Hàng Đêm Tiến Vào Mộng Xuân Của Các Nam Thần

Chương 9.1

Diệp Chi Cầm quay lưng về phía huấn luyện viên Trần như người mất hồn, cô lặng lẽ đưa tay lên tiểu huyệt của mình, cách một lớp quần và một lớp qυầи ɭóŧ xoa bóp nhào nặn lấy hai cánh môi.

Huấn luyện viên thủ da^ʍ phía sau lưng cô, cô cũng đang lén lút trộm an ủi tiểu huyệt của mình sau lưng anh… Hình ảnh trong căn buồng trở nên dâʍ ɭσạи.

Đột nhiên, đôi nam nữ đang yên lặng thủ da^ʍ trong buồng vệ sinh thì nghe thấy tiếng đôi nam nữ làʍ t̠ìиɦ mãnh liệt bên ngoài nói.

"Huấn luyện viên ca ca ~ Thầy có biết huấn luyện viên Trần Học Khí của khoa khác không? Hừm ~ Thầy ấy, thầy ấy thật đẹp trai."

"Được nha, tôi đang cắm tiểu huyệt em, em lại nghĩ đến người khác! Ngày mai phạt em không được mặc áo ngực qυầи ɭóŧ! Hừ, hắn chỉ được cái giả vờ đứng đắn nghiêm khắc, hắn hung tợn như vậy thì sao có nữ sinh nào có thể cho hắn đυ. được."

"A ... ô ~ Thầy ấy rất đẹp trai. Em rất muốn cho thầy ấy ... A! Sâu quá, đừng ~ Em không muốn thầy ấy nữa, em để thầy đυ.."

"Hừ, nhưng mà nữ đội trưởng hắn chọn cũng thật sự chất lượng, bộ dạng thanh thuần như vậy, mặc quần áo rộng thùng thình đã xinh đẹp đến vậy. Tôi không tin lần này hắn có thể nhịn được sờ sờ ngực hay đυ. em ấy!"

Hai người cách một bức tường bị nhắc đến, động tác tay đều khẽ dừng lại.

Trần Học Khí nghĩ thầm, từ trước đến nay anh luôn khinh thường loại huấn luyện viên như vậy, nhưng lần này anh không thể quảng minh lỗi lạc không thẹn với lòng được nữa. Quả thực là đã chạm vào bộ ngực to mềm của cô, đầṳ ѵú xinh xắn, bờ mông bóng bẩy, thậm chí cả cúc huyệt đang co rút run rẩy không qua một lớp quần áo.

Nghĩ đến vậy cảm giác càng thêm mãnh liệt. Anh nhịn không được càng dùng sức đẩy nhanh tốc độ loát lấy côn ŧᏂịŧ của mình. Nhớ lại những cảm giác tuyệt vời lúc chạm vào cơ thể cô, một hoặc hai tiếng rêи ɾỉ nhỏ từ miệng anh thoát ra.

Âʍ ɦộ nhỏ nhắn và dâʍ ŧᏂủy̠ của cô gái hiện lên trong đầu anh, anh nhất định phải cưỡng lại thể thể thao cô.

Diệp Chi Cầm nghe xong cũng càng lúc càng tê dại, phát hiện huấn luyện viên Trần ở phía sau càng ngày càng di chuyển mãnh liệt, sau vài tiếng rêи ɾỉ quyến rũ, cô không nhịn được kéo quần của mình ra, trực tiếp đặt tay lên tiểu huyệt.

Cô đùa nghịch cửa hoa huyệt một hồi, sau khi đầu ngón tay dính đầy dâʍ ŧᏂủy̠, cô trượt lên trên, bóp chặt lấy hạt đậu nhỏ đáng thương vân vẻ xoay tròn.

Trần Học Khí nghe thấy tiếng lôi kéo quần áo khả nghi cùng phùn phụt tiếng nước chảy, còn có tiếng thở nhu mì nhỏ nhẹ của cô, dươиɠ ѵậŧ cứng rắn sưng to đến phát đau.

Ảo tưởng đến đang vẻ nữ sinh ngây thơ đơn thuần cho tay vào trong quần thủ da^ʍ, anh chống cự không quay đầu lại, kéo quần cô ra, liều mạng đâm vào tao huyệt cô, cô nhất định sẽ tiếp tục rêи ɾỉ dâʍ đãиɠ, vừa xoa ngực sữa vừa xoa hạt đậu nhỏ.

Kiềm chế mà tưởng tượng, sau một hồi lâu nỗ lực, rốt cuộc anh cũng bắn ra. Lúc này anh mới phát hiện cặp đôi bên ngoài đã đi từ lâu.

Là một huấn luyện viên, anh có lòng kiêu hãnh riêng cùng tác phong chuẩn quân nhân, nhưng sau lưng cô nữ sinh, anh lại mơ mộng về thân hình hấp dẫn của cô, mà loát.

Anh đã cởϊ qυầи lót trước khi tự sướиɠ, vừa rồi dùng qυầи ɭóŧ hứng lấy lượng lớn tϊиɧ ŧяùиɠ đặc sệt.

Trần Học Khí trầm mặc lấy qυầи ɭóŧ lâu khô côn ŧᏂịŧ của mình, đẩy côn ŧᏂịŧ đang nửa cứng vào trong quần.

Trong lúc yên lặng, nghe thấy tiếng Diệp Chi Cầm vang lên. Cô không biết hai người bên ngoài đã rời đi từ lâu, cũng không biết huấn luyện viên Trần đã loát xong, cô đang chìm đắm trong du͙© vọиɠ gợϊ ȶìиᏂ.

Cô thở hổn hển rêи ɾỉ xuất thần, tiếng nước càng lúc càng lớn, tất cả những động tác này đều vang vọng trong nhà vệ sinh trống vắng và yên tĩnh.

Huấn luyện viên Trần không thể tránh né được âm thanh này, anh nhận ra rằng cô gái không chỉ sờ hoà huyệt mà nhất định đang thích ngón tay vào bên trong mà đưa đẩy.

Anh bất đắc dĩ nhìn côn ŧᏂịŧ của mình đang có xu hướng ngẩng đầu lên lần nữa, nghĩ đến việc sớm chấm dứt mọi chuyện dâʍ ɭσạи này.

Trần Học Khí hắng giọng. Nhưng cô gái không có bất kỳ phản ứng nào, cô cũng không ngừng phát ra âm thanh rêи ɾỉ.

Cuối cùng, anh vỗ vỗ nhẹ vào cánh tay của cô gái, cố gắng làm cho cô nhận ra rằng cô không nên tiếp tục. Nhưng Trần Học Khí phát hiện ra rằng cô lại thực sự nắm lấy tay anh.

Anh nghĩ có vấn đề gì đó nên quay lại không suy nghĩ gì, nhưng không ngờ cô gái lại thực sự nắm lấy tay anh đặt lên tiểu huyệt lầy lội.

“Ô… Em, em không thể tự làm được, em chọc không vào đến.” Tiếng khóc nhẹ nhàng của cô gái khiến anh không đành lòng từ chối.