhất thời cả khu vực đang ồn ào náo nhiệt bỗng nhiên trở nên trầm lắng hẳn xuống.
"X...xin chào anh Kiba !" – Một giọng nói dè dặt vang lên, phá tan bầu không khí im lặng xấu hổ này.
Người vừa nói không phải ai khác chính là cô gái lúc nãy đã lên tiếng bênh vực cho Vân. Kiba cười thân thiện, anh rất có thiện cảm với cô nàng.
"Cô biết tôi ?" – Kiba hỏi lại.
Cô gái gật đầu liên tục.
"Em cũng là người sống trong thị trấn Somo. Em tên là Meirin, cảm ơn anh đã giúp xử lý bọn côn đồ trong thị trấn." – Cô gái thành khẩn nói.
Ặc. Tưởng chuyện gì không ngờ mình lại được cảm ơn nhờ việc thu phục bọn ăn hại. Kiba tò mò không biết liệu cô nàng Meirin này có biết rằng bọn chúng giờ đã trở thành người của Kiba rồi không. Đến lúc đó có khi cô nàng lại hối hận mình cảm ơn nhầm trùm xã hội đen rồi cũng nên ?
Kiba không biết phải làm gì cho thích hợp, thế nên anh cười rồi gật đầu xem như đồng ý lời cảm ơn của Meirin. Nói gì thì nói, anh quả thật đã đem lại cho thị trấn Somo một bầu không khí trong lành không có lưu manh côn đồ các kiểu.
Quay sang Hans và Grey, lúc này không biết đang nghĩ gì, Kiba lên tiếng.
"Tôi đang chuẩn bị đi săn, các anh có hứng thú muốn đi cùng cho vui không ?"
Hans và Grey giật mình một cái. Sau đó cả hai ngay lập tức hiểu ra mục đích của Kiba. Ánh mắt hiếu thắng của họ đã cho Kiba biết câu trả lời.
"Chúng tôi cầu còn không được nữa ấy chứ !" – Hans nói, giọng đầy kɧıêυ ҡɧí©ɧ.
"Hy vọng anh thật sự lợi hại như trong lời đồn." – Grey cũng nói.
Kiba nhún vai sau đó rời đi. Nói nhiều làm gì cho mệt, anh biết chỉ có bản lĩnh thật sự mới có thể thuyết phục được hai tên da đen cứng đầu này mà thôi. Hans và Grey cũng ngay lập tức đi theo anh, thậm chí còn không thèm từ biệt các cô gái hâm mộ mình.
Kiba thì tất nhiên là không như vậy, anh không quên vẫy tay chào các cô gái trước khi đi khuất.
Sau khi bóng ba người đã biến mất, các cô gái mới lại tiếp tục ồ lên náo nhiệt trước những sự kiện vừa xảy ra.
"Thấy không thấy không ? Bọn họ sắp sửa quyết đấu đấy !!!"
"Ước gì được đi xem thì hay biết mấy..."
"Trời ơi, anh ấy đẹp trai quá ! Tôi chưa từng thấy người nào đẹp trai như vậy." – Một cô gái mơ màng nói.
"Tôi trước giờ còn tưởng Raiden là đệ nhất mỹ nam của Thánh tộc cơ. Giờ mới thấy là mình hoàn toàn sai lầm rồi..."
"Đúng vậy đúng vậy ! Bây giờ thì tôi hiểu được cảm giác của Thánh nữ Vân rồi. Nếu là tôi cũng sẽ thế thôi, ai bảo người ta sinh ra dễ nhìn như vậy chứ..."
Các cô gái đều lên tiếng tán đồng lời nói vừa rồi. Meirin đỏ mặt không biết nói gì với những cô bạn sớm nắng chiều mưa này của mình. Nhưng mà cô cũng không phản đối, vì thật sự cô cũng có một chút, chỉ một chút thôi, cảm thấy họ nói không sai chút nào.
-----
"Bọn họ cũng là người trong đoàn thám hiểm à ?" – Kiba hỏi.
Hans và Grey nhìn sang Kiba, hơi ngạc nhiên trước câu hỏi của anh. Hans còn đang chần chờ không biết nên phản ứng thế nào thì Grey đã lên tiếng trả lời.
"Đúng vậy. Anh lần đầu tiên tham gia những chuyến đi như thế này ?"
Kiba gật đầu.
"Nói thật những chuyện này khá lạ lẫm đối với tôi, cho nên tôi đang hy vọng có thể học hỏi thêm từ hai anh. Nghe nói các anh là bộ đôi người mạo hiểm rất tài giỏi và nhiều kinh nghiệm."
Lời nói rất thành thật này của Kiba ngay lập tức chiếm được thiện cảm của hai người. Biểu tình trên khuôn mặt Hans hơi giãn ra, không còn cứng ngắc như trước nữa. Còn Grey thì mỉm cười, có vẻ như mọi người đã có ấn tượng ban đầu không được tốt lắm về nhau và Kiba đang muốn thay đổi điều này.
Khi Grey còn chưa kịp giải thích thì Hans đã giành lên tiếng.
"Một chuyến đi dài ngày như thế này cần phải có đội hậu cần tốt để hỗ trợ chăm sóc và xử lý những chuyện liên quan. Nếu chỉ toàn các thành viên chỉ biết chiến đấu thì nó là một tổ đội thợ săn rồi chứ không phải là đoàn thám hiểm nữa." – Hans nói, hơi đỏ mặt trước sự hăng hái này của mình.
Kiba hỏi lại một cách rất tự nhiên.
"Thì ra là vậy, nhưng mà tôi thấy họ toàn người không có kình lực ? Tại sao không tìm người có kình lực cho an toàn hơn ?"
"Nhiều người cũng thường có suy nghĩ sai lầm như vậy. Chỉ có người trong cuộc mới biết, thật ra không có kình lực mới là an toàn nhất." – Grey cười đáp.
Kiba đã hiểu ý của bọn họ.
"Khi gặp chuyện, những người trong vai trò hậu cần và hỗ trợ không có kình lực sẽ giúp cho mãnh thú không để ý đến bọn họ và dễ dàng ẩn nấp tránh né hơn. Đồng thời nếu cần họ cũng có thể đảm nhiệm vai trò người đi báo tin cầu cứu, tuy nhiên đây là biện pháp khá nguy hiểm chỉ dùng trong trường hợp không còn lựa chọn nào khác." – Hans tiếp tục giải thích.
Kiba cuối cùng cũng hiểu rõ, anh nhớ lại khi anh mới đến hành tinh này và giải cứu Sharty. Chẳng phải đó chính là chuyện Hans đang nói đến sao.
"Cảm ơn hai anh, bây giờ thì tôi đã hiểu." – Kiba gật đầu.
Trải qua một cuộc nói chuyện như vậy, quan hệ giữa ba người cũng trở nên thân cận hơn không ít. Mặc dù có chút khúc mắc nhỏ về vấn đề trinh sát trưởng, nhưng ít ra thì Hans và Grey cảm thấy Kiba không phải là người cao ngạo khó ưa như họ đã nghĩ.
Tuy nhiên, muốn họ công nhận anh xứng đáng làm trinh sát trưởng thì Kiba phải thể hiện bản lĩnh ra mới được. Tính tình dễ chịu thân thiện cũng tốt đấy, nhưng mà để làm chủ quán rượu thì được. Làm trinh sát, vẫn là phải có năng lực trước cái đã.
Có vẻ như thượng đế cũng cảm thấy đã đến lúc cho Kiba cơ hội làm điều đó. Thế nên anh đã cảm nhận được một con Zephyr đang cách ba người không xa, khoảng chừng 400 Koca. Kiba vừa nói chuyện vừa như vô tình dẫn Hans và Grey về phía đó.
Con vật đáng thương đang nằm ngủ, không hay biết tử thần đang đến rất gần mình. Nghĩ lại cũng thấy buồn, Zephyr mang tiếng là sinh vật nguy hiểm nhất vùng thảo nguyên Vĩnh cửu này, thế nhưng đã có đến hai con chết trong tay Kiba. Và sắp tới con số đó sẽ rất nhanh trở thành ba con.
"Amen." – Kiki đã lâu rồi không nói gì bỗng lên tiếng.