"Làm ở trước gương cho em thấy rõ bản thân mình dâʍ đãиɠ đến mức nào! Rất dâʍ đãиɠ nha, hôm nay không cho em ăn no không để em chạy thoát!”
Nam nữ trong buồng đều ngẩn người, lúng túng nhìn nhau.
Nữ sinh rêи ɾỉ mê muội vang lên trong nhà vệ sinh, "Huấn luyện viên ~ huấn luyện viên, a a ... thầy quấy rối nữ sinh ... thật là trướng bụng ... Em muốn tố cáo thầy ... ưʍ..."
“Hừ, dám tố cáo, ngày mai phạt em cởϊ qυầи áo trước mặt mọi người, cho mọi người xem nữ trưởng nhóm của chúng ta dâʍ đãиɠ như thế nào!” Bên ngoài huấn luyện viên thở hổn hển nói.
Ánh mắt Diệp Chi Cầm đảo qua, thì thào nói ra lời, "A, bọn họ cũng là trưởng nhóm nữ và huấn luyện viên..."
Cô thật sự muốn tát chính mình một bạt tai, cái gì mà cũng là, người ta đang làʍ t̠ìиɦ công khai bên ngoài, họ đang trốn ở đây ... Mặc dù đang xem cảnh khiêu da^ʍ, quần cô cũng bị anh lột sạch, sợi nước vẫn còn đang chảy ở tiểu huyệt, đại côn ŧᏂịŧ của anh cũng đang cương cứng đến đáng sợ, nhưng anh vẫn rất đứng đắn giữ khoảng cách.
Trần Học Khí xấu hổ hắng giọng mà không thành tiếng.
"Giáo quan ~ Hừm ... Có phải thầy cố tình chọn em làm đội trưởng. Trong lúc huấn luyện riêng, còn cố ý sờ soạng ngực và mông của người ta ... A ~ đại côn ŧᏂịŧ chổng lên như cái lều còn cố ý cọ cọ người ta.”
"Có phải được sờ sướиɠ lắm hay không! Da^ʍ thuỷ bên trong giàn giụa đến như vậy rồi!"
Trần Học Khí ở trong buồng rất lo lắng. Hôm nay anh cũng đã dùng mũ chạm vào cơ thể nữ sinh, nhưng đó là hướng dẫn giảng dạy bình thường. Diệp Chi Cầm sẽ không hiểu sai đi ...
Hơn nữa đại côn ŧᏂịŧ của anh vẫn đang rêu rao dựng thẳng trước mặt cô, vừa nãy giúp cô cởϊ qυầи áo còn không cẩn thận chọc vào mông cô...
Nghe được cuộc nói chuyện dâʍ đãиɠ của giáo quan và học sinh bên ngoài, anh không tự chủ được mà nhớ lại chuyện giữa mình và Diệp Chi Cầm. Đại dươиɠ ѵậŧ không chịu nổi mà giật mấy cái, làm cả cái lều bự nơi đũng quần của anh cũng ngoe nguẩy.
Diệp Chí Lâm nhìn chằm chằm hạ bộ lắc lư khiêu gợi, bất giác nói: "Giáo quan, nếu thầy đang vội đi vệ sinh, liền đi luôn đi, bọn họ xem ra còn phải ... làm rất lâu nữa. Một hồi nữa không nhanh thì phòng ăn sẽ không còn gì..."
Trên trán lấm tấm mồ hôi, anh bất đắc dĩ nói: "Em, xoay người lại đi."
Diệp Chi Cầm quay lại, nghe thấy âm thanh sột soạt khi cởϊ qυầи, trong đầu không kiềm được mà hiện lên cảnh côn ŧᏂịŧ sau khi được lột bỏ lớp bao bọc kia.
Không gian nhỏ hẹp làm cô tuy rằng không có dựa sát vào huấn luyện viên, nhưng khoảng cách của hai người cũng rất gần.
Phía sau không có tiếng nước chảy ra, ngược lại rất nhanh cô liền nghe thấy tiếng da thịt cọ xát, cũng như tiếng thở dốc nặng nề của huấn luyện viên Trần.
Tựa như gần, như thể anh đang thở bên tai cô, buồng nhỏ dần dần được lấp đầy bởi hương vị ngày càng nam tính của huấn luyện viên, xạ hương, bao lấy cô ...
Huấn luyện viên Trần ... cứ như vậy đứng loát sau lưng cô, có phải thấy ấy đang nghĩ về cô không, nghĩ đến ngực căng mông vểnh, còn có tiểu huyệt đầy da^ʍ thuỷ của cô.
Cô nghĩ về khuôn mặt nghiêm túc và đẹp trai của anh, chắc chắn nhuốm màu tìиɧ ɖu͙©, nhắm mắt lại, hơi cau mày, đôi môi khẽ mở và thở hổn hển, vẻ mặt say mê tự loát đại côn ŧᏂịŧ của mình.
Không được, cô rất ướt, cô rất muốn cùng huấn luyện viên Trần chìm đắm vào du͙© vọиɠ, tay cô liền ngo ngoe rục rịch.
————————////————————////——————///
Annie: Mình không biết là mọi người thích đọc truyện H từ ngữ thô tục một xíu hay từ ngữ chọn lọc vậy. Bữa giờ vẫn phân Vân không biết nên chọn kiểu nào. Mọi người thích đọc ntn thì bình luận cho mình biết nhé.💜