Hành Trình Xuyên Thư Hướng Nam

Quyển 1 - Chương 44

Hướng Nam âm thầm đáng tiếc, học hỏi nhiều tư thế như vậy, đáng tiếc hiện tại không dùng được cái nào, nhưng không sao, chân anh ấy luôn sẽ có một ngày khỏi hẳn.

Bùi Mẫn cứng đờ ngồi ở mép giường, Hướng Nam cũng ngây ngốc đứng ở mép giường, hai người nhìn nhau, rồi cùng thở dài.

Tiếng nói trong lòng Bùi Mẫn: Cậu động đi, chẳng lẽ muốn tôi chủ động?

Tiếng nói trong lòng Hướng Nam: Làm bước dạo đầu với đàn ông kiểu gì vậy, ai dậy tôi với, tôi còn chưa học đâu.

“Hơi xấu hổ nhỉ.” Hướng Nam xấu hổ cười cười với Bùi Mẫn. Hiển nhiên đề tài này cũng không ổn.

Vẻ mặt Bùi Mẫn lạnh lùng, giọng điệu cũng lộ ra khí lạnh: “Là rất xấu hổ.”

Sau đó lại là một bầu không khí khiến người xấu hổ nghẹt thở. Cuối cùng, Hướng Nam động, cậu tới gần Bùi Mẫn, tay vịn trên vai Bùi Mẫn, đẩy Bùi Mẫn một cái. Bùi Mẫn hơi lảo đảo nhưng lập tức ổn định thân hình. Giây tiếp theo anh chợt hiểu, lẽ ra mình nên theo lực đẩy của cậu ngã ra sau, nhưng bây giờ tự nhiên nằm ra có xấu hổ không nhỉ. Rối rắm xong, Bùi Mẫn quyết định cứ như vậy đi, chờ Hướng Nam thực thi bước tiếp theo.

Mặt Hướng Nam như bị táo bón, âm thầm thở dài, ngồi bên người Bùi Mẫn, thôi miên chính mình, cứ coi như người bên cạnh là con gái đi, cậu nghiêng người, dùng cánh tay kéo Bùi Mẫn về hướng mình, hôn lên mặt Bùi Mẫn, không có râu, giám định hoàn tất.

Cảm giác hơi thô ráp hơn con gái, cũng không phải là không thể tiếp thu, Hướng Nam nghiêm túc hôn lên mặt Bùi Mẫn, in lại dấu vết ướt sũng, môi theo gương mặt anh hôn xuống, để lại trên cổ Bùi Mẫn một chuỗi dấu hôn sẫm màu.

Bùi Mẫn chỉ cảm thấy huyết khí dâng lên, cảm giác mềm mại ẩm ướt trên cổ làm cả người anh nóng lên, đặc biệt là khi Hướng Nam dùng sức mυ'ŧ liếʍ láp da cổ, cả người anh nổi da gà.

Hướng Nam nhìn hầu kết của Bùi Mẫn lăn lộn lên xuống thì như bị dụ hoặc há mồm ngậm, đầu lưỡi linh hoạt liếʍ láp hầu kết, không có mùi mồ hôi chỉ có hương sữa tắm nhàn nhạt.

Bị liếʍ láp hầu kết đặc biệt khiến người kích động, phối hợp với bàn tay Hướng Nam khắp nơi châm ngòi thổi gió, dươиɠ ѵậŧ Bùi Mẫn lập tức cương lên.

“Thả lỏng chút, ngực anh cứng quá.” Xoa ngực từ trước đến nay đều là bước Hướng Nam thích nhất, bất ngờ là sờ cơ ngực Bùi Mẫn thích lắm, chỉ là lúc này hơi cứng.

Bùi Mẫn cố thả lỏng thân thể, cơ ngực bị nắn bóp mạnh, gợi lên tìиɧ ɖu͙© tiềm tàng trong thân thể. Cơ ngực bị xoa nhẹ vài cái, từ bên trong tức thì truyền đến cảm giác kỳ quái, có điểm muốn, lại có điểm khó chịu, tê ngứa lan tràn.

Bùi Mẫn thở dốc, dươиɠ ѵậŧ cũng dựng đứng chọc qυầи ɭóŧ, đôi mắt mềm mại hơn rất nhiều, anh giơ tay ôm bả vai Hướng Nam, động tác như muốn đẩy ra, lại như là muốn ôm sát cậu.

“Anh cương rồi” Hướng Nam ngẩng đầu, liếʍ liếʍ khóe miệng, động tác cực kỳ sắc khí.

Bùi Mẫn thở hổn hển, ánh mắt thâm trầm nhìn chằm chằm Hướng Nam, đột nhiên anh cười, nụ cười này sắc bén, mang theo khí thế bất chấp tất cả, trong đó lại ẩn sâu du͙© vọиɠ chiếm hữu: “Đúng, tôi cương rồi.”

Lời này cứ như đang tuyên cáo ấy, Hướng Nam nghĩ, giây tiếp theo, cậu không rảnh nghĩ nữa. Bởi vì Bùi Mẫn đang hôn cậu.

Một tay Bùi Mẫn ấn gáy Hướng Nam, một tay khác ôm eo cậu, làm thân thể Hướng Nam dính chặt với thân thể nóng bỏng của mình.

Cường thế hôn môi Hướng Nam từ ngoài vào trong, cậu theo bản năng lắc đầu cự tuyệt cũng bị anh cưỡng ép trấn áp. Anh nhắm mắt lại, nghiêm túc hôn môi Hướng Nam, hung hăng cạy mở môi răng, giống thổ phỉ xông vào khoang miệng của cậu, đầu lưỡi trơn ướt quấn lấy đầu lưỡi cậu cùng triền miên.

Khoảng khắc này, đầu óc Hướng Nam toàn là, đệt cụ, ông đây thế mà bị đàn ông cưỡng hôn. Chết mọe, ai bảo anh ta hôn mình chứ, ông đây là trai thẳng ~. Con mẹ nó, anh ta còn duỗi đầu lưỡi, anh ta thế mà duỗi đầu lưỡi. Anh ta hôn quá dở, miệng mình bị hôn đau quá.

Nụ hôn cường thế lôi cuốn mang theo đau đớn nho nhỏ giằng co gần hai phút, Bùi Mẫn mới nâng đầu lên bình ổn nhịp thở, trong mắt anh là hưng phấn với tìиɧ ɖu͙©, tay phải mò xuống dươиɠ ѵậŧ Hướng Nam, cách qυầи ɭóŧ chạm vào dươиɠ ѵậŧ, đầu ngón tay ẩm ướt, nhắc nhở cậu: “Cậu cũng cương rồi.”

Hướng Nam vô cùng buồn bực, hoàn toàn tương phản với Bùi Mẫn đang hưng phấn, đúng vậy, cậu cũng cương. Tuy không muốn thừa nhận, nhưng cậu không thể không thừa nhận, cậu hôn môi với Bùi Mẫn có cảm giác.

Đôi mắt Bùi Mẫn thâm thúy tỏa sáng, mang theo nóng cực khiến người e sợ: “Lại một lần nữa?”

Hướng Nam còn chưa kịp cự tuyệt, miệng lại bị Bùi Mẫn bắt giữ, bởi vì cậu cự tuyệt không mãnh liệt, hàm răng bị Bùi Mẫn linh hoạt cạy ra, đầu lưỡi bị anh dây dưa, thậm chí Bùi Mẫn còn nhiệt tình câu đầu lưỡi của anh đến lãnh địa của mình chơi đùa.

Hướng Nam uể oải rất nhanh bị Bùi Mẫn phát hiện, trong lòng anh lập tức cáu giận, chóa vàng, tán tỉnh ông là mi, thế mà bây giờ chính mi lại uể oải ỉu xìu là sao.

Vì khơi dậy tìиɧ ɖu͙© trong Hướng Nam, Bùi Mẫn cởϊ qυầи lót cậu ra, tay phải linh hoạt vuốt ve dươиɠ ѵậŧ, đàn ông hiểu đàn ông nhất, Bùi Mẫn am hiểu khơi dậy tính dục của đàn ông như thế nào. Rất nhanh dươиɠ ѵậŧ Hướng Nam nổi gân xanh dữ tợn ‘nhất trụ kình thiên’, đầu nấm màu đỏ thẫm nhiệt tình tràn dịch, dính ướt tay Bùi Mẫn.