Đích Nữ Triệu Thị

Chương 11: Mười bốn tuổi

Tiếng nước dâʍ đãиɠ vang lên, càng thúc dục khác vọng cùng du͙© vọиɠ đen tối trong lòng của Triệu Xu Ngọc. Trong lúc đó, Triệu Hành Viễn đã vươn ra một ngón tay khác, phối hợp mà xoa bóp tiểu thịt châu ở giữa hai cánh môi, bị xoa nắn liên tục tiểu thịt châu đã nhanh chóng run rẩy.

Điểm mẫn cảm không ngừng bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ, làm mông của Triệu Xu Ngọc không ngừng run rẩy theo động tác trên ngón tay của Triệu Hành Viễn.

- A... Hành Viễn ca ca, Ngọc Nhi không được... Chịu không nổi nha...

Khuôn mặt nhỏ ửng hồng, ngọt ngào thở phì phò. Toàn bộ lực chú ý đều tập trung ở hạ thân, nơi tư mật mở rộng ra giữa hai chân, bị ca ca cắm vào hai ngón tay thô dài, lặp lại từng động tác xoay tròn xoa nắn thọc vào rút ra.

Tay nàng đặt ở trên đầu vai của Triệu Hành Viễn, móng tay nhòn nhọn đâm vào làn da của hắn. Hô hấp càng ngày càng dồn dập, giống như hấp hối. Dưới hạ thể cơn ngứa từng đợt như sóng biển đánh úp vào.

Triệu Hành Viễn mắt thấy Triệu Xu Ngọc lại sắp đạt cao trào, vội vàng nắm lấy dươиɠ ѵậŧ đang trướng đến phát đau. Không một tiếng báo trước, đâm vào hai cánh hoa môi kiều nộn giữa hai chân muội muội.

Theo đường ngón tay mà đâm sâu hơn lúc đầu một chút. Đến cả cơ hội cho Triệu Xu Ngọc thở dốc cũng không có.

Không bao lâu, hô hấp của Triệu Xu Ngọc đã cứng lại, thân mình nhỏ xinh co rút run rẩy vài cái. Tiểu huyệt càng điên cuồng hút chặt, kɧoáı ©ảʍ tới vừa mãnh liêt vừa tàn nhẫn, lan tràn khắp người, hạ thể cũng theo đó tràn ra không ít dịch nhầy.

Hồi lâu sau, hô hấp của Triệu Xu Ngọc mới bình thường lại, đôi mắt nửa híp nửa mở, hồng hồng phủ lớp sương mù mờ mịt.

Nhìn bộ dáng vừa kiều vừa mị, bụng dưới của Triệu Hành Viễn lại bùng lên một trận lửa nóng.

Tiểu Ngọc Nhi có thoải mái không?

Ngón tay dính đầy dịch nhầy xoa xoa ở bên ngoài tiểu hoa huyệt, hắn cúi đầu hôn lên khóe mắt hồng hồng của Triệu Xu Ngọc.

Triệu Xu Ngọc khịt mũi “Ân” một tiếng, hòa hoãn, lại nói:

Thực thoải mái, nhưng nơi đó của Ngọc Nhi sao vẫn luôn chảy nước. Nước chảy rất nhiều, còn ẩm ướt dính dính, làm nàng có chút không thoải mái.

Nhưng khi đại ca xoa xoa nơi đó, nàng lại có cảm giác rất thoải mái. Triệu Xu Ngọc hiện lên biểu tình mê mang, hạ thân đang chìm trong kɧoáı ©ảʍ, nào biết được việc này trong lễ giáo thế tục là một việc mà thiên địa bất dung.

Triệu Hành Viễn nghe Triệu Xu Ngọc thản nhiên mà nói ra cảm thụ của mình, hắn khàn khàn cười nhẹ hai tiếng, lại dụ dỗ ở bên tai muội muội.

Điều đó chứng minh rằng Ngọc Nhi rất thích ca ca nha. Nước càng nhiều, chứng tỏ Tiểu Ngọc Nhi càng muốn ca ca dùng côn ŧᏂịŧ cắm vào để ngăn nước. Hử? Thì ra chỉ cần côn ŧᏂịŧ lớn cắm vào liền có thể ngăn nước sao?

Triệu Xu Ngọc vặn vẹo mông nhỏ, nhẹ nâng eo lên, hừ nhẹ nói:

Vậy đại ca liền cho vào đi.

Thật là một nha đầu ngốc!

Triệu Hành Viễn bật cười lắc đầu, hôn lên trán Triệu Xu Ngọc.

Hiện tại Ngọc Nhi vẫn còn quá nhỏ, chờ Ngọc Nhi lớn thêm một chút. Khoảng mười bốn tuổi, đại ca liền lấy ra gậy thịt ngăn nước cho ngươi, có được không?

Vừa nghe nói phải chờ tới mười bốn tuổi, Triệu Xu Ngọc vểnh cái miệng nhỏ lên, hừ hừ nói:

Tại sao phải chờ đến mười bốn tuổi.

Triệu Hành Viễn chỉ cười không nói, liền đưa tay đầy mật dịch đến bên môi Triệu Xu Ngọc.

Nước này cực ngọt, Ngọc Nhi nếm thử đi.

Triệu Xu Ngọc còn chưa nếm qua hương vị mật thủy của chính mình. Nàng có chút tò mò cũng có chút thẹn thùng. Do dự một chút, vẫn vươn đầu lưỡi nhỏ ra nhẹ nhàng liếʍ một chút. Nào ngờ Triệu Hành Viễn đã thuận thế cắm ngón tay vào cái miệng nhỏ của nàng, hai ngón tay kẹp lấy đầu lưỡi, không ngừng quấy.

“Ô... Ô...”

Cái miệng nhỏ bị hai ngón tay của đại ca quẩy loạn, muốn ngậm lại cũng không được. Triệu Xu Ngọc cảm giác như mình bị lừa liền kịch liệt trốn thoát.

Nhưng Triệu Hành Viễn là người nào, không chỉ có kẹp lấy đầu lưỡi nàng, mà còn ác ý kéo ra không ít nước miếng cùng nước bọt. Theo khóe miệng của Triệu Xu Ngọc không ngừng chảy xuống, cứ vậy đều bị hắn liếʍ vào trong bụng.

Hiện tại, đổi lại, Tiểu Ngọc Nhi tới thỏa mãn đại ca một chút đi.

(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~